Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời

Chương 345


Đọc truyện Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời – Chương 345


Hoan Bảo vẫn luôn đi theo Hỉ Bảo và Hạo Thiên Khuyển, tuy rằng bề ngoài không nói gì nhưng trong lòng rất để ý chuyện này, hai người bọn họ trai đơn gái chiếc, nếu như phát sinh chuyện gì thì phải làm sao đây, chắc chắn là Hoan Bảo sẽ không cho phép chuyện như vậy phát sinh, cho nên yên lặng đi theo sau bọn họ.

Không nghĩ tới thế nhưng sau đó lại thấy được những cảnh này.

Đến nỗi cái túi gấm đó là Hoan Bảo nhặt được ở trong thùng rác.

Sáng nay Mộ Oanh Oanh lục lọi đồ đạc, nhìn thấy chiếc túi gấm này liền trực tiếp vứt nó vào trong thùng rác, xem cũng không thèm xem bên trong là cái gì liền vứt vào trong thùng rác, trước đây Hoan Bảo đã từng thấy qua túi gấm của Mộ Sơ Tình, cho nên liền nhặt thứ này từ trong thùng rác ra, bây giờ tìm được Mộ Sơ Tình rồi nên liền đưa cho cô, hy vọng có thể giúp được cô.

Mộ Sơ Tình nhìn đến cái kia túi gấm, hai mắt như toả ra kim quang chói loá, nhanh chóng giật lấy cái túi gấm đó, kích động như là nhìn thấy soái ca vậy.


“Đúng rồi, Hoan Bảo, chính là cái này, cái này là túi gấm của ta, cám ơn mày nha, làm sao mà mày tìm được vậy, ta vẫn luôn tìm cái này, ôi trời ơi, được cứu rồi, ta chính là cần cái này.”
Mộ Sơ Tình lấy cái túi gấm đó xong liền mở nó ra.

Túi gấm vừa mở ra, Đại Thụ gia gia biến thành sương khói bay ra ngoài.

“Đại thụ gia gia, tôi……” Mộ Sơ Tình muốn nói chuyện, chính là không có cách nào phát ra âm thanh.

“Tiên tử, không cần phải nói, ta đều biết, ta đều biết hết.” Đại Thụ gia gia cười ha ha mấy tiếng, “Mọi chuyện của các ngươi xảy ra ở thế gian ta đều biết, đều biết hết.

Ngươi cứ nói thầm trong lòng mình là được rồi, ta có thể hoá giải được.”

Mộ Sơ Tình liền yên tâm, “Vậy Đại Thụ gia gia, ngài có thể đổi cơ thể lại cho tôi sao? Tôi không muốn phải sống trong cái thân thể này của Mộ Oanh Oanh cả đời, cũng không muốn Mộ Oanh Oanh sử dụng thân thể của tôi mà đi làm xằng làm bậy.

Cần phải đổi hai chúng tôi lại mới được, Đại Thụ gia gia ngài có cách gì không?”
“Có.” Đại Thụ gia gia gật đầu, vuốt vuốt chòm râu bạc phơ của mình, “Cách này rất đơn giản, chỉ cần ngươi làm cho Hoắc Bắc Cảng tin tưởng ngươi chính là Mộ Sơ Tình, tự nhiên sẽ giải được ma chú trên người ngươi.”
“……” Mộ Sơ Tình hít sâu một hơi, “Vậy thì xong đời rồi Đại Thụ gia gia, có khả năng tôi sẽ phải sống trong cái thân thể này của Mộ Oanh Oanh cả đời mất.”
Đại Thụ gia gia: “……!Tiên tử, ngươi không cần phải bi quan như thế, nên nghĩ đến chuyện tốt một chút, vẫn có khả năng mà.

Tuy rằng ta cũng cảm thấy con người Hoắc Bắc Cảng này có chút thiểu năng trí tuệ, chính là nói thế nào thì người ta cũng là một phàm nhân, cũng chưa có trải qua những chuyện như thế này, ngươi muốn hắn tin tưởng ngươi và Mộ Oanh Oanh thay đổi thân phận, làm sao hắn tin được?”
“Đại Thụ gia gia, ngài cũng đã nói như vậy, sao tôi còn có thể khẩn cầu Hoắc Bắc Cảng cứu tôi được chứ?” Mộ Sơ Tình thất vọng, “Đại Thụ gia gia, ngài có cách gì không? Chính là còn có cách nào khác để cứu tôi hay khộng?”
Đại thụ gia gia bĩu môi, vẻ mặt ngây ngốc, bất đắc dĩ, “Tiên tử, không có cách nào khác , ta chỉ có thể làm như vậy, chỉ có cách này, nếu tiên tử không muốn làm cách này, đoán chừng cả đời này đều không thể đổi lại thân phận được rồi.”
“Thôi được rồi……” Mộ Sơ Tình thỏa hiệp.

Nhưng cô vẫn không nghĩ ra được chuyện này, cô nghĩ nát óc cũng không ra, cô hỏi: “Vậy Đại Thụ gia gia, tại sao tôi phải trải qua kiếp nạn như vậy chứ, tại sao tôi và Hoắc Bắc Cảng lại có một đoạn nghiệt duyên như vậy chứ? Tại sao tôi đang yên ổn lại bị hãm hại thành ra như vầy, ngài xác định là tiên tử mà mấy người nói là không sai người đó chứ?”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.