Bạn đang đọc Ông Chủ Tổng Giám Đốc Của Tôi: Chương 31: Ái tình điều không phải cướp đoạt
Editor: Mã Mã
Chương 31: Ái tình điều không phải cướp đoạt
Ngày đầu tiên về nước đã bị bắt cóc, thiếu chút nữa là bị mối tình đầu ăn mất, cuối cùng bị nhốt ở chỗ này.
Ngồi máy bay cả ngày sau đó lại bị Hiên Viên Hoàng chơi đùa nên thể xác và tinh thần cô đều mỏi mệt, bất tri bất giác Trầm Phi Yên nặng nề ngủ thiếp đi.
Đêm khuya, tựa hồ có một đôi cánh tay cường hữu lực ôm lấy cô, cô giùng giằng muốn tỉnh lại, nhưng cuối cùng lại mệt mỏi ngủ thiếp đi.
________________Phần cách tuyến____________
Ôm cô gái vào trong lòng, Hiên Viên Hoàng đi qua gian phòng thì bị một thân ảnh chặn lại.
Hiên Viên Phong mặc một bộ quần áo ngủ, hôm nay khá ngạc nhiên là anh ta xuất hiện ở trong nhà, lúc này thân thể cao to của anh đang dựa vào tường, huýt một tiếng sáo.
“Em nghe nói anh mang một cô gái về nhà, chỉ là không nghĩ tớ anh hai lại hào phóng như vậy, nửa đêm điều động binh lực đưa một món hàng tới.”
Sau khi Hiên Viên Phong nghe được chuyện bắt cóc ở sân bay thì vội vã rời khỏi mỹ nữ trong lòng về tới đây.
“Em nói thật nhiều, nhưng chắc tại tinh trùng ở trong não quá nhiều nên mới vậy thôi, anh làm chuyện gì cũng cần em quản sao?”
Từ chỗ Vương Tiệp Nhi trở về, Hiên Viên Hoàng lập tức hạ quyết tâm, trước mắt hắn phải có được cô gái này. Để hai người co không gian nên nhân lúc nửa đêm hắn mang cô về biệt thự, chỉ là không có nghĩ tới Hiên Viên Phong vẫn còn thức xem kịch vui.
“Tại sao anh hai lại có thể gây tổn thương cho trái tim em như vậy, em phong lưu phóng khoáng, đẹp trai, là ngọc nga quý hiếm, một người đàn ông tài hoa. Em không giống anh hai, bắt một cô gái về nhà, như vậy thật không thể được, anh sẽ khiến cô ấy oán hận anh.” Ánh mắt của Hiên Viên Phong như tia X quang nhìn hắn, anh ta muốn nhìn rõ mọi việc.
Khoát tay lắc đầu, rất đồng tình nhìn cô gái trong lòng Hiên Viên Hoàng: “Huýt, cô gái này thật đáng thương, nếu như là em thì em sẽ khiến cô ấy ngoan ngoãn bò lên giường mình. Phụ nữ không phải lực sĩ,mà chỉ là một cô gái yếu ớt.”
Anh ta là một người lão luyện tình trường nên Hiên Viên Phong rất tự tin giảng giải về cách tán gái cho Hiên Viên Hoàng.
Nhưng có người lại không thích thứ đó, đôi mắt phượng của Hiên Viên Hoàng u ám lóe lên một tia ánh sáng sắc bén. Với hắn mà nói, bất kể là muốn phụ nữ hay những chuyện gì thì đều phải dựa vào năng lực của mình, phải tranh đoạt, mà không dụ người giống như Hiên Viên Phong, trời sinh cho hắn tính vương giả, sẽ không mềm yếu dẫn dụ đàn bà.
Ôm Trầm Phi Yên, Hiên Viên Hoàng từ từ đi qua người Hiên Viên Phong, thậm chí còn cố ý dẫm lên chân Hiên Viên Phong.
“Em thật ầm ĩ” Nói xong,Hiên Viên Hoàng ôm người rời đi.
Chỉ còn Hiên Viên Phong đang ôm cái chân đau nhức đứng đó, anh hai vẫn phúc hắc như cũ, đối với anh em cũng không nhường nhịn gì.
“Nếu như anh cứ thích dùng bạo lực cướp đoạt, anh hai, anh sẽ hối hận, phụ nữ đều là nhưng động vật nhạy cảm, điều không phải dựa vào cường thủ hào đoạt mà lấy được đâu. Nhất là lòng của phụ nữ…”
Giọng nói của Hiên Viên Phong cứ quanh quẩn và vang vọng trong hành lang mờ tối, mà Hiên Viên Hoàng không quay đầu lại, hắn vẫn đi thẳng lên lầu. Hắn vương giả, không cần bất cứ kẻ nào khoa tay múa chân với hắn.