Ông Đây Là Fan, Không Phải Anti

Chương 12: Dễ sợ! Đàn anh thế mà là cong kìa!


Đọc truyện Ông Đây Là Fan, Không Phải Anti – Chương 12: Dễ sợ! Đàn anh thế mà là cong kìa!

Gần tối, Chu Tiểu Niệm chủ động xin nấu bữa tối, mặc dù không ngon bằng Lâm Trí Ngữ, nhưng dù sao mùi vị cũng không tồi. Một người khen ngợi, một người thẹn thùng, nhưng bữa tối của hai chàng trai cũng rất ấm áp bình đạm.

Cơm nước xong, Chu Tiểu Niệm đang rửa bát, liền nhìn thấy Lâm Trí Ngữ ăn diện đẹp trai muốn đi ra ngoài.

Cậu vội vàng chùi chùi tay chạy đến: “Ồ! Đàn anh! Tối rồi còn đi ra ngoài ạ?”

“Anh và bạn tới ‘Mênh Mông’ chơi, đêm nay không cần đợi anh đâu.” Lâm Trí Ngữ bận thay giày, cũng chẳng màng quay đầu lại nói.

“ ‘Mênh Mông’ không phải là G bar nổi tiếng nhất thành phố sao!” Chu Tiểu Niệm nói xong thật muốn bịt luôn miệng mình lại, trong lòng vừa nghĩ cái gì liền nói cái đó,,ày muốn thể hiện mình rất uyên thâm hả! Nhìn đi! Lại tự làm lộ bản thân rồi kìa!

“Oh? Em cũng trong giới hả! Nhớ đừng mở cửa cho người lạ đó. Anh đi đây.”

Sau một tiếng lạch cạch, bóng dáng đàn anh biến mất sau cánh cửa đã đóng lại. Chu Tiểu Niệm đang rơi vào trong hối hận mới giật mình tỉnh lại.

Mình! Hình như mình vừa phát hiện ra chuyện gì đó rất dễ sợ!

Chu Tiểu Niệm ngơ ngơ ngác ngác quay về phòng bếp rửa bát tiếp.

Đàn anh đi G bar chơi!

Đàn anh là G!

Đàn anh nói chúng ta là người trong giới!

Đàn anh cũng biết mình là G rồi!

Một đống suy nghĩ vặn xoắn trong đầu, thành công khiến cho Chu Tiểu Niệm càng thêm mơ hồ.


Oành ——

Chu Tiểu Niệm nhìn cái bát đã vỡ trên đất, khóc không ra nước mắt! Mình tay chân vụng về, đàn anh còn tự cưới vào cửa, thật sự là làm cho đàn anh mất mặt!

Gì cơ? Cưới á?! Mình đúng là rơi hỏng luôn rồi!

Chu Tiểu Niệm vội vàng thu dọn tàn cục, tiêu hủy chứng cứ phạm tội. Cậu vẫn còn đang chìm đắm trong dư âm của nỗi khiếp sợ.

Đàn anh cường tráng như vậy, vừa nhìn đã biết là 1 rồi. Bạch trảm lê như mình chắc chắn chính là 0. Một 1 một 0 sống chung một nhà trong hai tháng, hai người đều biết thân phận của nhau, cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, liệu có lúng túng không trời!

Nhưng mà, đàn anh nhìn rất giống trai thẳng, thế mà lại là G đó! Hoàn toàn không ngờ luôn nha! Chất lượng tốt như thế chắc ở trong giới rất được hoan nghênh!

Cái tên nhị hóa này đã quên mất mấy lời khen lúc trưa của mình, lúc đó cậu còn nghĩ ở trong lòng rằng nếu đàn anh là cong chắc chắn mình sẽ dính chặt lấy, giờ thật sự giống như cậu nghĩ, cậu lại lo ngược lo xuôi, hoàn toàn chẳng muốn nghĩ cách để quyến rũ đàn anh nữa. Quả nhiên đúng là tín đồ phái tưởng tượng mà.

Quét dọn sạch sẽ mọi nơi, Chu Tiểu Niệm cảm thấy hơi cô quạnh trong căn nhà lớn vắng vẻ này. Mặc dù lúc trước ở ký túc xá cũng cô đơn một mình, nhưng mà phòng ký túc xá nhỏ lắm đó, với lại mình còn có thể lên mạng nữa.

Ơ kìa! Có thể lên mạng nhỉ! Sao lại không nghĩ tới chớ!

Nhưng mà nhiều ngày như vậy rồi, sóng gió trên ca hội sinh nhật của đại thần lần trước chắc cũng đã qua rồi chứ nhỉ?! Trước tiên cứ lên xem thử xem thế nào.

Chu Tiểu Niệm lén lút lên QQ, phát hiện đống tin nhắn kia hoàn toàn sắp làm máy tính cậu nổ tung rồi. Cậu chọn mấy người quan trọng để trả lời, tất cả còn lại thì kệ đi.

Lỗ Lỗ ây dô: Mi hẹn hò với đại thần thiệt hả?

Nhàm chán! Làm bạn thân của tui lâu như vậy rồi mà còn không biết hả! Hoàn toàn không có khả năng nghe chưa!


Bất Ngữ: Ngủ ngon. Không chúc anh sinh nhật vui vẻ ư?

Nhìn thời gian, phát hiện đại thần gửi vào lúc rạng sáng ngày sinh nhật đại thần, sau khi  mình logout. Bản mệnh của mình tổ chức sinh nhật, mình có cơ hội nhưng lại chẳng chúc mừng người ta, thật sự nên kiểm điểm mà. Chu Tiểu Niệm tràn đầy áy náy nên không dám trả lời.

Một cái cuối cùng là của Lỗ Đại Nữu nối giáo cho giặc.

Lỗ Đại Nữu: Tiểu thụ! Chỗ tui có bộ kịch cậu có thể tiếp không? (☆▽☆) Tiểu thụ thụ là tốt nhất đó!

Chắc chắn là đào hố cho mình nhảy vào! Mới không tiếp đâu nhá! Tui cũng không ngốc!

Niệm Niệm Niệm Niệm Niệm Niệm: Tui không tin cô! Không tiếp!

Lỗ Đại Nữu lặng lẽ trở về trong nhóm bạn bè của đại thần.

Lỗ Đại Nữu: Bất Ngữ đúng là liệu sự như thần! Đến cả việc tui đi tìm tiểu thụ tiếp kịch, kết quả cậu ấy chắc chắn không tiếp mà anh ta cũng biết!

Hàn Tam Nữu: Bắt đầu phương án số 2!

Mân Nhị Nữu: Tui tới rồi đây! Tui xung trận đây!

Vũ Tứ Nữu: Mân Mân! Thời khắc mấu chốt thì phải là cô! Nhưng cô dùng acc clone quậy banh chành trong nhóm fan phong trào! Bị tiểu thụ phát hiện thì phải làm sao đây!

Mân Nhị Nữu: Tại vì ngồi xem những bạn fan nhỏ bé kia thú vị lắm luôn! Với lại Lục Niệm tiểu thụ đúng là rất manh! Cậu ấy thích đại thần là thật nhưng mà hơi ngốc!


Cho nên nói, mấy người bạn của đại thần không có thái độ thù địch với Lục Niệm hoàn toàn là công lao của cô nàng này.

Mân Nhị Nữu: Nhưng mà tui chưa từng nghĩ tới việc bị Lục Niệm phát hiện _(:3√∠)_.

Mân Nhị Nữu: Kệ đi! Tui đi làm cậu ấy lung lay đây!

Chu Tiểu Niệm rất nhanh đã nhận được tin nhắn riêng của Đại Ninh Ninh, cũng chính là nick clone của Mân Nhị Nữu.

Đại Ninh Ninh vô công rồi nghề: Lục Niệm! Ta có một bộ kịch, mi tới đây nhận cho ta!

Niệm Niệm Niệm Niệm Niệm Niệm: Oh được!

Đối lập với đủ kiểu nịnh nọt cầu tiếp kịch của Lỗ Đại Nữu, Mân Nhị Nữu tìm Lục Niệm tiếp kịch trực tiếp thô bạo dùng khí phách nữ vương khai hỏa, nhưng Chu Tiểu Niệm vẫn ngoan ngoãn nghe theo. Cũng chả phải Chu Tiểu Niệm có máu M, mà là hoàn toàn không có tâm phòng bị đối với bạn bè của mình thôi!

Nhưng đợi cậu tiến vào nhóm chat, lúc nhìn thấy nick chính của Đại Ninh Ninh có khóc mà đi ra không nhỉ? Thật là mong chờ!

Niệm Niệm Niệm Niệm Niệm Niệm: À! Nhưng mà một hai tháng gần đây tui không tiện để ghi âm lắm, có được không?

Đại Ninh Ninh vô công rồi nghề: Được được, bộ kịch này không gấp lắm đâu!

Niệm Niệm Niệm Niệm Niệm Niệm: Còn nữa, sao cô lại tìm tui tiếp kịch? Tui hoàn toàn là người mới trong giới lồng tiếng cũng không phải là cô không biết!

Đại Ninh Ninh vô công rồi nghề: Tại thanh tuyến của cậu phù hợp mà! Mau mau xin vào nhóm! 49494161 nhanh lên!

Chu Tiểu Niệm ngoan ngoãn nghe theo, đợi tới lúc cậu nhìn thấy tất cả ID bên phải đều là bạn của đại thần, không khỏi có loại cảm giác bi phẫn vì bị bán!

Tiểu thụ – Lục Niệm: Đại Ninh Ninh! Cô đi ra đây cho tui! Cô bán đứng tui! Cô là đồ phản bội!

Biên kịch – Mân Nhị Nữu: Tui sai rồi! Nhưng cậu đồng ý với tui rồi! Không được nuốt lời đâu!

Chuẩn bị – Lỗ Đại Nữu: Nuốt lời sẽ không có tiểu JJ


Tiểu thụ – Lục Niệm: Cái gì! Chẳng nhẽ Mân Nhị Nữu là Đại Ninh Ninh hả?!

Biên kịch – Mân Nhị Nữu: Xin lỗi cậu _(:3√∠)_

Tiểu thụ – Lục Niệm: Cô là cái đồ đàn bà lòng dạ độc ác tàn nhẫn! Tuyệt giao đi! Đại Ninh Ninh!

Biên kịch – Mân Nhị Nữu: Ở đây không có Đại Ninh Ninh! Còn nữa, cậu thử ra khỏi nhóm xem!

Tiểu thụ – Lục Niệm: Vậy công là ai?

Trong nhóm im lặng không có ai nói gì, Chu Tiểu Niệm tay tiện mở danh sách nhóm ra xem, lúc nhìn thấy Tiểu công – Bất Ngữ liền có ý nghĩ muốn đi tự tử! .

Chu Tiểu Niệm quả thật sắp bị tức phát khóc! Lại bị lừa gạt vào hang sói rồi! Đại thần tui hận anh!

Trái ngược với Chu Tiểu Niệm bị cảm giác bi thương vây ở trong nhà, Lâm Trí Ngữ ở quán bar cũng không dễ chịu lắm, vốn anh cũng chẳng thích tới quán bar, lần này là vì nhận lời mời của bạn, nhân tiện để cho Chu Tiểu Niệm biết tính hướng của mình mà thôi.

Kết quả tới quán bar, bạn anh lại bắt đầu cùng tiểu tình nhân ôm ấp hú hí, một mình anh uống rượu giải sầu rất nhàm chán, thỉnh thoảng còn phải đuổi ruồi nhặng nhào tới đây nữa.

Dung chi tục phấn! Sao có thể so với bạn học Chu Tiểu Niệm ngốc bẩm sinh ở trong nhà chứ!

(Dung chi tục phấn – 庸脂俗粉 – yōng zhī sú fěn – dung/dong: bình thường; tục: thường tục, đại chúng, phổ thông; chi, phấn: phấn sáp, hương phấn; phấn sáp thường tục, hương phấn phổ thông, nói chung dùng để chỉ người con gái bình thường/tầm thường, thấy hay dùng trong bối cảnh mang ý nghĩa tiêu cực, đại loại là chỉ người con gái trang điểm ăn mặc hoặc là thần thái lòe loẹt, thiếu tinh tế, kém văn hóa).

Nghĩ cái gì thì đến cái đó, vừa nghĩ tới Chu Tiểu Niệm đã có tin nhắn đến.

Lỗ Đại Nữu: Báo cáo Đại Vương! Kế hoạch thành công! Thỏ đã vào hang sói rồi!

Lâm Trí Ngữ trả lời lại hai chữ “Tốt lắm”, rồi cất điện thoại.

Nên về nhà vuốt lông rồi!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.