Ông Xã Ngốc Nghếch Rất Điên Cuồng

Chương 58: Ai là dì cả?


Đọc truyện Ông Xã Ngốc Nghếch Rất Điên Cuồng – Chương 58: Ai là dì cả?

Bởi vì Quan Vũ Hạm tức giận, sau đó ăn quá nhiều mực, lại còn khóc nữa, cảm xúc thay đổi quá lớn, khiến dạ dày không thể chịu nổi, cái bụng lại bắt đầu đau.

Có lẽ là dì cả của cô sắp tới, có lẽ là thức ăn trong dạ dày đang tác quái, khiến bụng càng ngày càng đau hơn. Hai tay dùng sức ấn bụng, hi vọng sẽ khá hơn chút.

Mà một màn này vừa lúc lại bị Lâm Trí nhìn thấy chạy tới.

“ Bà xã, bà xã em làm sao vậy?” Lâm Trí chạy nhanh tới.

“ Đau” Quan Vũ Hạm từ trong kẽ răng nặm ra một chứ.

“ Không được, phải đi bệnh viện thôi.” Lâm Trí nói xong liền ôm lấy Quan Vũ Hạm.


“ Không, mau về nhà.” Quan Vũ Hạm cảm thấy dì cả của mình sắp tới.

“ Không được, phải đi, đau thành như vậy mà còn mạnh miệng.” Lâm Trí nhanh chóng khởi động chiếc xe.

“ Em không sao, là dì cả tới.” Quan Vũ Hạm đành phải nói ra cho tên ngốc này.

“ Ai cơ? Dì cả nào? Sao anh không biết em có dì cả nhỉ?” Lâm Trí hỏi. Quan Vũ Hạm thất bại cái người trước mặt. Thật sự hối hận vì đã tìm người nhỏ hơn mình, cái gì cũng không hiểu được.

“ Ôi trời, chính là cái kia, mỗi tháng một lần.” Quan Vũ Hạm không thể làm gì khác hơn là đành giải thích cho chồng của mình.

“ A – – hiểu rồi.” Lâm Trí cũng hiểu ra.

“ Thì ra dì cả lợi hại như vậy!” Lâm Trí vốn có bản tính thay đổi, cho nên lúc này vẫn còn không quên hài hước một chút.

Cả ngày hôm nay Vũ Hạm luôn luôn bận rộn mệt chết đi được, sau khi lên xe cũng không còn đau bujnh như vậy nữa, từ từ ngủ thiếp đi mất. Không cần phải nói, chắc chắn đi tìm Chu công mất rồi. Lâm Trí nhìn cô mệt mỏi, trên mặt còn có dấu vết đã khóc, cho nên không khỏi đau lòng, cậu lái xe ổn định, chỉ sợ đánh thức cô mất.

Đi về tới nhà, Quan Vũ Hạm còn chưa tỉnh lại, Lâm Trí nhẹ nhàng bế cô lên, đóng kỹ cửa xe. Cha mẹ đã ngủ, nên cậu lặng lẽ đi lên trên lầu, chỉ sợ đánh thức bọn họ, vì cậu cũng không muốn họ chỉ trích vợ yêu của mình.

Đi tới căn phòng của mình, cậu đặt cô lên giường, rút tay ra ngoài, thấy toàn là máu. Lúc ấy dọa cho Lâm Trí giật mình.


“ À, đây chính là dì cả tới?” Hết cách rồi, bà xã đang ngủ cho nên không thể kêu dậy, vì vậy lầy ra quần áo sạch sẽ, tự thay cho cô. Một màn này khá quen thuộc, lần đó say rượu trước khi kết hôn, cô nôn ra cả người, cho nên cậy cũng thay quần áo cho Quan Vũ Hạm, không ngờ cũng bởi vì một lần đó, cho nên cậu mới lừa được bà xã về nhà. Lần đầu tiếp xúc, lần đầu tiên vuốt ve, cảm giác thật mềm, thật trơn thật mịn, đây chính là cảm giác lúc đó.

Lần nữa tiếp xúc, vẫn còn cảm giác ban đầu, chỉ là tăng thêm rất nhiều cảm giác tốt đẹp, vì vậy thân thể của cô cũng đã hoàn toàn thuộc về chính mình, vô số lần đã thân mật, đã chôn sâu rất sâu mầm mống của mình, đó chính là yêu. Cậu đã điên cuồng mê luyến cô gái ngủ say lúc này cỡ nào.

“ Đúng, em – – Quan Vũ Hạm chính là người phụ nữ của anh, cả đời. Anh muốn em, cả đời muốn em.” Lâm Trí quay về phía bà xã đang ngủ ngọt ngào mà cam kết. Thật đáng tiếc, những lời trân quý như vậy chỉ có thể chia sẻ cùng không khí.

A, đúng rồi, không phải mỗi lần đều phải dùng một thứ đó ngăn lại mới được sao? Nếu không khắp nơi đều là máu. Vì vậy, Lâm Trí lục tìm khắp phòng.

“ Cô gái ngốc, giấu ở đâu rồi? Chẳng lẽ không có?” Không còn cách nào đành phải xuống lầu đi cầu cứu mẹ!

Gõ cửa phòng mẹ, nhưng lại không mở nổi miệng.


“ Con trai, đã trễ thế này, có chuyên gì vậy?” Mẹ cậu mơ mơ màng màng hỏi.

“ Uhm, mẹ cho con một gói cái kia đi.” Lâm Trí đỏ mặt nói ra.

“ Con trai, con nói cái gì vậy? Sao mẹ nghe không hiểu gì?” Mẹ cậu tỉnh táo hơn nhiều.

“ Trời ơi, ngất mất.” Lâm Trí buồn bực, cậu thật vất vả mới nói ra lời, nhưng mẹ lại không nghe hiểu,

“ Con ngất, ta còn muốn ngất hơn? Nửa đêm không chịu đi ngủ, chạy tới đây ngất cái gì.” Mẹ cậu dạy dỗ con trai.

“ Mẹ, là cái dó, chính là mỗi tháng dùng một lần dó.” Lâm Trí ấp úng nói, giống như bị vắt sữa bò, từng câu từng chữ nói ra. Ai! Thật là làm khó cho Lâm Trí rồi, đường đường một đấng mày râu mở mồm muốn băng vệ sinh, thật là rất mất mặt!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.