Đọc truyện Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời – Chương 332
Tiên tử trước kia luôn rất là si tâm, yêu một người, ngay cả dáng vẻ của hắn lúc nghiêm túc đọc sách cũng yêu luôn.
Ta chính là mê đắm cái dáng vẻ nghiêm túc đọc sách đó của Thái tử, rất đẹp trai!
Hỉ Bảo không hiểu lời tiên tử lời nói là có ý gì, bất quá nó cảm thấy Hoan Bảo khá là đẹp trai, ngay cả cái dáng vẻ lúc đi vệ sinh cũng đẹp trai không chịu được.
Cho nên lúc Hỉ Bảo đi theo Quả Nhi tiên tử đến Tàng Thư Các cũng xem qua không ít những thứ đó, rất nhiều thứ trong tam giới, Yêu tộc, Ma tộc, còn có Tiên tộc đều được viết rất kỹ càng tỉ mỉ trong sách.
Yêu Vương của Yêu tộc là Họa Ảnh, Ma Vương lúc đầu là , ngay từ đầu là Vực Sái, sau này bị Lang Bạch Thái tử chinh phục, Ma Vương của Ma tộc biến thành Lang Bạch.
Yêu Vương có bản lĩnh rất lớn, khiến người ta vừa nghe thấy tiếng liền sợ vỡ mật, nhưng mà chưa có ai từng gặp hắn, cũng không biết hắn trưởng thành trông như thế nào, có người nói hắn rất tuấn tú, cũng có người nói hắn lớn lên nhìn xấu trai vô cùng.
Một người như thế, tại sao lại rảnh rỗi còn tới phàm giới này xem trò náo nhiệt, hắn còn xuống tay trước mặt tiên tử.
“Phải,…..!Nếu ta đoán không sai chính là hắn……!Toàn bộ tam giới cũng chỉ có hắn có được pháp thuật này.” Hạo Thiên Khuyển càng nghĩ lại càng chắc chắn là như vậy.
Hỉ Bảo buồn bực: “Vậy phải làm sao đây, có cách gì có thể cứu được chủ nhân hay không, bây giờ cũng không biết là chủ nhân có gặp nguy hiểm gì hay không nữa, có thể nào là chủ nhân đã xảy ra chuyện rồi, hiện tại chủ nhân đang ở đâu cũng không biết!”
“Hiện giờ cần phải xem xét chính là, tiên tử đã đổi thân thể với kẻ nào, nữ nhân này, chúng ta cũng không biết nàng ta thật sự là ai, càng không biết mục đích mà nàng ta đáp ứng với Họa Ảnh là cái gì, cho nên chuyện này mới khó giải quyết.”
“Vậy chúng ta theo dõi nàng ta đi?” Hỉ Bảo đưa ra đề nghị: “Nếu nữ nhân này đã thay đổi thân phận với chủ nhân, chủ nhân không sao vậy thì chắc chắn chủ nhân sẽ tìm nữ nhân này tính sổ, chúng ta đi theo nữ nhân này, tự nhiên sẽ biết chủ nhân thật sự đang ở đâu, thay đổi thân phận với kẻ nào, nữ nhân nào mới là chủ nhân, như vậy không phải sao?”
Hạo Thiên Khuyển nghe Hỉ Bảo nói vậy, đột nhiên nó có cái nhìn khác về Hỉ Bảo: “Hỉ Bảo, ngươi nói thật sự rất có lý.”
……!
Lúc Hỉ Bảo đang tính toán đi theo Mộ Oanh Oanh ra ngoài, nó đi tìm Hoan Bảo, nhưng mà Hoan Bảo lại tự mình chui vào trong lồng sắt, Hỉ Bảo có nói gì nó cũng không chịu ra.
Hỉ Bảo kích động rủ Hoan Bảo: “Đi đi mà, đi đi, Hoan Bảo chúng ta cùng nhau đi đi, lẽ nào ngươi không muốn biết rốt cuộc là chủ nhân hoán đổi linh hồn với kẻ nào sao?”
Hoan Bảo lười biếng nhắm mắt lại, bộ dạng như là đang buồn ngủ, nói: “Không đi, không muốn, hai người các ngươi đi là được rồi, không cần phải lôi kéo ta theo làm gì.”
Giọng điệu rất lạnh nhạt vô tình, lạnh băng, khiến cho Hỉ Bảo không thoải mái.
Hỉ Bảo buồn bực không nói gì nữa, Hạo Thiên Khuyển vỗ vỗ bả vai Hỉ Bảo, an ủi nó: “Được rồi, hắn không muốn đi thì ngươi không cần cưỡng cầu hắn làm gì, hai chúng ta đi là được rồi, đi thôi, đợi lát nữa nữ nhân này đi ra ngoài, chúng ta đi theo.”
Hỉ Bảo lấy đại cục làm trọng, cũng không có tiếp tục năng nỉ Hoan Bảo nữa, cuối cùng lưu luyến không muốn rời, theo Hạo Thiên Khuyển ra cửa.
Hoan Bảo mở trừng trừng hai mắt, nhìn chằm chằm một chó một mèo ở phía trước, giận dữ duỗi chân đập mạnh vào lồng sắt, cái dáng vẻ phẫn nộ đó giống như muốn đập vụn cái lồng sắt kia ra vậy.
Nó rất tức giận, rất phẫn nộ.
……!
Hoắc Tiểu Bao lấy sách vở cho vào cặp sách chuẩn bị đi học, nhìn thấy Độc Thân Cẩu thế nhưng dẫn theo Hỉ Bảo đi ra cửa.
Hoắc Tiểu Bao hỏi nó: “Độc Thân Cẩu, hai đứa mày muốn đi đâu?”.