Đọc truyện Ông Trùm Hắc Đạo Mưu Kế Sâu – Chương 86: Phiên ngoại 10: Nhật kí chăm con
Lúc mới sinh hai đứa nhóc ra, vẻ ngoài của chúng có chút nhăn nhúm, lúc nào cũng nhắm tịt cả hai mắt lại, còn thường xuyên quấy khóc nữa chứ!
Là một lão đại, EQ đương nhiên thấp, đừng hỏi tại sao hắn không biết trẻ con lúc mới sinh không đáng yêu. Cho nên người ba nào đó mặc dù thấy con không hoàn hảo như mình nhưng cũng không tỏ thái độ gì, mấu chốt vẫn là sợ vợ thôi…
Nhưng đợi bọn chúng đầy tháng, đứa nào cũng trắng trẻo mập mạp, hai tay hai chân như những búp măng, đặc biệt là đôi mắt ngời sáng mở to đen láy, thật khiến người khác yêu quý không thôi. Thế là Lạc Kình thay đổi thái độ, có thời gian là sẽ chơi với tụi nhỏ, còn tự luyến khen gen bản thân tốt!
Lạc Kình tương đối chiều chuộng Hân Hân hơn, con bé lúc nào cũng cười nắc nẻ mỗi khi thấy ba mẹ, khiến tim Lạc Kình hóa thành nước. Nếu được bế ra vườn dạo sẽ càng vui vẻ hơn nữa, cái đầu nhỏ thường dụi dụi vào người ba mình, trông vô cùng đáng yêu, quan trọng hơn là nhìn rất giống Đường Hi mỗi khi làm nũng…
Còn Tiểu Khắc thì khác, dù đôi mắt lúc nào cũng mở to như đang khám phá thế giới nhưng lại ít cười hơn, mỗi khi Lạc Kình muốn bế là làm vẻ mặt như là: Ai cần chứ? Tránh ra! Để ta tự chơi!
Những lúc như thế hắn sẽ tự trấn an bản thân rằng: “Con có tính tự lập sớm, đây là điều tốt!” Hoàn toàn bác bỏ khả năng bản thân bị con mình ghét bỏ.
Nhưng đến khi Đường Hi thấy cảnh cha con họ như thế, thì không ngại mà nói thẳng:
“Anh bị con ghét bỏ rồi! Đừng buồn nha~”
Thế là Lạc Kình đanh mặt, hướng đến đứa con trai vẫn đang nằm trong nôi mà nói:
“3 tuổi, ta nhất định sẽ cho Joker huấn luyện con một cách nghiêm khắc!”
– ———————–
Em bé thì ăn gì nhỉ? Đương nhiên trong mấy tháng đầu thì chỉ uống sữa thôi!
Mà sữa gì thì tốt nhỉ? Đương nhiên là sữa mẹ rồi!
Đường Hi với thiên chức là một người mẹ, đương nhiên khuyến khích cho con uống sữa của cô, nhưng mà Lạc Kình thì…
“Nó no rồi! Không cần cho bú nữa!” Lạc Kình đanh mặt, nhẹ nhàng bế Khắc Khắc đang lim dim uống sữa ra, thay bé Hân Hân vào.
Đường Hi chề môi, tiếp tục cho Hân Hân uống sữa. Lát sau:
“Hân Hân no rồi, để anh dỗ chúng ngủ!”
“Lạc Kình, nó chưa no đâu!”
Người ba nào đó làm mặt hiển nhiên:
“Vậy thì uống sữa bình!”
“Không tốt bằng sữa mẹ mà!”
Lạc Kình không nói gì, đặt hai con vào trong nôi, sau đó nhẹ nhàng đung đưa. Đường Hi đi đến bên cạnh hắn, nhẹ giọng nói:
“Sao anh lại không thích để con uống sữa mẹ vậy?” Đúng là rất kì lạ, mỗi lần mà nhìn thấy cô cho con bú là mặt hắn lạnh lại, cứ như đang kìm nén cái gì vậy á.
“Không có gì!” Lạc Kình đưa tay vuốt tóc cô.
Đường Hi dụi đầu vào ngực hắn, tiếp tục hỏi:
“Đừng gạt em!”
Lạc Kình không nói gì, kéo tay cô ra khỏi phòng, bên ngoài người hầu đã chờ sẵn, đợi họ đi ra sẽ vào chăm sóc lũ trẻ.
Tưởng hắn định kéo cô đi đâu, ai ngờ lại quay trở về phòng, và…. “ăn” cô!
…………..
Sau khi “ăn” xong, Lạc Kình nhẹ nhàng ôm cô, ngửi mùi hương sữa thoang thoảng của cô. Bàn tay lướt qua bầu ngực có phần to ra do còn trong thời kì cho con bú, nhẹ nhàng xoa nắn đỉnh đồi còn vương lại chút sữa trắng do lúc nãy được “ăn no” trầm giọng nói:
“Nơi đây rõ ràng là địa bàn của anh, phúc lợi của anh, ai cho phép hai đứa nhóc này đến chiếm cứ chứ?”
Đường Hi: “…” Anh đúng là người ba đáng ghét nhất thế gian này đấy!