Đọc truyện Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời – Chương 334
Mộ Sơ Tình giận sôi máu, ngón tay gõ bàn phím đều đang run lên: “Mộ Oanh Oanh, là ai đem cô và tôi biến thành như bây giờ? Ai thay đổi linh hồn hai chúng ta?”
Mộ Oanh Oanh giả vờ như chẳng hiểu gì cả, thật bất đắc dĩ nói: “Tôi cũng không biết đâu, tôi chỉ ngủ một giấc, thức dậy liền biến thành bộ dạng của cô, tôi cũng mơ hồ giống như cô, cũng không biết tại sao bản thân lại biến thành bộ dạng như bây giờ, cô muốn tìm thì đi tìm cái kẻ đã biến chúng ta thành như bây giờ ấy, cô tìm tôi thì có ích gì? Nhưng mà nếu đã như vậy, cũng chứng tỏ đây là trời cao an bài, trời cao cũng muốn tôi biến thành cô, thay cô tồn tại, cô hà tất phải đi tìm hiểu làm gì, cô nên dùng thân phận của tôi mà sống cho tốt đi không được à?”
Mộ Sơ Tình muốn biết ai đã biến bọn họ thành như bây giờ, rồi đi tìm người đó lại biến hai người trở về như ban đầu sao? Không có chuyện dễ dàng như vậy, cô ta sẽ không để Mộ Sơ Tình thực hiện được, mơ tưởng đổi lại thân thể sao? Không có cửa đâu!
“Tôi không tin là cô không biết, rốt cuộc là cô thông đồng với ai biến tôi thành thế này?” Mộ Sơ Tình hỏi tiếp.
Mộ Oanh Oanh không có tâm tình đi trả lời Mộ Sơ Tình, trực tiếp đẩy cô ra, bước vào trong thang máy.
Mộ Sơ Tình hết hy vọng đuổi theo, Mộ Oanh Oanh thật sự là sợ Mộ Sơ Tình tiếp tục dây dưa sẽ bị những nhân viên khác nhìn thấy, lúc cô ta sắp đẩy Mộ Sơ Tình ra thì thấy có hai người bảo vệ ở cách đó không xa, Mộ Oanh Oanh liền gọi hai người đó: “Bảo vệ, hai người qua đây! Cứu tôi!”
Bảo vệ từ xa đã thấy Mộ Sơ Tình xin giúp đỡ, vội chạy qua: “Mộ giám, xảy ra chuyện gì sao?”
Mộ Oanh Oanh đẩy Mộ Sơ Tình qua cho bọn họ, nói: “Người phụ nữ này tới công ty gây sự, hai người đuổi cô ta ra khỏi công ty cho tôi, không cho cô ta vào trong, sau này phải chặn cô ta ở ngoài, có biết chưa?”
Hai người bảo vệ kia nghe lệnh, bước tới kéo Mộ Sơ Tình lại, Mộ Sơ Tình có dùng sức cỡ nào cũng không thắng nổi sức lực của hai người đàn ông to khoẻ, bị hai người kia lôi đi ra ngoài.
Cô lại không có cách nào mở miệng nói chuyện, chỉ có thể tự mình im lặng nuốt ủy khuất này vào trong.
! !
“Chủ nhân, Người đó là chủ nhân! Người đó chắc chắn là chủ nhân!” Hỉ Bảo ở một bên thấy được hình ảnh Mộ Sơ Tình và Mộ Oanh Oanh nói chuyện, xác định người đó chính là Mộ Sơ Tình, cho nên muốn chạy tới nói chuyện với Mộ Sơ Tình.
Hạo Thiên Khuyển đúng lúc kéo Hỉ Bảo lại: “Không được hành động thiếu suy nghĩ, Hỉ Bảo, chúng ta đợi thêm một lát đi, xem xét tình hình cái đã.
“
Hỉ Bảo ủy khuất cực kỳ, “Vậy phải làm sao đây? Tại sao chủ nhân lại không nói chuyện được? Tại sao chủ nhân lại biến thành người câm?”
Hạo Thiên Khuyển kéo Hỉ Bảo đi: “Chúng ta đến cổng lớn đợi đi, ở đó chờ tiên tử.
“
! !
Mộ Sơ Tình bị hai người bảo vệ lôi đi, “Bộp” một cái, liền bị ném ở ngoài cổng lớn, cô ngã ra trên mặt đất, eo đập xuống đường, đau đớn nhăn mặt.
Hỉ Bảo thấy những người khác đã đi rồi, gấp không chờ nổi chạy tới định đỡ Mộ Sơ Tình, “Chủ nhân, Người không sao chứ?”
“Hỉ! ! Hỉ Bảo! ! ” Mộ Sơ Tình nhìn thấy Hỉ Bảo, kinh ngạc, chính là cô liền nghĩ đến cô không có cách nào nói chuyện, bây giờ cô là một người câm, Hỉ Bảo sẽ không nghe được cô nói chuyện đi?
“Chủ nhân, không sao, người cứ thầm nói trong lòng là được rồi, ta có thể nghe được.
“
Giữa Chủ nhân và sủng vật có một loại tâm linh tương thông, Hỉ Bảo biết hiện tại Mộ Sơ Tình muốn nói cái gì.
“Thật vậy sao? Hỉ Bảo thật sự có thể nghe được ta nói chuyện sao?” Mộ Sơ Tình nghe được lời Hỉ Bảo nói, kích động ôm chầm lấy Hỉ Bảo.
Hỉ Bảo xác định đây chính là chủ nhân, chủ nhân có thể nghe được nó nói chuyện, đây là chủ nhân không sai! Chủ nhân thật sự đã bị tráo đổi linh hồn với chủ nhân giả!