Ông Trùm Hắc Đạo Mưu Kế Sâu

Chương 22: Tuân lệnh tôi là bổn phận của em


Đọc truyện Ông Trùm Hắc Đạo Mưu Kế Sâu – Chương 22: Tuân lệnh tôi là bổn phận của em

Các lão già kì cựu của tổ chức cũng không nói gì, chỉ nhìn về phía của Nolan một cái đầy ẩn ý, ý muốn Nolan tự mình giải quyết. Cũng may Lạc Kình là người biết nói lí lẽ, hắn không làm đến mức buộc tổ chức giao cả nước P ra như lần trước đó nên họ cũng bớt căng thẳng.

Nếu xét tổng thể các thế lực của True Blood lại để xem ai mạnh hơn thì không chắc họ sẽ thua, nhưng do nó không phải là một thể thống nhất nên khi giao đấu phần lợi vẫn là của Lạc Gia. Đó là chưa kể đến xích mích giữa Mike và Nolan đã gần như chia True Blood ra làm hai phe luôn rồi! Nếu bây giờ Nolan bị tiêu diệt thì còn may ra nó sẽ thống nhất lại!

Nolan cũng không bài xích gì hành động của bọn họ cả, “người không vì mình, trời chu đất diệt” đây là lẽ đương nhiên thôi. Nhưng không hiểu sao khi đứng trước dàn quân binh hùng hậu này của Lạc Gia hắn lại có cảm giác yên tâm hơn hẳn lúc nãy. Lạc KÌnh là ai chứ? Nếu hắn có trí thông minh như lũ người bình thường ở đây thì cả thế giới đâu ai sợ hắn!

Nhìn vẻ mặt Nolan một thoáng như đã hiểu ra vấn đề, rồi sau đó nhanh chóng làm ra vẻ mặt lo âu tiến về phía mình khiến cho Rocker rất là hài lòng. Tên này thật biết diễn trò đấy!

Rocker thật không ngờ chỉ vì một Đường Hi nhỏ bé mà lão đại của bọn hắn lại tốn tâm cơ làm nhiều chuyện đến như vậy. Có rất nhiều cách để khiến True Blood sụp đổ nhưng lão đại lại dùng cách phức tạp này để khiến cho những kẻ hại cô phải khốn khổ.


Bên Ma Sát bang làm sao có thể dễ dàng hack được hệ thống của True Blood chứ, lão đại đã ra lệnh cho Jacker bí mật trợ giúp. Hắn chỉ thêm dữ liệu rất nhỏ nhưng lại then chốt vào để trợ giúp Ma Sát bang đồng thời không xảy ra sơ suất để bọn chúng không biết được! Bước kế hoạch đầu tiên coi như hoàn thành dễ dàng. Khi Ma Sát bang gửi đoạn clip đó đến Lạc Gia thì lão đại cũng không có mấy cảm xúc gì dường như đã biết trước được tất cả mọi chuyện vậy. Bắt Nolan đi là tương kế tựu kế mà thôi.

Trước giờ lão đại của họ đâu có thích vờn mồi như Ma Thần, nay lại vì Đường Hi mà phá vỡ quy tắc, có thể nói lão đại đã tức giận đến cỡ nào. Mấy hôm nay ở Lạc Gia mà bọn họ cũng đứng ngồi không yên vì mặt lão đại lúc nào cũng đằng đằng sát khí, đặc biếtlà mỗi khi thấy vết thương của Đường Hi. Khiếp thật! Không biết cô ta có sợ hay không mà không mảy may phản ứng gì kia chứ, nếu không muốn nói là cô ta còn đang muốn chống đối lão đại!

Sau khi Nolan đã đến chỗ họ, Rocker mới tiếp tục nói:

“Lão đại của tôi chỉ muốn hủy hoại toàn bộ quyền lực của Nolan trên khắp thế giới. Lần này chúng tôi khoan nhượng là vì nể tình True Blood rất biết điều về chuyện của nước B. Nhưng nếu các ngài muốn đòi lại quyền lợi của mình, hay trả thù lão đại của tôi giống như Nolan thì cứ việc. Đây là tối thượng thư của ngài ấy. Nếu Liên Minh True Blood còn để ra sơ suất như vậy, không quản tốt người của mình thì Lạc Gia sẽ không nể mặt nữa. Xin hãy nhớ kĩ điều này!”

– —————————

Đường Hi đang nhăn nhó nhìn chính mình trong cái gương lớn. Lần này chắc là xăm kính cả lưng luôn rồi, còn chỗ nào không bị thương đâu chứ! Lại phải phí thời gian để lựa hình nữa, haizzz!

Thiệt tình, chắc lúc đó do bị đập vào chiếc máy bay cho nên đầu óc bị chạm mạch, không suy nghĩ mà đỡ cho hắn. Dựa vào thể lực của Lạc Kình nếu bị vết thương đó thì vẫn còn nhẹ lắm, đâu như mình, đứng còn không nổi, chỉ cần nhúc nhích một chút là đau khôn xiết.

Mấy hôm trước lúc cô ngủ do thuốc thì cả bọn Lạc Kình đã bay thẳng đến trụ sở chính rồi, làm cô mở mắt tỉnh mà tưởng như còn đang nằm mơ. Cũng may đó chỉ là phòng ngủ thôi đấy, mà rộng lớn hơn 3 lần phòng ngủ trong cung điện của Nolan. Thật quá phô trương!


Từ bàn ghế, màn, cửa… tất cả đều toát lên vẻ sang trọng và quý phái. Đều đáng nói là mặc dù nhìn tổng thể thiết kế của nó cứ như một lâu đài cổ trăm năm bí ẩn nhưng chất liệu làm ra thì thật không cổ tý nào, vô cùng hiện đại. Những nhà thiết kế và xây dựng nơi đây thật tài hoa, nếu không chạm vào, soi xét kĩ thì thật không thể nào nhận ra

Khi biết đây là trụ sở chính thì cô không khỏi vui mừng, tỉ lệ mà Hổ Ấn Patrick ở đây là 70% đó!

Không màng vết thương của mình mà hăng hái đi xuống giường. Vừa đáp chân xuống thì lão đão đứng không vững, vết thương trên lưng lại đau nhức nữa rồi, hình như còn chảy máu nữa!

Lạc kình vừa mở của phòng thì thấy một màn này, vội đi đến đỡ cô dựa vào người hắn. Hắn mấy hôm nay luôn vô cùng tức giận, ai mượn cô phải đỡ cho hắn, nếu không phải cô còn yếu thì hắn đã trừng phạt cô rồi, bây giờ còn bước xuống giường nữa, chọc tức hắn à?

“Em đang làm gì đó? Chẳng phải tôi bảo em không được xuống giường sao?” Hắn khó chịu mắng cô


Cô thật sự muốn nổi đóa! Tại ai mà cô như vậy hả? Không màng đến tia hung tàn trong mắt Lạc Kình, cô gân cổ lên, trừng mắt nhìn hắn mà cãi lại:

“Là do ai mà tôi bị như vậy hả? Tôi ghét nhất là bị người khác kiểm soát! Anh lấy gì mà quản tôi?”

Đôi mắt Lạc Kình hằn lên những vạch máu đáng sợ, phải biết hắn là kẻ không dễ chọc tới mà cô gái này lại không biết sống chết cãi lại hắn. Hắn xưa nay kiềm chế cảm xúc luôn rất tốt, chỉ riêng mỗi khi thấy cô bất tuân với hắn, thì hắn lại không dằn lòng được mà muốn chiếm hữu!

Lạc Kình gầm nhẹ, nắm chặt bờ vai của Đường Hi mà không màng đến vết thương của cô đang chảy máu, ném mạnh cô lên chiếc giường lớn màu đen

“Dựa vào việc em là người của tôi! Đừng nghĩ em cứu tôi thì muốn làm gì cũng được. Tuân lệnh tôi là bổn phận của em, muốn chống đối nghĩ cũng đừng nghĩ. Em mãi mãi là sở hữu của Lạc Kình này!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.