Đọc truyện Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời – Chương 327
Mộ Oanh Oanh vẫn luôn dùng mỹ phẩm dưỡng da đều là loại đắt tiền sang quý, đầu tiên chưa nói tới mấy món mỹ phẩm đắt tiền đó có công dụng ra sao, chắc chắn là cô ta phải dùng đồ đắt tiền thì mới được, như vậy mới có thể xứng với thân phận của cô ta.
Còn nữa chính là bởi vì sĩ diện, thứ gì cô ta cũng đều yêu cầu là hàng hiệu, túi xách, giày, quần áo, đồng hồ, di động, ngay cả đồ trang điểm, mỹ phẩm dưỡng da đều phải là hàng hiệu, bằng không liền không thể so được với đám bạn của cô ta.
Chắc chắn là cô ta không có tiền rồi, đều là dùng thẻ ghi nợ, hoặc là ứng dụng cho vay Alipay để mua, dù sao cũng mua rất nhiều tiền, cụ thể là bao nhiêu không biết, cô ta nợ nần chồng chất.
Muốn ra ngoài tìm đại gia cũng cần phải khiến bản thân trông sang chảnh một tí mới được, bằng không với cái vẻ mặt nghèo kiết hủ lậu đó thì ai còn để mắt đến cô ta cho được.
Không có tiền thì đi vay, vay xong không có tiền trả thì lại đi vay chỗ khác bù qua, cứ như vậy lãi mẹ đẻ lãi con.
Cô ta nợ rất nhiều tiền.
Bất quá cũng mặc kệ, thiếu nợ bao nhiêu tiền hiện tại đều không liên quan gì đến cô ta, giờ cô ta không phải là Mộ Oanh Oanh nghèo kiết xác nữa, nợ bao nhiêu tiền giờ Mộ Sơ Tình sẽ gánh.
Hiện giờ thân phận của cô ta đã thay đổi, là người cao quý.
Bây giờ cô ta là vợ của đại gia, là thiếu phu nhân nhà hào môn, muốn bao nhiêu tiền lại không có? Sau này cần gì phải đi vay tiền lãi suất cao, trực tiếp đi tìm chồng mình là được, không phải! Trực tiếp tìm chồng mình lấy mới đúng.
Mộ Sơ Tình gả cho Hoắc Bắc Cảng chắc chắn là có tiền, chắc chắn là Hoắc Bắc Cảng có cho tiền Mộ Sơ Tình, có lẽ là một thẻ đen*? Là loại thẻ mà muốn mua bao nhiêu đều lấy ra quẹt? Là thẻ không giới hạn.
*Thẻ đen bên trung là thẻ phụ thuộc, muốn mua gì lấy ra quẹt thì ngân hàng sẽ gọi điện tới cho người đăng ký thẻ để xác nhận xem có đồng ý cho mua hay không, có nhiều mức giới hạn chi tiêu khác nhau.
Mộ Oanh Oanh vừa nghĩ đến đã gấp không chờ nổi đi lục túi xách của mình.
Lục cả nửa ngày, căn bản là không có tìm được thẻ kim cương, thẻ đen gì như tưởng tượng, chỉ có một thẻ tín dụng bình thường, vẫn là thẻ bình thường nhiều người xài, chắc là thẻ của Mộ Sơ Tình tự mở, chắc chắn là hạn mức không cao, chỉ có mấy chục ngàn, cho nên làm sao đủ cho cô ta tiêu được! Nói đến cũng kỳ quái, tại sao Mộ Sơ Tình lại không có chứ? Chẳng lẽ là bởi vì không có đòi Hoắc Bắc Cảng sao?
Giả vờ giả vịt cái gì chứ, bị bệnh hay sao mà gả cho một người giàu có như vậy lại không đi đòi tiền người ta mà tiêu.
Bất quá nếu như Mộ Sơ Tình là không có cái tâm cơ này thì sao lại gả cho một người giàu như thế, chắc có lẽ là bởi vì cái vấn đề này nên Hoắc Bắc Cảng mới thích Mộ Sơ Tình, Mộ Sơ Tình giả dạng làm bạch liên hoa.
Mộ Sơ Tình là bạch liên hoa, còn Mộ Oanh Oanh cô ta lại không phải vậy.
Sáng sớm hôm sau, Mộ Oanh Oanh rời giường, sửa sang lại bản thân cho tốt liền định đi làm, xuống lầu người giúp việc đã làm xong bữa sáng.
Cô ta ngồi vào bàn ăn, lát sau Hoắc Bắc Cảng liền đi xuống lầu, Mộ Oanh Oanh tươi cười ngọt ngào, chạy tới nghênh đón bắt lấy cánh tay hắn, cả người nhào vào trong lòng ngực hắn cọ cọ.
“Ông xã anh dậy rồi à, chào buổi sáng, đêm qua ngủ có ngon không? Người ta ngủ không ngon chút nào hết, cả đêm đều nhớ đến anh! Không có anh ở bên cạnh, người ta không ngủ được, người ta rất nhớ được anh ôm ngủ.
Lúc nào thì anh mới để em về phòng ngủ đây.” Mộ Oanh Oanh nói còn cố ý ôm Hoắc Bắc Cảng, cọ cọ vào trong ngực hắn.
Hai vợ chồng sao lại có thể chia phòng ngủ riêng được, hơn nữa Hoắc Bắc Cảng cũng không phải là không có tình cảm với Mộ Sơ Tình, cho nên Mộ Oanh Oanh liền suy đoán, sở dĩ hai người bọn họ ngủ riêng là bởi vì hai vợ chồng xảy ra mâu thuẫn.