Ông Xã Ăn Dấm Chua

Chương 15


Đọc truyện Ông Xã Ăn Dấm Chua – Chương 15

Sáng sớm liền phát sinh chuyện bất mãn này, Hàn Quang Lỗi nhịn không được thấp rủa vài câu.

Đáng giận, khi đó làm sao có thể cảm thấy bọn họ là tâm đầu ý hợp chứ ? Tour du lịch tuần trăng mật còn chưa trải qua được một nửa, cô đã khiến anh tức giận muốn giết người đến mấy lần.

Chỉ biết tất cả phụ nữ trên đời này đều là tai hoạ! Là anh chính mình dại dột tự mình chuốc lấy cực khổ.

Tức giận một lúc lâu, cơn tức cũng dần dần lắng xuống, Hàn Quang Lỗi cuối cùng cũng tỉnh táo lại, anh lập tức phân tích vấn đề một cách tích cực hơn, bắt đầu còn thật sự tự hỏi chướng ngại trước mắt của quan hệ hai người.

Không phải anh thần kinh mẫn cảm, mà là từ lúc bắt đầu xuống máy bay ngày hôm qua, dọc theo đường đi đã có rất nhiều tên đàn ông bị Thương hải tình hấp dẫn.

Nhân viên hải quan, hướng dẫn viên du lịch, nhân viên lễ tân, kỹ sư trong cùng tour… Liền ngay cả đến chợ mua vật kỷ niệm, tên chủ hàng rong trẻ tuổi đêu lộ ra nụ cười ngại ngùng với cô, hơn nữa đặc biệt thân thiện tính giá ưu đãi cho cô, tất cả mọi việc xem vào trong mắt anh, như thế nào có thể không cảm thấy nguy cơ tứ phía?

Tuy rằng bản thân cô cảm thấy mình nhạt như nước, bình thường đến không được, hoàn toàn không tự biết sức quyến rũ của cô đúng là loại vũ khí vô hình giết người không thấy máu.

Cô không phải mẫu phụ nữ khiến cho đàn ông vừa gặp đã mê vì ngoại hình rực rỡ của mình, cô mê người là vì cô bình dị gần gũi, tự nhiên hào phóng, ôn nhu điềm tĩnh, còn có chút bướng bỉnh trêu tức.

Lúc trước ở trong buổi xem mắt, anh lúc đó chẳng phải như vậy mới chú ý tới cô, ai mà nghĩ bọn họ trong lúc đó hợp tác, lớn mật đề ra ước định kết hôn chứ.


“Không thể đem thời gian lãng phí vào việc cãi nhau được, phải nhanh chóng nghĩ ra phương pháp xoay chuyển tình thế mới được.” Anh bình tĩnh tìm ra kết luận.

Hạ quyết định quyết tâm, từ giờ trở đi anh phải thay đổi sách lược, anh muốn nghịch chuyển vì thắng.

Khách sạn nhà ăn cung cấp buổi sáng buffet, bởi vì còn đang tức giận, bọn họ một trước một sau đều tự đi hướng nhà ăn kiếm ăn, hai người ngồi chung một bàn nhưng lại không hề mở miệng nói chuyện với nhau.

Không khí dùng cơm thật không tốt, ảnh hưởng nghiêm trọng đến khẩu vị, Thương Hải Tình ăn qua loa vài món dằn bụng, lấy lý do đi gửi chìa khoá phòng để đi trước.

Nhìn bóng dáng cô chẳng có chút tinh thần, Hàn Quang Lỗi trong lòng lại khó chịu một trăm lần, cảm giác tự trách nháy mắt bao phủ lấy anh khiến anh cũng nuốt không nổi.

Thương hải Tình xoay lưng rời đi, hoàn toàn không có phát hiện đôi mắt tối tăm tự trách sau lưng, chính là đắm chìm trong sự phiền chán của bản thân, không kìm được thở dài não nề.

Cô không hiểu quan hệ của bon họ sao lại trở nên cứng nhắc như vậy, ngay từ đầu không phải hoàn hảo tốt sao?

Quyết định kết hôn trong vòng hai tuần lễ, bọn họ một bên chuẩn bị hôn lễ, một bên duy trì chấp hành hiệp ước, tuy rằng kéo theo nhiều khó khăn, nhưng phần lớn thời điểm, bọn họ luôn tán gẫu muốn ngừng mà không được.


Bọn họ trong lúc tán gẫu, cái gì đều có thể chia xẻ, tuy rằng đều là có chút ý đồ về sự nghiệp, nhưng quan hệ này có cảm giác như vừa là người đi trước vừa là bạn, làm người ta cảm thấy thoải mái không có áp lực.

Nhưng mà, thời điểm nào thì bắt đầu biến chất ?

Là vì hôn môi, kết hôn, chia xẻ quan hệ thân mật…… Cho nên bọn họ trong lúc đó đã không còn hợp nhau nữa?

Cô không thích loại cảm giác này, tuy rằng cuộc hôn nhân này chỉ duy trì một tháng, nhưng cô hy vọng là hòa hợp bắt đầu, khoái hoạt chấm dứt, cô không muốn lưu lại cảm giác không tốt này, cái này giống như người chết đuối, không thể tự thoát ra được, chỉ có thể chìm xuống đáy biển.

Tạm thời cất đi rối rắm trong lòng, cô lấy lại tinh thần đi về phía quầy lễ tân, cầm trong tay chìa khoá giao lại cho lễ tân.

Bên cạnh có một khách du lịch nước Pháp đầu đầy mồ hôi hướng quầy hỏi chuyện, tiếng Anh của anh ta lại sứt sẹo, nhân viên quầy lại nghe không hiểu tiếng Pháp của anh ta, hai bên lâm vào tình trạng bế tắc vì không hiểu ngôn ngữ của đối phương.

“Cần hỗ trợ sao?” Thương Hải Tình dùng tiếng Pháp chủ động hỏi, tỏ vẻ nguyện ý đảm nhiệm vai trò phiên dịch.


“Thật tốt quá, thật sự là thật cám ơn cô!” Người đàn ông Pháp cảm kích không thôi.

Hắn tên là Julian, một mình bay tới nơi đây nghỉ phép, nguyên lai, hắn là muốn thỉnh khách sạn giới thiệu cho hắn một tour du lịch đơn giản, sau khi hướng nhân viên quầy giải thích, sau đó lại vội vàng cung cấp chút tin tức giới thiệu vắn tắt, Julian phi thường cảm kích, nói thẳng muốn mời Thương Hải Tình làm bạn cùng tour.

Cô nói rõ là mình đang đi theo tour du lịch, cho nên hành trình đã sắp xếp đâu vào đấy, Julian tuy rằng thất vọng, cũng chỉ tạm dẹp đi ý niệm đồng hành trong đầu.

Bất quá bởi vì thời gian tập hợp còn sớm, bọn họ liền đứng ở trước đại sảnh hàn huyên, nội dung không ngoài việc hỏi cô từ đâu đến đây, du ngoạn vài ngày, có phải hay không đã từng sống ở Pháp, cho nên tiếng Pháp mới lưu loát như vậy.

Khi Julian dò ý muốn hỏi thông tin liên lạc để tiến thêm một bước, cô lộ ra một chút mỉm cười,“Thật có lỗi, tôi kết hôn, lần này là theo chồng đi hưởng tuần trăng mật.”

Nghe được giai nhân đã kết hôn, Julian trên mặt thất vọng không nói nên lời, bất quá, hắn vẫn là ra dáng một người đàn ông đàng hoàng hướng cô biểu đạt chúc mừng,“Tân hôn hạnh phúc!”

“Cám ơn lời chúc của anh, Julian.”

Khi nói lời từ biệt, bọn họ lễ phép khẽ hôn lên hai má nhau, ánh mắt Julian mất mát nhìn theo giai nhân.

Này hết thảy, Hàn Quang Lỗi đều thấy, ngực một trận dấm chua bốc lên, tránh không được lại muốn xông lên bảo vệ chủ quyền, nhưng là, anh nhịn xuống, đứng ở địa điểm tập hợp, cố gắng điều chỉnh cảm xúc nóng giận của mình.

Trong lòng anh hiểu được, nếu anh không thể kiềm chế cảm xúc bộc lộ sự giận dữ, tùy tiện tiến lên lôi Thương Hải Tình đi, mặc dù trước tiên là thuận lợi cản sự mơ ước của người ta, nhưng điều đó sẽ làm cho quan hệ của bọn họ thêm ác liệt mà thôi.


Điều đó không phải là mong muốn của anh, anh hy vọng cô vui vẻ, hy vọng cô có thể tự nguyện phát ra nụ cười từ nội tâm, dù sao, bọn họ là đi ra hưởng tuần trăng mật.

Cáo biệt Julian, Thương Hải Tình vừa xoay thân liền thấy Hàn Quang Lỗi đứng ở phái trước cách đó không xa, theo như bộ biểu tình nghiêm túc đến mắt cũng không chớp của anh, cô biết chuyện vừa rồi anh đã chứng kiến hết.

Tình hình ầm ỹ ở sân bay ngày hôm qua, còn có hình ảnh tranh chấp vào sáng nay, giống như thước phim chiếu chậm, bay nhanh xẹt qua trước mắt cô, làm cảm xúc cô bất chợt nặng nề bất an.

Chịu đủ bộ dáng ăn dấm chua phát cuồng của anh, không nghĩ lại bị anh không phân tốt xấu lên án, cô bước nhanh tiêu sái tiến lên, bình tĩnh thẳng thắn giải thích,“Julian là người Pháp, anh ta không biết nói tiếng Anh, nhân viên quầy lại nghe không hiểu tiếng Pháp, cho nên tôi mới hỗ trợ phiên dịch, không hơn, nếu anh không tin tưởng tôi, cũng không có biện pháp.”

Hàn Quang Lỗi lẳng lặng nhìn cô một cái, anh không thích cô cắn cánh môi quật cường, chán ghét cô ngược đãi chính mình như vậy.

Nhịn xuống xúc động muốn hôn cô, anh nói:“Xe đến đây, lên xe đi!” Dứt lời, liền mặt không chút thay đổi xoay lưng đi.

Cứ như vậy? Anh cứ như vậy lạnh lùng bỏ lại câu nói đó rồi xoay người? Anh lạnh lùng xoay người, làm cho đôi mắt Thương Hải Tình phút chốc nổi lên một tầng ủy khuất hơi nước……

Cảm xúc không rõ nguyên nhân cứ xâm chiếm lấy cô, đem tâm tình của cô bức đến đáy cốc, đột nhiên –

Hàn Quang Lỗi đưa tay ra sau, đương nhiên cầm tay cô, lúc cô còn đang mờ mịt hết sức, đem cô kéo lên xe tham gia chuyến đi đặc biệt


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.