Ông Trùm Hắc Đạo Mưu Kế Sâu

Chương 54: Cái bẫy


Đọc truyện Ông Trùm Hắc Đạo Mưu Kế Sâu – Chương 54: Cái bẫy

Máy bay đã đáp xuống ở vị trí an toàn, tránh rada theo dõi của Ma Sát bang. Từ đây bọn Đường Hi sẽ đi đến trụ sở của Ma Sát bang. Doctor Two sẽ ở lại chỗ máy bay chờ tín hiệu của bọn họ.

Dù ở một quãng xa nhưng bọn họ nhanh chóng đến gần tòa lâu đài, cả ba cũng đều đã trang bị thiết bị nhiễu sóng, thiết bị này là Thiệu Đổng lấy từ Lạc Gia, chỉ cần đi đến đâu có công nghệ theo dõi, ngay lập tức nó sẽ tự động gây nhiễu sóng một cách an toàn nhất, xác suất bị phát hiện cũng rất thấp!

Đây là trụ sở chính của Ma Sát bang, đương nhiên là được canh phòng vô cùng cẩn mật. Thú thật thì xác suất để Sky và Thiệu Đổng không bị phát hiện là 60%, của Đường Hi là 80%, nghĩa là vẫn có nguy cơ bị bắt!

Đường Hi đã bàn bạc với họ, nếu hai người kia bị phát hiện thì nhanh chóng rời khỏi đó trước. Đường Hi sẽ tiếp tục ở trong bóng tối tìm kiếm Hạ Trúc.

Như vậy nhiều khi còn tốt hơn đấy chứ! Khi Ma Sát bang dồn lực lượng đi truy sát bọn họ thì sẽ ít người chú ý đến việc canh chừng Hạ Trúc, cô sẽ dễ bề hành động hơn.

Vậy mà tất cả kế hoạch đều tan đi trong phút chốc, Ma Thần đã bày sẵn thiên la địa võng chờ bọn họ. Chỉ tiếc rằng, đến khi phát hiện ra đã là quá trễ, vội vàng muốn quay đầu về thì đã quá muộn. Cả bốn người đều bị vây trong cái bẫy của Ma Thần!

Bản tính Ma Thần tàn ác, thích đùa giỡn con mồi của mình, cho nên cả bốn người đều ở một hoàn cảnh khác nhau, nhưng vẫn có một điểm chung đó là muốn vờn bọn họ đến sức cùng lực kiệt!


Nơi Đường Hi đang đứng là nơi có đến năm sáu loài thú dữ, bọn chúng vừa gầm gừ vừa nhỏ dãi thèm thuồng, từ từ tiến đến chỗ cô…

– —————

“Có chuyện gì vậy ta? Tại sao lại bắt mình ở trong phòng? Bình thường họ cứ rủ mình ra ngoài để làm đồ ăn cho họ mà?”

Hạ Trúc ở trong phòng buồn chán, chỉ biết ngồi vuốt ve chú sư tử nhỏ trong lòng mình, lại ngu ngơ hỏi:

“Mày biết không Tiểu Hổ?” Nó vốn là sư tử nhưng Hạ Trúc lại thích gọi nó là hổ, ấy vậy mà nó có vẻ rất thích cái tên này, mỗi lần mà cô gọi nó là y như rằng nó sẽ cọ cọ vào người cô vô cùng đáng yêu.

Lần này cũng không ngoại lệ, cứ cạ cái mặt nhỏ của mình vào mu bàn tay của Hạ Trúc, khuyến khích cô vuốt ve mình.

Đừng nhìn Tiểu Hổ đáng yêu lại nghĩ nó là cún nhỏ, nó chỉ thân mật với mỗi Hạ Trúc mà thôi, ai bén mảng mà đụng đến nó, nó sẽ gầm gừ hung dữ như đã trưởng thành!

Miễn cưỡng thì nó mới sợ Ma Thần được một chút, chỉ có Ma Thần là khiến nó ngoan ngoãn như ở với Hạ Trúc. Nhưng Ma Thần lại không ưa nó tý nào, đơn giản là vì nó cứ chiếm tiện nghi của Hạ Trúc, đến lúc ngủ cũng không tha, cứ đòi trèo lên giường ngủ chung với cô cho bằng được! Nếu Ma Thần không cứng nhắc, trừng mắt với một người một thú kia thì chắc bọn họ đã ôm nhau ngủ luôn không chừng!

Dù bản thân biết mình đang là “tù nhân”, không nên xen vào chuyện của bang hội này, nhưng mà cô có linh cảm rất xấu, nếu cứ ở yên trong phòng này không biết cô chịu nổi sự lo lắng này không!

Đã có một lần cô có linh cảm như thế, đó là lúc… ba mẹ cô mất…

Thật khó chịu quá! Không lẽ ở Phi Tước xảy ra chuyện gì? Chắc là không đâu… Ma Thần… Anh ta đã hứa là nếu cô ở lại thì sẽ không động đến bọn họ mà!


Nhưng… tại sao lại nhốt cô ở đây?

Không được! Phải tìm đường ra khỏi đây!

Nói là nói vậy, nhưng phòng này đã bị khóa rồi, làm sao mà ra ngoài!

Cửa sổ này… miễn cưỡng thì chắc được…

Thật không ngờ có ngày cô lại phải dùng mấy tấm gra giường hư cấu này! Trước đây coi trong phim truyền hình thấy người ta hay buộc những tấm gra giường, chăm mền với nhau để chạy trốn. Khi ấy cô thầm bảo hư cấu, và chắc chắn mình sẽ không bao giờ làm vậy, vì quá nguy hiểm đi!

Vậy mà hôm nay… chậc chậc…

Hướng phòng của cô không thường có lính gác, rất may mắn hôm nay bọn họ không ở đây, bằng không làm sao cô thoát được.

Vừa đu gra… vừa cầu nguyện, tay chân run rẩy đổ cả mồ hôi, Tiểu Hổ bên trong thì cứ ngồi canh mấy tấm gra giống như đang canh chừng nó vậy để chẳng may bị đứt thì khổ… =))


Vừa đáp xuống đất thì Hạ Trúc cũng ngã quỵ luôn, thật sợ quá! Nhưng vẫn cô gắng đứng lên đi vào bên trong lâu đài.

Vừa vào đến đã gặp cảnh tượng kinh hãi: Đường Hi đang nằm bất động trên sàn, khắp người đều là máu tươi… Mùi tanh của máu bóc lên nồng nặc. Không những thế đằng kia vẫn còn nhiều con thú hung tợn khác.

Mà cái người đang điều khiển bọn chúng, nhìn Đường Hi với vẻ giễu cợt, lại chính là… Ma Thần

– —————

Từ chương này mình sẽ không up đều đặn nữa nhé!

Theo số đông cho thấy, mình sẽ áp dụng loại 2!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.