Đọc truyện Ông Xã Là Lưu Manh Giả Danh Tri Thức – Chương 19: Tai nạn bò tót
Nhiễm Cách xinh đẹp, lộng lẫy như vậy tất nhiên không khỏi lọt vào những ánh mắt hâm mộ lẫn ghen tị của người khâc nhưng cô không để ý.
Nhiễm Cách đeo trang sức mới nhất của Ciaomont, đây là bộ trang sức với tên gọi “Hot free”. Chiếc dây chuyền gắn mặt đá sapphrie màu đỏ rực như lửa, cùng chất liệu bạc nguyên chất kèm theo đó là đôi bông tai hình cung nhạc đính thêm vài viên kim cương làm nổi bật sự tinh tế và sang trọng của nó.
Một cô gái đeo trang sức lên cho Nhiễm Cách rồi lẩm bẩm, “Người gì mà đẹp như vậy, mặc gì đeo gì cũng đẹp mà.”
Nhiễm Cách sờ mặt dây chuyền, quay sang nói cảm ơn cô gái đó rồi nháy mắt tinh nghịch, “Cô cũng rất đáng yêu đó.”
Cô gái kia nghe vậy đỏ bừng mặt, đợi Nhiễm Cách đi rồi mới ôm mặt tự hỏi liệu mình có bị đồng tính không, sao tim lại đập mạnh khi nghe cô ấy khen đáng yêu chứ?
Nhiễm Cách đi đến phía đạo diễn Hữu Thất, gã nhìn thấy cô trước tiên là giật mình, sau đó mới gật đầu nói kịch bản cho cô nghe.
Thế này, Nhiễm Cách phải chụp với bò tót với tổng cộng là ba bộ trang phục. Hôm nay là bộ trang phục quyến rũ và nóng bỏng nhất.
Hữu Thất xoa cằm, “Louisa, cô cần phải làm quen với nó rồi mới có thể ngồi lên lưng nó. Công việc này quả thật hơi nguy hiểm và khó khăn đối với người mới vào.”
Nhiễm Cách mỉm cười, cô vuốt mái tóc mượt mà của mình, chỉnh sửa lại trang phục rồi nói, “Không sao đâu đạo diễn, tôi sẽ cố gắng hết sức.”
Hữu Thất gật đầu rồi dẫn Nhiễm Cách ra chỗ bò tót.
Từ đằng xa, Nhiễm Cách đã trông thấy cặp sừng chắc khoẻ cong lên. Con bò tót màu nâu đen, to lớn lực lưỡng đang rất hung dữ, hằm hè nhìn về phía cô.
Nhiễm Cách tới chuồng bò tót, đôi mắt long lanh tia dịu dàng lẫn khẩn cầu, “Bò tót, tí nữa tao phải chụp hình. Mày phối hợp một chút được không?”
Con bò tót chỉ nhìn chằm chằm cô, không có vẻ phát điên rồi lao tới khi thấy màu đỏ như những con bò ở trận đấu bò tót. Nhiễm Cách ngẫm nghĩ nhìn con bò tót trước mặt. Bò tót là loài bị mù màu, màu đỏ mà mọi người thường dùng để khiêu khích nó thật ra cũng không phải là màu nó ghét mà nguyên nhân chính là do động tác vẫy khăn choàng khiêu khích của đấu sĩ. Như vậy nếu cô không chọc giận gì nó thì nó sẽ chẳng gây hại gì đến cô.
Nhiễm Cách mở cổng chuồng, run run đưa tay lên sờ đầu nó, ánh mắt vẫn luôn dịu dàng.
“Ngoan lắm, chụp hình nào.”
Lúc này, Hoa Nguyệt Dã đang lạnh lùng ngồi ở sau xe, phía trước là Hoa Mỹ cùng Hoa Tuyệt. Hoa Tuyệt lái xe, Hoa Mỹ thì nghe điện thoại Hoa Phong gọi tới.
“Tại sao lại không cho tôi đi theo?” Nghe Hoa Phong khóc lóc, gào ầm ĩ bên điện thoại khiến cho tâm trạng sợ hãi của Hoa Mỹ khi ở cạnh sát khí của Boss vơi dần đi.
“Cậu dậy trễ.”
“Các cậu không gọi tôi dậy! Mẹ kiếp, sớm biết hôm nay đi gặp chị dâu thiên sứ thì hôm qua đã không uống nhiều như vậy.”
Hoa Mỹ giật giật khoé môi nhìn qua gương xem sắc mặt của Đại Boss. Ừm, tại sao lại càng tệ hơn lúc nãy rồi? Đáng lẽ nếu nghe Hoa Phong khen vợ mình xinh đẹp thì nên vui vẻ mới đúng chứ?
Sự thật là Hoa Nguyệt Dã đang rất tức giận khi nhận được tấm hình chụp Nhiễm Cách vận bộ váy xinh đẹp màu đỏ đang làm động tác nhảy ở trước chú bò tót hùng dũng. Quả thật bức ảnh vô cùng sắc nét, cô gái nghiêng nước nghiêng thành khoác lên mình một màu đỏ rực lửa cùng món trang sức sang trọng, vẻ đẹp rực rỡ ấy kết hợp cùng sự hoang dã của con bò tót hùng dũng thật vô cùng sống động.
Nhưng điều làm anh tức giận là, tại sao phần ngực của chiếc váy đó lại khoét sâu như vậy? Sao Tiểu Cách nhà mình lại thân thiết vuốt ve, mỉm cười dịu dàng với con bò tót đó chứ? Không được, một con bò không có tư cách cướp vợ của anh!
“Louisa, ánh mắt kia của chị thật quá khiêu gợi.” Cô bé nhân viên lúc nãy giúp cô đeo trang sức bây giờ đang rất phấn khích đưa khăn lau mặt cho cô.
Nhiễm Cách cười, cô nhéo má cô nhân viên, “Tất cả đều là công việc mà thôi.”
“Chị Nhiễm Cách, em tên Tô An An.” Tô An An bẽn lẽn đỏ mặt, cất tiếng nhỏ xíu giới thiệu.
Nhiễm Cách cười híp mắt, “Chị tên thật là Nhiễm Cách. Ừm… Chị gọi em là An An nhé?”
“V… vâng.” Tô An An đưa tay che miệng. Ánh mắt cô không che giấu nồi vẻ sùng bái đối với Nhiễm Cách, thiên sứ đúng là thiên sứ mà, dù thế nào thì vẫn là xinh đẹp.
Đang lúc Nhiễm Cách và Tô An An đang trò chuyện vui vẻ, bỗng một tiếng kêu hốt hoảng vang lên.
“Cẩn thận…”
Con bò tót lúc nãy ngoan ngoãn chịu chụp hình bỗng nhiên nổi điên húc vào một người nhân viên phụ ảnh làm người đó ngã xuống đất, vùng bụng nổi bật một mảng đỏ tươi.
Con bò bỗng quay sang phía Nhiễm Cách rồi lao vui vút tới. Mọi người tái mét mặt, thầm kêu không xong rồi!
Ngay cả Tô An An cũng đang ngây người nhìn con bò xông tới chỗ mình mà quên tránh ra.
Bỗng một người lao vút tới dùng thân thể che chắn cho cô rồi cùng cô ngã xuống đất, lăn ra tránh khỏi cặp sừng nguy hiểm của con bò. Bò tót mất mục tiêu đâm sầm vào thanh hàng rào sắt. Ngay lúc đó đội bảo vệ cũng tới khống chế cục diện rồi bắt con bò đi.
Tô An An nằm trong lòng Nhiễm Cách bỗng vùng dậy, đôi mắt mở to hốt hoảng kéo Nhiễm Cách đang nằm vật vã dưới đất, khắp người cô đều là vết trầy xước to nhỏ đều có.
Tô An An sợ hãi đến trào nước mắt, cô run rầy giữ chặt tay Nhiễm Cách, “Chị Louisa, chị không sao chứ?”
Nhiễm Cách cảm thấy thân thể đau nhức, đầu óc quay cuồng. Nếu không nhờ lúc nãy cô phản ứng nhanh thì có khi bây giờ cả cô lẫn Tô An An đã vào viện rồi chứ chẳng chơi.
“Chị không sao, em có bị thương không? Người kia thế nào rồi?”
Tô An An thút thít lau nước mắt, “Em… không sao, anh Hoài đã được đưa vào bệnh viện rồi…”
Nhiễm Cách thở phào, “Thế thì tốt.” Cô không hề mong buổi chụp hình đầu tiên của mình lại xảy ra án mạng một chút nào.
“Chị dâu!”