Bạn đang đọc Perfect Game – Trò Chơi Hoàn Hảo: Chương 14
-tiểu thư k sao ạ. Bs bc ra từ phòg nó sau khi khám tổg thể. Chỉ bị ngoài da, tôi sẽ mua viết đơn rồi mua cho tiểu thư uốg là đc
-cám ơn bs. Mẹ nó cất tiếg
Rồi ôg bs ra về, mẹ, a nó và Mih kéo nhau vào trog
-con thấy thế nào rồi. Mẹ nó ân cần
-có đau k e? A cũg hỏi
-tớ xl. Đến Mih cũg lên tiếg
-này. M.n sao thế? Bs bảo con k sao mà. Có j mà phải lo lắg thế? Nó ngơ ngác
-k bít đứa nào giám đáh e ta ra nôg nỗi này. Ta mà bít, ta cho cả nhà nó chết lun. A hùg hổ
-thôi a ạ. E k sao đâu mà. Bỏ qua đi.
-bỏ qua là bỏ qua thế nào?
-thôi. E mệt rồi. M.n ra đi
-ừ. Cả 3đồg thah
-mai tớ đến đón. Minh quay lại nói nó
Mệt mỏi vì 1ngày dài nó nằm ngủ lun, k thèm ăn nữa
1buổi ság đẹp trời, nó thức dậy trog 1tâm trạg k j bad hơn. Mìh mẩy bị đau nhức toàn tập. Phải cố gắg lắm mới có thể VSCN và lê đôi chân xuốg nhà. Ngồi xuốg bàn ăn, nó hít 1 hơi sâu…
-ơ cái con bé này, j mà hít thở như dân lớp 1 tập thể dục “1,2,3 hít thở, thở ra” thế? A gẹo nó
-a này, sao trêu e hoài thế? Nó dỗi
-thế sao mày lại như thế? Bt đâu thấy mày vậy?
Lại hít 1hơi sâu, nó nói – mẹ này, con đi học võ nhé.
Nge xog, mẹ nó đag uốg nc thì sặc, a nó đag nhai cơm thì phun thẳg vào mặt nó k thươg tiếc, mí s ng làm đag dọn dẹp thì ngưg làm luôn.
-zá. Cái a này. K tìm đc nơi nào mà phun à, mà phải phi thẳg nhữg thứ trog mồm a vào gươg mặt y qúy của e thế. Nó ns rồi lấy khăn lau mặt
-ai bảo mày ns ngây làm j để hứg cịu hậu qủa như vậy?
-a Tuấn ns đúg đó con. Sao lại đòi đi học võ làm j? Mẹ nó chen vào
-k, con k ns ngất. Mẹ và a thấy đấy, hôm qua con bị đáh ra nôg nỗi này là k bít bảo vệ bản thân. Nếu con có võ thì k bị thế này đâu
-mày k phải lo, ngày mai trở đi sẽ có vệ sĩ đi kèm. A nó vẫn chốg chế
-thế k có vệ sĩ thì sao?
-thì có a và Mih.
-thế k có 2ng thì sao?
-ờ thì…
-thôi đi a, cho e học đi mà. Quay sag mẹ. Mẹ cho con đi học võ đi mà
-ừ. Cta k thể bảo vệ nó mãi đc, để nó đi học đi. Mẹ ns vs a
-nhưg..
-thôi a. Mẹ ns đúg rồi, cho e đi học đi mà
-ừ. Cuối cùg a cũg chấp nhận
-thôi, con xin phép mẹ và a con đi học
-ơ, cái con này, mày đã ăn j đâu. Cầm ổ báh mì này. A gọi theo nó
-thôi a à. Con đi học đây. Nó gọi vọg vào
Bc ra ngoài trog tâm trạg k j vui hơn. Tuy thân đag đau nhức toàn tập nhưg niềm vui chinh phục mama and oppa của nó cho đi học võ làm nó quên đi cái đau đó.
-2718s.
À, thì ra là Mih đã đợi nó ngoài này 2718s rồi, đã vậy còn mag bộ mặt vui vẻ nữa chứ. K tức mới lạ.
-tớ xl nhé. Sr baby. Nó cười cầu hoà.
-cậu là chúa lề mề. Đi học thôi k lại muộn bây h.
Nói rồi, cả 2 ng leo lên xe ngồi. Hôm nay, Mih đi xe máy. Chiếc SH cao lồg ngồg làm nó khó khăn khi lên. Dù dì thì nó cũg đâu cao lắm, 1m58 thôi à. Mãi nó mới có thể leo lên đc. Mih thấy vậy chỉ bít lắc đầu ngao ngán. Hàz.
-thế nào? Hôm nay có ch j mà vui thế? Đag đi trên đườg thì Mih hỏi
-ơ. Sao cậu bít, hay thế? Nó ngác ngơ