Đọc truyện Ông Chủ, Tới Một Bàn Cá Kho Tàu Nè – Chương 17: Lần sau gặp lại phải thăm dò
Sau khi hai người ăn xong bữa tối ở một nhà hàng gần ga tàu là vừa đúng sáu giờ rưỡi. Dư Thần đưa thần ngủ đến cửa đại sảnh đợi tàu, thấy anh lấy được vé tàu rồi mà đứng hồi lâu vẫn chưa có ý định chuyển bước gì cả, cậu nghi hoặc hỏi: “Làm sao vậy? Quên cái gì sao?”
Khương Hữu lắc đầu, anh với tay vào trong túi đào đào, mò mò cho đến khi tìm được một vật lấp la lấp lánh đưa cho Dư Thần: “Lần trước đi Thanh Hải mua.”
Dư Thần đưa hai tay đón lấy, rơi vào lòng bàn tay là một bức tượng điêu khắc hình con cá nho nhỏ, cái đuôi uốn lên nhìn rất sống động, bên trên có một sợi dây đỏ, rõ ràng là một cái móc điện thoại di động. Khi Dư Thần ngẩng đầu lên thì người nọ đã đi qua cửa soát vé, chỉ kịp đuổi theo bóng dáng mờ dần sau làn người. Cậu lấy chiếc điện thoại cổ lỗ sĩ của mình ra so, thấy thế nào cũng không xứng với chú cá nhỏ được mài dũa tinh tế kia.
Hoàng hôn phủ một lớp áo ánh sáng nhạt màu lên của kính xe bus, hai bên đường đã bắt đầu lóe lên ánh đèn, tay trái nắm lấy tay vịn cố định, tay phải bao chặt lấy chú cá gỗ nhỏ bé kia, chặt đến nỗi lòng bàn tay có hơi nhói đau.
Dư Thần trở về ký túc xá đương nhiên nhanh hơn Thần ngủ về nhà. Cậu mở máy liền lập tức vào nhóm chat báo cáo.
Cá Chiến Đấu: Muốn chữ ký xếp hàng!
Natnat: = 口 =
Hoa Hồng Rose: A? Gặp mặt rồi? Nói chuyện rồi? Ký tên rồi? Có JQ rồi?
Bạch Gia Hắc: Phốc, xuất quỷ nhập thần như vậy, không hề báo trước đã trực tiếp nhảy vào hành động nha!
Natnat: Báo trước dễ hỏng việc, trực tiếp hành động đáng cổ vũ, xếp hàng!
Bạch Gia Hắc: Xếp hàng +1
Hoa Hồng Rose: Địa chỉ XXX, mã bưu điện XXXXX, chỉ có chữ ký à? Cầu ảnh chụp chung!
Dư Thần lôi camera ra xem lại, ảnh chụp từng bức từng bức lần lượt hiện lên, đa phần là chụp phong cảnh ,Thần ngủ là cái loại người lười pose rồi, chụp ảnh anh không ngại, nhưng muốn anh pose đúng là vọng tưởng. Vì lẽ đó mà có rất nhiều ảnh đều chỉ là bóng dáng hoặc góc cạnh mặt, ánh mắt của người trong ảnh cũng hướng về nơi khác, trạng thái chụp ảnh lưu niệm tựa hồ đã quay về cảnh tượng ở chung lúc trước của hai người. Xem ra chỉ có một bức ảnh duy nhất, chính là bức hai người chụp chung trên cầu đá.
Dư Thần gửi ảnh lên nhóm chat, ngay lập tức đã khiến cả đám không ai bình tĩnh nổi.
Bạch Gia Hắc: Quá xứng đôi, *cắn khăn tay ghen tị*! TUT
Hoa Hồng Rose: Cá nhỏ cậu đứng cạnh thần ngủ, hiển nhiên là thụ *buông tay*
Cá Chiến Đấu: 囧
Natnat: Xếp hàng, hiển nhiên là thụ, từ ngoại hình đến khí chất, còn có cái tư thế dựa dựa đỡ đỡ kia nữa, Cá nhỏ, cậu quả nhiên là thụ!
Bạch Gia Hắc: Có loại người cứ nghĩ xấu anh em trong nhà như các người sao! Tốt xấu gì cũng là ngọc thụ lâm phong, ôn nhuận nhu ngọc nha!
Natnat: Quá giả tạo! Đạp trở về học lại đi!
Dư Thần cũng coi như là đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, mặc cho bọn họ tùy ý thảo luận, dù sao thì khi đứng bên cạnh thần ngủ, cậu xác thực cũng …. kiểu như buông bỏ không được vậy, cái này Dư Thần thừa nhận. Lại ngẫm lại lúc trưa thay thần ngủ post cái weibo kia, Dư Thần tự nhiên thấy rất tò mò, chạy đi vây xem một chút.
Mấy chuyện tự sướng trên weibo này à, quần chúng nhân dân thực ra cũng rất hóng cái mới, càng là người hiếm lắm mới phát ngôn, ngẫu nhiên nhảy ra được vài câu, mọi người càng thích đến cho thêm xôm tụ, càng là người nói nhiều hay tự sướng nhiều, ai thèm quan tâm bạn là đại thần hay không, dần dần quần chúng sẽ càng thấy bạn phiền phúc. Cho nên á, Thần ngủ hiếm lắm mới lên post một cái weibo, quần chúng đương nhiên nhiệt liệt vây xem rồi, vừa có ảnh vừa có chữ, đây còn phải là lên giọng khoe khoang sao?!
Candy: Một món ăn phiền phức như cá mà anh cũng có thể ăn à *liếc mắt*
Nửa Tháng: *Phun* Vạch trần ảnh JQ, Thần ngủ, chúc anh hạnh phúc!
Người Qua Đường Giáp: Có thể cầu danh tính chủ nhân của bộ ngực còn lại không? Mặc áo đậm màu là Xì Dầu – sama? Thế còn mặc áo sơ mi màu cam kia?
Người Qua Đường Ất: Xương cá được xếp rất ngăn nắp, là Xì Dầu ăn à? Kỹ thuật ăn cá thật tốt.
Ăn cá ….. Kỹ thuật ……. Dư Thần đảo mắt vài lần mặt liền đỏ hết lên rồi ……. Hai tay sờ sờ bàn phím, gõ đi xóa lại mãi nội dung status, cuối cùng mới gửi đi được, chẳng qua lại là: Cá kho tàu mẹ làm là ngon nhất, không có cái khác ngon hơn.
Góc bên phải nhấp nháy hiện lên có reply mới, Dư Thần lập tức nhấp mở, là Thần ngủ trả lời cậu: Con trai thừa kế được trù nghệ của mẹ chưa?
Lại làm gì nữa chỉ sợ quần chúng vây xem sẽ càng loạn hơn thôi, lòng người vừa mới khám phá được JQ hư hư thực thực, hơn nữa quần chúng luôn là những người sắc bén nhất, phán đoán này dựa trên các sáng tác lớn mật đã từng xuất hiện, cho nên Dư Thần thật không dám trả lời weibo nữa. Lấy di động gửi cho Thần ngủ một cái tin: Về đến nhà rồi sao?
Hai phút sau thần ngủ đã trả lời: Chưa. Đang ngủ gật.
Ngủ gật còn có thể vừa xoát post, vừa trả lời tin nhắn sao, ngủ kiểu này cũng quá siêu đi, Dư Thần sờ sờ bàn phím di động, tiếp tục đánh chữ: Cẩn thận đừng ngồi quá trạm.
Lần này thần ngủ lại không trả lời nhanh như ban nãy, mà trên weibo lại có thêm một bài post mới, rõ ràng vẫn là chiếc di động đó, hình chụp lại là mấy chữ nhà ga Tô Châu, phía dưới bức hình là một đám thân ảnh nhốn nháo vội vàng, Thần ngủ ghi caption: Vệ sinh không sạch.
Một loạt bức ảnh phong cảnh tuyệt sắc chụp ban ngày trong camera của Dư Thần vừa thò ra lại bị đẩy về ổ cứng, cơ hội khoe cảnh thành phố còn nhiều, không cần gây thêm náo loạn cùng thần ngủ.
Thần ngủ lúc này mới trả lời tin nhắn: Ngồi quá trạm thì lại ngồi quay lại.
Thực thản nhiên nha, vừa nghe đã biết là hạng người kinh nghiệm phong phú, cậu thật thán phục người này. Dư Thần lại tiếp tục nhắn cho anh: Về đến nhà chắc tầm chin giờ đi, anh có lên mạng không?
Thần ngủ biểu hiện chuyện này không phải do mình quyết định: Không thể không lên.
Đến đúng chín giờ mười phút, diễn đàn tổ kịch cuối cùng cũng bắt được bóng dáng của diễn viên chính số một lần này. Các cô nàng bên trong không ngừng spam oanh tạc hai vị đương sự, chẳng qua Dư Thần từ nãy đã quang minh chính đại tắt khung chat, biết tin “Xì Dầu” lên Q mới mở chat nhóm ra xem.
Xì Dầu: Đến rồi.
Chuẩn Bị – Candy: *Gào khóc* Rốt cuộc cũng đến rồi, mau giải thích a, không thể truyền hình trực tiếp thì cũng không được ăn bớt!
Đạo Diễn – Thi Xong Hết Thật Sướng: Tôi không nhìn nhầm chứ? Máy tính của tôi bị bug? Hiện tại đã qua chín giờ?
Vây Xem – Phẩm Chất Không Rõ Ràng: Thi Cử cậu lặn đi, Thần ngủ hôm nay là chạy đến JQ, vừa mới về đến nhà, thời khắc JQ lóng lánh như vậy làm sao có thể ngủ được a a a.
Xì Dầu: Buồn ngủ.
Cá Chiến Đấu: ………
Biên Kịch – Nửa Tháng: ………..
Chuẩn Bị – Candy: ………….
Vây Xem – Phẩm Chất Không Rõ Ràng: *Lệ rơi* ….. Thần ngủ, anh còn có thể càng đánh tụt cảm xúc hơn một chút nữa không?
Xì Dầu: Rất buồn ngủ.
Chuẩn Bị – Candy: Ha ha ha.
Chuẩn Bị – Candy: Chỉ là thần ngủ, anh nói mau, nói mau, các người hôm nay đã làm gì? Dạo chơi công viên? Dạo quanh vườn trường? Ăn đồ ngon?
Biên Kịch – Nửa Tháng: Khách sạn? Trên giường?
Cá Chiến Đấu: *Trái một đấm, phải một đấm*
Xì Dầu: Cá, cậu tới nói đi, tôi đi uống nước.
Cá Chiến Đấu: ……… Giữa trưa ăn cơm, chiều đi dạo ngắm cảnh, chạng vạng ăn cơm, đi nhà ga, over.
Chuẩn Bị – Candy: Cá sama, các người không thể như thế được, các người JQ tốt xấu cũng phải cho quần chúng chén canh nha!!
Biên Kịch – Nửa Tháng: Chi tiết, cầu chi tiết!
Cá Chiến Đấu: Ách, lúc anh ấy chạy tới tôi đang ở bên ngoài, trước khi đến cũng không nói với tôi, cho nên thần ngủ của chúng ta đã phải đứng đợi tôi ở cửa rất là lâu.
Vây Xem – Phẩm Chất Không Rõ Ràng: *Khiêu khích* Thần ngủ bộ dáng thế nào? Đến, mời nói trước microphone.
Biên Kịch – Nửa Tháng: Vấn đề này phải tò mò.
Dư Thần thầm nói trong lòng, nhóm người này rõ ràng thoạt nhìn quan hệ rất tốt nha, chẳng lẽ không trao đổi ảnh chụp bao giờ, hiện tại sao cần đến mình hình dung. Đương nhiên Dư Thần hoàn toàn không thể tưởng tượng được các cô chẳng qua là đang tò mò Thần ngủ “trong mắt Cá sama” là cái dạng gì thôi.
Cá Chiến Đấu: Ách, cao cao, gầy gầy, hơi ……. Hung dữ một chút.
Xì Dầu: Hung dữ.
Cá Chiến Đấu: Thật sự, trước mặt đương sự tôi cũng không nói dối, khi anh không cười quả thật có điểm nghiêm túc.
Biên Kịch – Nửa Tháng: Chẳng lẽ thần ngủ từng cười sao? Trong ấn tượng của tôi sao chứ từng thấy anh ta cười bao giờ a *Lật bàn*!
Cá Chiến Đấu: Các người gặp qua? Vậy mà còn hỏi tôi……
Chuẩn Bị – Candy: Khiển trách Nửa Tháng, như vậy không hỏi nữa, Thần ngủ thần ngủ, Cá sama ra sao? *khóc thảm thiết tò mò*
Xì Dầu: Đẹp.
Vây Xem – Phẩm Chất Không Rõ Ràng: Cũng quá ngắn gọn rồi! Cái mũi cao hay không cao? Ánh mắt sáng hay không sáng? Dáng người đẹp hay không đẹp?
Biên Kịch – Nửa Tháng: Rõ Ràng, cô quá 38(1) rồi, rất kỳ thị cô! Thần ngủ, tôi chỉ thắc mắc một vấn đề thôi: Mông cong hay không cong? *Phùng má chạy trốn*
Cá Chiến Đấu: ……..
Xì Dầu: Ừa.
Mặt mày Dư Thần đều phát sốt rồi, mấy cô nàng này thật đúng là không ngăn được mồm miệng, muốn điên luôn rồi. Dư Thần gõ tin sang cho thần ngủ, gửi anh chụp hôm nay của hai người sang, trong chat room thì chỉ vứt lại một câu “Muốn đi tắm rửa” liền nhanh chóng lặn. Vì thế Dư Thần không biết, sau khi cậu đi rồi, thần ngủ liền nhận được tin nhắn của Kẹo.
Candy: Cái khác sẽ không hỏi nhiều, chỉ có hai vấn đề: 1.Diện mạo là cái bàn đồ ăn kia sao? 2.Có phải thực có ý hay không?
Khương Hữu vừa mới nối dây nói điện thoại với máy tính xong, nhìn chằm chằm vào hai vấn đề hiện hiện trên màn hình kia. Hồi lâu, anh mới trực tiếp gửi lên mấy bức ảnh. Đó là ảnh chụp chung trên bàn ăn của hai người, một người trấn định, một người thì kinh ngạc, khoảnh khắc đó trong hình, song phương đều dựa vào nhau thật gần.
Candy: Đệch đệch đệch, Xem ra đúng là một tiểu thụ sạch sẽ, rất có tinh thần nha! Thần ngủ, tôi thấy tôi có thể không cần chờ câu trả lời của anh rồi.
Xì Dầu: Ừa.
Hoàn chương 17.
(1)38: một câu chửi người của TQ.