Đọc truyện Ôsin Đại Tỷ – Chương 11: Bộ Ba Mỹ Nữ
Chương 11
Tiết học vẫn nhàn nhạ bình thường, giáo viên thao thao bất tuyệt, học sinh kẻ chăm chú, người lười nằm ngủ , Nó vẫn ghi chép đầy đủ không xót 1 từ. Vũ vẫn vậy! lén lút nhìn nó rồi quay đi vẫn còn nhớ như in lời nói hôm qua của nó :” Phiền Phức”. Như Quỳnh thì hận không thể bóp chết nó, vốn nghĩ sẽ đối phó Ngân Nhi dằn mặt nó nhưng không ngờ từ lúc ra chơi hôm qua vào thì Ngân Nhi tính tình thay đổi hoàn toàn ! Không còn nhút nhát dễ chà đạp mà là 1 người nhí nhảnh miệng lưỡi không kém nó là bao!! Hừ.. dù gì chỉ là học sinh nhận học bổng thì làm gì được cô, từ sáng thì hầu như toàn con gái trong trường đã ghét cay ghét đắng nó rồi!! Muốn chọc vào Như Quỳnh không dễ sống đâu!!
___Giờ ra chơi___
-Snow !! Đi canteen thôi Nhi đói rồi!! Snow nhớ bao đấy- Nhi kéo nó vội vàng chạy xuống canteen thì gặp Lan đã chờ sẵn.
-Chị Tuyết !! Chị có muốn đi ăn sáng với em không- Lan cười khi nhìn thấy nó
-Ai vậy Snow??- Nhi mở to mắt chọc chọc khều khều nó
-Bạn!! Tên Lan – Nó giải thích rồi quay sang Lan- Em đi chung với bọn chị cho vui- Nó vừa dứt câu thì Nhi đã vội nói
-Em đi với bọn chị thì bọn chị không ngại nhưng sợ em ngại thôi!! Không giấu gì em chị và Snow đều là học sinh nhận học bổng nên sợ em sẽ bị coi thường đó.- Nhi lên tiếng không biết có phải thách thức Lan hoặc báo trước cho Lan như không muốn che giấu hay không chỉ thấy Lan cuối thấp đầu 1 chút không do dự trả lời.
-Em không quan tâm!! Em không có bạn!! Chị Tuyết là người đầu tiên thật sự quan tâm em!!. Thấy vẻ mặt Lan , Nhi chợt nhớ đến không phải Tuyết cũng là người bạn đầu tiên thât sự hay sao?? Nếu như hôm qua không có Tuyết chắc giờ này Nhi có đủ cam đảm đứng đây hay không?? Nhi cười 1 nụ cười hồn nhiên.
-Vậy em giống chị nên từ bây giờ không chỉ có Tuyết mà cả chị cũng là bạn của em !!- Nhi giơ tay ra bắt tay Lan thân thiết, Lan cười mặt có chút đỏ. Nó vẫn im lặng nhìn rồi khoác tay 2 con người ngây ngốc xuống canteen thầm nghĩ:” Hôm qua Lan bị như vậy chắc cụng nhận ra bản tính thật của những đứa con gái gọi là bạn đó!! Thật giống tính cách của Nhi”. Ba cô gái xinh đẹp đó được mọi người chú ý khi vừa xuống canteen, những tiếng xì xào vang khắp nơi nhưng cả 3 không quan tâm chỉ lấy thức ăn rồi chọn 1 cái bàn trống để thưởng thức rồi bắt đầu “tám” ( Nói tám vậy thôi chứ toàn là nó nghe 2 ngừi kia nói không à!! còn chuyện học sinh học bổng nghèo mà sao Nhi mua đồ thì là do chị Tuyết kia bao nhé!! kakaka). Nhưng ông trời âu để yên cho nó , 1 bọn con gái tiếng đến bàn nó trong đám đó có Quỳnh
– Biến chỗ khác !! Bọn học sinh nhận học bổng nghèo hèn như tụi bây không có tư cách ngồi đây- Nhỏ cầm đầu lên tiếng.
– Nghe thiệc muốn cười cho rụng răng ,luật nào cấm học sinh học bổng thì không được ngồi ở đây.-Nhi nhăn mặt cười đểu.
-Bọn tao nhận học bổng đỡ hơn thứ con như tụi bây vắt mũi chưa sạch chỉ dựa vào quyền lực ba mẹ căn bản là không có tư cách nhận 1 suất học bổng của bọn mà tụi bây coi thường.-Nó mở miệng , mỗi từ thốt ra như muốn đập tan sự kiêu hãnh của người khác , cảm giác lạnh buốt, chỉ có Lan và Nhi vẫn cười còn lại thì như chết lặng với lời nói có thể giết người của nó.