Đọc truyện Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời – Chương 83: Cô Làm Tôi Nghĩ Tới Bạch Liên Hoa Thánh Mẫu Biểu
***bạch liên hoa: là hoa sen trắng thuần khiết , nhưng ở đây là ám chỉ mấy cô gái suốt ngày giả bộ ngây thơ, thanh thuần vô tội.
Thánh mẫu biểu: biểu= bitch, ý nói là mấy cô kỹ nữ chuyên câu dẫn nam nhân, còn giả vờ thanh cao.
—————————###
Được, vậy cứ trang điểm thế này đi, ăn mặc trang điểm thế này đúng là rất nóng bỏng, nhưng mà tóm lại cũng không có cái gì khó coi.
Lúc Mộ Sơ Tình chuẩn bị đi, cô phát hiện không thấy Tống Yên Hỏa đâu.
Không đợi Mộ Sơ Tình ra ngoài, Tống Yên Hỏa đã từ trong một phòng thử đồ khác đi ra.
Hơn nữa cô ấy bước ra còn thay đổi trang phục.
Một thân màu trắng, một chiếc váy dạ hội, để lộ ra vóc dáng không thoát tục mà lại rất tươi mát giống như một dòng suối ngọt ngào.
( ý là mặc váy trắng không thoát tục ngược lại còn rất sexy)
Nữ nhân này, tâm tư kỹ nữ còn trang điểm che đậy, đem tóc tết lên một nửa.
Tạo hình như thế này……
“Yên Hoả, sao cô lại đột nhiên ăn bận như thế này, chẳng lẽ cô cũng phải đi tham gia tiệc tối?”
Tống Yên Hỏa tươi cười hì hì đi qua, giận dỗi duỗi tay lắc lắc khuỷu tay Mộ Sơ Tình một chút, làm bộ nghiêm trang nói hươu nói vượn: “Đúng rồi, tôi nghĩ nghĩ, không thể để cô một mình đi tham gia tiệc, như vậy sẽ rất nhàm chán, nếu không cô cho tôi đi theo đi, hai người cùng đi, tôi còn có thể giúp cô giải sầu.”
Mộ Sơ Tình nhăn mày lại, vẻ mặt không thể tưởng tượng: “Cô có lòng tốt thế á? Nếu không phải bởi vì cô thích người đàn ông kia trong bữa tiệc, hắn cũng là khách quý sao?”
Tống Yên Hỏa: “……!Này cô đều đã biết?!”
Có phải là bạn tốt hay không vậy??!
Tống Yên Hỏa từng có nói qua cho Mộ Sơ Tình biết, cô ấy thích một người đàn ông, lại còn là rất thích rất thích rất thích nữa, nhưng mà lại không nói cho cô người cô ấy thích là ai.
Mặc kệ Mộ Sơ Tình năng nỉ như thế nào, cô ấy cũng đều không nói.
Cô nói, chờ khi nào theo đuổi thành công mới nói cho Mộ Sơ Tình biết.
Chỉ là, cô nàng đã theo đuổi 10 năm, cũng chưa theo đuổi được.
Hơn nữa, theo đuổi 10 năm, lúc cô ấy thích người đàn ông kia, anh ta 20 tuổi.
Cho nên hiện tại cũng đã hơn 30 đi, Tống Yên Hỏa mà lại đi thích cái loại ông chú này làm Mộ Sơ Tình cũng khá tò mò là ai.
Nhưng lại khó một là Tống Yên Hỏa miệng kín như bưng, không chịu nói.
Mộ Sơ Tình tôn trọng một người, cô ấy muốn nói tự nhiên sẽ nói, cô cũng không có đi theo dò hỏi cặn kẽ.
Bất quá hiện tại Tống Yên Hỏa ăn vận, làm Mộ Sơ Tình nhìn có chút đột ngột, “Yên Hoả, quả thật, cô giả dạng như vậy cả đời làm tôi nghĩ tới một từ này để hình dung.”
Tống Yên Hỏa vui sướng hài lòng, “Như thế nào, có phải câu nói kia hay không? Hoa sen từ bùn mọc lên mà không nhơ, trơ trọi trên nước lăn tăn mà không ẻo lả? Có phải hay không?” (nguyên gốc câu nói trong bài ái liên thuyết, thỉnh tra chú gu gồ ạ)
Mộ Sơ Tình lập tức phủ nhận: “Không phải, cô làm tôi nghĩ tới bạch liên hoa, thánh mẫu biểu.”
Tống Yên Hỏa: “……” Xin hỏi, có phải muốn tôi tuyệt giao cô hay không?!
……
Giang Thừa đi theo Hoắc Bắc Cảng đến một cửa hàng tây trang, đây là một cửa hàng chuyên thiết kế âu phục.
Hoắc Bắc Cảng chính là như vậy, một người đặc biệt chú ý đến hình tượng, mỗi một lần tham gia một bữa tiệc, đều sẽ chọn lựa một bộ âu phục mới, mặc xong một lần liền vứt.
(phung phí vãi…)
Nhưng được cái là, Hoắc Bắc Cảng ít khi tham gia mấy bữa tiệc thế này, rất ít, rất ít, có thể mời được Hoắc Bắc Cảng, đều là những doanh nghiệp lớn mạnh, có địa vị hơn người, hoặc là vận khí tốt, chờ Hoắc Bắc Cảng tâm tình tốt thì sẽ đi.
Đêm nay không thể nghi ngờ, Hoắc Bắc Cảng một chút cũng không nghĩ sẽ đi đến bữa tiệc gì gì đó của Mạc Diệc Phong, rõ ràng bản thân hắn không muốn!
Nếu không phải Mộ Sơ Tình đi, hắn không khỏi lo sợ Mộ Sơ Tình kia không có hắn sẽ làm cho mấy người khác bu quanh cô, hắn mới đi.
Đến nỗi đêm nay Hoắc Bắc Cảng mặc cái gì, Giang Thừa cũng đau đầu.
Hoắc Bắc Cảng cũng đau đầu, không biết Mộ Sơ Tình sẽ mặc cái gì đi dự tiệc.
Hắn là chồng cô, chắc chắn là muốn tông xoẹt tông với cô, bằng không những người khác đều sẽ nhìn không ra quan hệ giữa bọn họ.