Ông Xã Là Lưu Manh Giả Danh Tri Thức

Chương 14: Tới nơi làm việc của anh


Đọc truyện Ông Xã Là Lưu Manh Giả Danh Tri Thức – Chương 14: Tới nơi làm việc của anh

Nhiễm Cách đã được nhận vào làm việc, lại là công việc người mẫu nên cô cảm thấy rất hưng phấn và hơi kinh ngạc. Đương nhiên việc lớn như vậy phải báo cho gia đình đã.

Khuynh Nhiễm Khuynh Cách: >

Nhắn xong liền thoát ra ngoài. Không ngoài dự đoán, chưa tới một phút liền liên tục nhận được tin nhắn của gia đình. Cô không xem, bởi vì càng trả lời họ chỉ càng xoay cô vòng vòng.

Hoa Nguyệt Dã lái xe đến đón cô. Nhiễm Cách nhìn chiếc xe anh lái, cô không rành về xe nên không biết đây là loại gì. Nhưng mà cơ hồ rất đắt, anh nhất định không phải làm công việc phục vụ, hẳn là anh đang làm cho tập đoàn lớn tiếng nào đó.

“Nguyệt Dã, anh đang làm gì vậy?”

Hoa Nguyệt Dã đánh tay lái sang phải, anh đáp, “Anh làm nhân viên.”

Nhiễm Cách la lên, “Không thể nào, anh lừa em.”

“Anh không bao giờ lừa em.” Đúng là nhân viên mà, chỉ là nhân viên cao cấp thôi.

“Em không tin. Bây giờ em muốn đến chỗ anh làm.”

Hoa Nguyệt Dã suy nghĩ. Nếu bây giờ cho cô biết nơi mình đang làm việc thì cô có chủ động thôi việc ở Ciaomont và yên vị bên anh không nhỉ?

“Được rồi.”


Hoa Nguyệt Dã đậu xe ở nơi dành riêng cho Tổng giám đốc, anh quay sang tháo dây an toàn cho Nhiễm Cách, mà bảo bối của anh hiện giờ đang đơ ra, mắt mở to nhìn anh rất đáng yêu.

“Đi thôi.”

“Nguyệt Dã…”

Hôm nay toàn bộ nhân viên của Trésors nhận được tin sốc: >

Mọi người nghĩ rằng, hẳn vị hôn thê kia rất khó tính, khó chiều…

Nhưng không, Nhiễm Cách hiện giờ đang được Hoa Nguyệt Dã dẫn vào trong khi còn ngơ ngác. Khi thấy mọi người nhìn chằm chằm mình, cô mới khôi phục lại bộ dạng bình tĩnh mà gật đầu chào một cái.

Mọi người im lặng đưa mắt nhìn nhau, thầm cảm thán: Rất xinh đẹp, rất hiểu chuyện, rất xứng với Boss. Nhưng mà vị phu nhân này không phải là cô gái thiên sứ đang nổi bần bật trên báo hiện giờ sao, thế nào mà trong phút chốc liền biến thành phu nhân tương lai của bọn họ rồi?

“Tổng giám đốc, phu nhân.” Thư ký Bùi nghiêm trang chào họ.

Hoa Nguyệt Dã không chào lại, còn Nhiễm Cách thì gật đầu với hắn.

Anh đưa cô vào văn phòng riêng rồi khóa cửa lại. Anh thoải mái ngồi trên ghế sofa rồi kéo cô ngồi xuống đùi mình. Nhiễm Cách trừng mắt với anh rồi ngồi dịch xa anh ra một khoảng làm anh hơi nhíu mày.

“Nguyệt Dã, anh thật sự là Tổng giám đốc của Trésors? Hay chỉ là anh trai hoặc em trai của hắn ta?”

Hoa Nguyệt Dã vắt chéo chân, anh nhàn nhã dựa người ra sau, đôi mắt phượng lim dim, anh hé đôi môi hồng nhạt của mình:

“Anh là con một.”

Nhiễm Cách: “Tổng giám đốc Trésors họ Sở cơ mà?”

Hoa Nguyệt Dã: “Bởi vì khi anh dùng họ thật sẽ có rất nhiều kẻ thù biết đến anh. Trên thương trường, anh là Tổng giám đốc Trésors, Sở Dã. Nhưng ở ngoài đời thường, anh là Hoa Nguyệt Dã, chồng tương lai của em.”

Nhiễm Cách: “Em chưa đồng ý lấy anh.”

Hoa Nguyệt Dã: “Vậy bây giờ em đồng ý đi.”

Nhiễm Cách: “…”

Hoa Nguyệt Dã: “Sớm muộn gì em cũng là người của anh.”

Nhiễm Cách: “… Em không đồng ý.”

Hoa Nguyệt Dã: “…”


Anh lập tức ngồi thẳng dậy, nhích đến gần rồi đè cô xuống hôn ngấu nghiến.

Lúc môi cô sưng đỏ, anh mới trừng mắt giận dữ, “Em nói không đồng ý một lần nữa xem.”

Nhiễm Cách rất muốn nói để chọc tức anh, nhưng mà anh hôn cô đến mức cô thở không nổi thì còn sức đâu mà nói chứ?

Hoa Nguyệt Dã cắn má cô một cái, “Ngoan.”

oOo

Hai người đùa giỡn một lúc nữa rồi ai làm việc nấy. Nhiễm Cách chọn một quyển sách trên kệ của anh rồi ngồi ở sofa đọc, còn Hoa Nguyệt Dã thì làm việc, lâu lâu lại nhìn xem cô đọc đến đâu rồi.

Khung cảnh hòa hợp đến lạ thường, đến khi thư ký Bùi đứng ở trong văn phòng đưa tài liệu cho Hoa Nguyệt Dã ký vẫn không khỏi liếc nhìn hai người mấy lần.

“Thư ký Bùi, có chuyện gì nữa sao?”

Chất giọng trong trẻo nhưng nghiêm khắc của Hoa Nguyệt Dã vang lên đưa ánh mắt được anh coi là “không trong sáng” của thư ký Bùi rời khỏi Nhiễm Cách. Nếu không phải cha anh trọng dụng hắn thì anh đã sớm đá hắn ra khỏi chức vị thư ký rồi.

“Thưa tổng giám đốc, không có ạ.” Thư ký Bùi tự biết sai lúng túng ho một tiếng

“Ra ngoài.” Anh khép hợp đồng rồi đưa hắn.

“Vâng.”

Nhiễm Cách đọc sách kinh tế đến tận trưa. Lúc này cô đã nằm hẳn lên ghế, đôi chân thon dài thoải mái gác lên thành ghế, người nghiêng sang một bên, một tay chống xuống ghế, tay lật sách. Mái tóc buộc thấp lệch sang một bên, hàng lông mi dài che đôi mắt của cô.

Hoa Nguyệt Dã ngẩng đầu liền thấy cảnh này, anh hơi nhướng môi, “Tiểu thư nhà ai mà lại xinh đẹp như vậy?”


Nhiễm Cách nhìn anh, nhoẻn miệng cười, “Thưa ngài, dân nữ họ Nhiễm tên Cách, con nhà họ Nhiễm. Chắc hẳn ngài đã điều tra hết rồi chứ?”

Anh đứng dậy, đến ghế sofa ngồi xuống, đặt đầu cô nằm trên đùi mình. Anh cúi xuống nhìn cô:

“Anh quả thật có điều tra gia đình em, nhưng chính em lại rất ít thông tin.”

Nhiễm Cách nhướng mày, đưa tay gãi má anh, cô hỏi, “Tại sao lại ít?”

Hoa Nguyệt Dã bắt lấy bàn tay tinh nghịch của cô, anh hôn lên từng ngón tay thon dài rồi mấp máy môi, “Cứ như em không thực sự là…”

>

Điện thoại Nhiễm Cách vang lên tiếng chuông đơn giản. Cô với lấy, nhận ra đó là điện thoại từ phòng quản lý nhân viên của tập đoàn Ciaomont, không chần chừ liền bắt máy.

“Xin chào, tôi là Nhiễm Cách đây.”

Giọng nói ở đầu dây bên kia vang lên: “Cô Nhiễm, cô sẽ có buổi chụp hình đầu tiên ở Tây Ban Nha, địa điểm cụ thể tôi sẽ gửi qua cho cô. Cô hãy thu xếp hành lí rồi ngày mai sau khi họp xong sẽ bay đi Tây Ban Nha, sẽ có thợ chụp hình, nhân viên của tập đoàn ở Tây Ban Nha đợi cô ở đó. Chào cô.”

Hả? Nhiễm Cách khi vẫn còn ngơ ngác thì người kia đã ngắt kết nối. Cô vẫn chưa hoàn hồn. Mà Hoa Nguyệt Dã ở gần cô đã nghe hết cuộc trò chuyện ban nãy, người của Ciaomont đúng là không coi cô ra gì mà, thế tại sao lại mời cô làm việc chứ?

Nhiễm Cách mở to mắt, thấy Hoa Nguyệt Dã nhìn mình chằm chằm, đôi mắt đen láy sâu thẳm, cô không biết anh đang nghĩ gì.

“Nguyệt Dã, ngày mai em sẽ đi Tây Ban Nha.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.