Bạn đang đọc Ông Xã Đáng Yêu Của Nữ Tổng Tài Lãnh Huyết: Chương 1
-” Cốc … cốc… cốc ” Tiếng gõ cửa vang lên.
-” Vào đi.” Thanh âm lạnh lẽo vang lên.
-” Chủ tịch, Lưu tổng muốn hẹn với ngài qua khu B thăm quan mảnh đất mà ngài ấy dự tính xâu dựng khu thương mại.” Thư ký đi vào nhẹ đặt xấp hồ sơ lên bàn.
-” Ân !!! Đẵ biết. Còn chuyện gì nữa không??? ”
Người ngồi ở ghế chủ tịch kia mở miệng nói mà không thèm ngẩng đầu nhìn vị thư kia 1 tý nào. Vâng đó chính là vị nữ tổng tài đại soái ca siêu cấp của chúng ta *Âu Dương Ân*.
-” Thưa không. ” Nữ thư ký kia cúi đầu
-” Vậy cô hãy lui xuống làm việc của mình đi. 5 phút nữa tôi sẽ đi gặp Lưu tổng cô hãy xắp xếp xe cho tôi.” Âu Dương Ân lạnh lùng phân phó.
-” Vâng thưa chủ tịch.” Vị nữ thư kia cúi đầu rời khỏi phòng làm việc.
Ngồi xử lý tất cả đống tài liệu trên bàn cuối cùng cũng hoàn thành, cô vươn vai mở miệng ngáp 1 cái. Nhìn lại đồng hồ, ôi đã 3h15 rồi ư??? cô nhanh chóng bước ra khỏi văn phòng chủ tịch hướng thang máy đi tới.
Mấy phút sau cô đã có mặt tại đại sảnh công ty. Cô khoác lên người 1 bộ dành cho phái nam, đeo 1 mắt kính đen hàng hiệu và không quyên trên tay có 1 cái lattop luôn đồng hành bên cạnh cô.
-” Thưa chủ tịch đây là chiều khóa xe. ” Vị nữ thư ký xuất hiệu ở trên phòng cô lúc nãy bây giờ đang cầm chiếc chìa khóa dâng lên cho cô.
-” Ân !!!” Cô lạnh lùng trả lời, lấy chiếc chìa khóa và ngồi lên xe đi tới khu B kia.
Lái xe được 1 đoạn đường dài cô cảm thấy như có ai đó theo dõi mình, cô phóng xe thật nhanh trên đường và tránh sự theo dõi của chiếc xe phía sau.
Đang tới khúc cua bất ngờ có 1 chiếc xe màu đen lao tới đâm vào xe của cô khiến cô chưa kịp chuẩn bị và thế là chiếc xe của cô quay mấy vòng trên đường rồi rớt xuống vực… Cô cảm thấy đau nhức khắc người, đôi mắt nặng trĩu, nhắm lại…. và cô không còn biết chuyện gì sảy ra sau đó.
Sáng hôm sau…
Ánh mặt trời xuyên qua từng cành cây kẽ lá, những đường nét vàng lấp lánh ấm áp vô cùng, phản chiếu xuống mặt đất, tạo nên những hình thù xinh động. Tiếng chim ca líu lo khắp nơi, thật là thanh bình…
Âu Dương Ân nằm trền giường khẽ nhíu mày,hàng mi dài thật dài một thoáng nhấp nháy, một lát sau mới có thể nặng nề mở mắt ra được …
Đập vào mắt cô là 1 khung cảnh toàn màu trắng, rèm cửa màu trắng, giường màu trắng, ga giường màu trắng mà ngay cả quần áo cô đang mặc cũng màu trắng nốt.
Nếu cô nhớ không nhầm là ngày hôm qua cô vừa bị ám sát suýt chết. ajzz ajzz không biết cái đứa nào to gan giám ám sát cô thế này. Đợi cô khõe lại cô sẽ băm bọn nó ra làm trăm mảnh rồi nấu cho heo ăn… hừm… tức giận…rất tức giận nha…
Cô liếc mắt sang bên cạnh mình, đập vào mắt cô là 1 cái đầu màu vàng mà chủ nhân cái đầu màu vàng này là 1 người có khuôn mặt cực kỳ xinh đẹp nha, mà nói đúng hơn đây là khuôn mặt đẹp nhất mà cô từng gặp.
-” Mỹ nhân a..” cô không tự chủ được thốt lên.
-” Anh nhầm rồi, tôi đây là nam.”
Cô giật mình kinh hãi, cái gì cơ ??? cô không nghe lầm chứ ??? là con trai sao??? Không những khuôn mặt xinh đẹp hơn cả nữ nhân mà thân hình cũng tiêm tế không ít, cũng ngang tầm chiều cao với cô, người này nhìn từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, có chỗ nào là không giống nữ nhân chứ !!!
Âu Dương Ân rất là nghi ngờ nha, thế là vươn tay đưa lên trước ngực người kia. Bởi vì hành động bất ngờ của cô làm người kia giật mình lùi lại mấy bước vươn tay ôm lấy ngực mình , khuôn mặt thoáng chốc đỏ bừng. Người kia lắp bắp lên tiếng
-” Anh…anh , như thế …là phi lễ a” Nhìn người kia biểu hiện như thế làm cô cảm thấy mình như là 1 con sói con người kia là 1 cô tiểu thư nhà lành bị sói hiếp đáp nha…người này thật ngạy thơ…
-” ajzzz thật là đáng tiếc nha.. nếu là nữ nhân chắc hẳn người này sẽ là 1 đại mĩ nhân nha… đáng tiếc … đáng tiếc .” Vừa nói cô vừa lắc đầu phụ họa.