Đọc truyện Ông Xã Phúc Hắc: Sủng Tận Trời – Chương 23: Không có phụ nữ, nhưng mà nhà anh có một con chó Teddy*
Chó Teddy: Một loại chó quý sờ tộc, thỉnh tra google tiên sinh
Ở đây thì không thể phân biệt là ngày hay đêm. Bởi vì bên trên trần có một tầng giấy dán tường rất lớn tạo thành một mặt gương giảđược làm từ chất liệu hiếm và đắt tiền, cả ngày đều là thời tiết trời xanh mây trắng rất đẹp.
Hoắc Bắc Cảng là người sáng lập ra toà Hoàng Thành này, nhưng hắn lại giao cho Tiểu Tam Nhi quản lí.
Hoắc Bắc Cảng, con người này rất thần bí, cũng không thích loại tiệc xã giao thân mật.
……..
Hoắc Bắc Cảng đi tới Hoàng Thành rất đúng lúc, cái hội “Những người đàn ông độc thân” này của bọn anh, ăn không ngồi rồi, ở bên kia tụ tập hò hẹn, còn bắt đầu cá cược nữa chứ.
Về việc Hoắc Bắc Cảng đột nhiên đi Hoàng Thành, lúc mà Tiểu Tam Nhi ra ngoài đón rất hoảng sợ. Hoắc Bắc Cảng đến như Hoàng Thượng giá đáo, được hầu hạ tận tình.
Cố Kỳ Nhất không thích mặc đồ Tây, cả ngày trên người chỉ mặc bộ quần áo bộ quần áo vận động đơn giản. Nếu có đồ Tây cũng chỉ phối đen trắng xám ba màu cơ bản.
Cố Kỳ Nhất dáng người tốt, bộ dạng đứng đắn, chỉ mặc quần áo thể thao cũng có thể nhận thấy được sự sang trọng cuốn hút.
Cố Kỳ Nhất đi sau lưng của Hoắc Bắc Cảng, vẫn không quên đánh tiếng hỏi anh: “Đại ca, anh nói em nghe sao hôm nay đột nhiên rảnh mà đến vậy? Tối hôm nay lúc em hẹn anh, không phải anh nói ở nhà ăn cơm sao? Sao vậy? Ở đây ăn cơm xong, cảm thấy lạnh lẽo trống vắng, nên muốn Tiểu Tam Nhi em cho anh chút ấm áp?”
Ánh mắt Hoắc Bắc Cảng trầm xuống, hôm nay “huynh đệ” gặp mặt, đích thực có rủ anh đi chơi, hỏi anh có muốn đánh cược một ván không, cược lần này rất lớn, 1 ván 100 vạn, nhưng Hoắc Bắc Cảng đã từ chối.
Nguyên nhân vì sao thì Hoắc Bắc Cảng lại cảm thấy rất buồn cười.
Sáng nay, khi đi qua phòng bếp, anh nghe được Tiểu Bao nói với quản gia một câu: “Bà Trương à, mẹ con rất thích ăn cánh gà chiên côca, người nhớ phải làm cánh gà chiên côca cho mẹ con ăn nha.”
Nghe được câu nói ấy, Hoắc Bắc Cảng mới để ý tới một chi tiết.
Tối nay Mộ Sơ Tình phải về nhà ăn cơm.
Cho nên, tối nay khi mà các “anh em” hẹn anh đi chơi, anh liền lấy lý do ở nhà ăn cơm để từ chối.
Khiến Hoắc Bắc Cảng nổi giận chính là cái này, anh đã hạ thấp thân phận ăn cơm cùng Mộ Sơ Tình, kết quả người phụ nữ kia lại không về nhà.
Hơn nữa, tối nay vẫn còn chọc giận anh, thật là muốn cười vào mặt Mộ Sơ Tình.
Ở nhà, phần cánh gà chiên côca kia vẫn chưa được ăn, Tiểu Bao đưa tay muốn ăn liền bị anh đánh trở về, không cho ăn.
Hiện tại thì sao? Đợi đến lạnh cả thức ăn luôn rồi mà vẫn chưa ăn.
Các “huynh đệ” chắc chắn sẽ vô cùng kinh ngạc. Đại ca của bọn hắn có ở nhà ăn cơm bao giờ.
Đúng là gặp quỷ rồi.
Bọn hắn đều cho rằng Hoắc Bắc Cảng thay đổi tính tình rồi, yêu thích việc ở nhà ăn cơm.
Nhưng bây giờ xem ra vẫn là bọn hắn nghĩ nhiều rồi.
Không phải giờ vẫn tới sao, cuộc sống của mấy con chó độc thân là như vậy đấy. Ở nhà lạnh lẽo, liền ra ngoài tìm huynh đệ cho có một tia ấm áp.
Hoắc Bắc Cảng đột nhiên nheo mắt, anh bày ra bộ dáng như thế tức là đang ẩn giấu một tia nguy hiểm.
Giống với con báo sau khi săn mồi, bị người giật mất thức ăn liềnphát ra cảm giác nguy hiểm, khí thế mãnh liệt muốn cắn người.
Thanh âm của Hoắc Bắc Cảng đầy lãnh khí, giọng nói đặc biệt lộ ra sự lãnh lẽo, hỏi Cố Kỳ Nhất: “Tiểu Tam Nhi, chú thiếu tình hả?”
Cố Kỳ Nhất là một kẻ không đứng đắn, vì thế cũng không có chút nào nhận ra ý nghĩa thực sự trong lời nói của Hoắc Bắc Cảng, vẫn còn tưởng là Hoắc Bắc Cảng đang quan tâm mình. Vốn cho là nhân gian có chân tình, nhân gian có chân ái, liền lập tức gật đầu, còn vô cùng hưng phấn nói: “Thiếu a, sao nào? Anh định giới thiệu bạn gái cho em? Là cái dạng phụ nữ thế nào? Có phải giống với người tình trọng mộng của em không? Da trắng xinh đẹp chân dài? Hay là kiểu ngực… to, nếu là kiểu này, đừng nói phí lời, nhanh nhanh đưa em wechat của cô ấy, em hẹn cô ta.”
Không khí xung quanh Hoắc Bắc Cảng đột nhiên trầm xuống, nghiêm túc mà nói: “Tiểu Tam Nhi, phụ nữ không có, nhưng mà nhà anh có một con chó Teddy.”
“… ” Mẹ kiếp!!!