Ông Chú Chính Là Chồng Tôi

Chương 51


Bạn đang đọc Ông Chú Chính Là Chồng Tôi FULL – Chương 51


Màn đêm buông xuống,tại phòng khách chỉ nghe tiếng rên rỉ của thiếu nữ cất lên“Bé con,thật đúng là quyến rũ ở dưới ướt hết luôn rồi”“Đừng mà,em xấu hổ lắm”Trạch Kỳ nhìn cô đang xấu hổ cảm thấy buồn cười,liền nhấc người cô lên ngồi đối diện mình mà hôn vào môi tiếp đó nữa là cổ,Điền Điền có chút nhạy cảm và rùng mình cô nghe mùi hương nam tính phát ra từ mồ hôi của anh khi mới đi làm về.

“Đừng làm ở đây em hơi xấu hổ”“Em muốn về phòng sao”Điền Điền gật đầu,nhưng lần này không còn nuông chiều cô nữa nhất định là ở phòng khách ngón tay hư hỏng ấy lại tiến tới giữa chân tư hoa huyệt còn ướt đẫm ấy và một tay còn lại vỗ vào mông cô.

“Lần này anh muốn ở đây”Điền Điền nhìn anh nhưng mà không muốn bởi vì cô sợ rằng Gayang con mèo cưng của cô sẽ thấy cảnh này xấu hổ chết đi được“Không được,Gayang thấy cảnh này nó sẽ cào anh đấy”“Đừng lo,anh đưa nó về nhà rồi”Trạch Kỳ liền liếm mút một bên ngực phải tròn trịa của cô,Điền Điền có cảm giác như dòng điện trong người cô phát ra,cô không ngừng rên rỉ“Mới có ngực thôi,mà em lại rên rồi.

Đúng là hư hỏng”Anh liền xoa bóp phần ngực còn lại,làm cho Điền Điền có cảm giác vô cùng lạ lẫm cơ thể không ngừng uốn éo mà còn nghe lời Trạch Kỳ muốn gì thì cơ thể cô thực hiện vậy.

Điền Điền quay mặt đi như muốn trốn tránh,cô phát hiện cửa sổ mở và lộ ra khung cảnh cực đẹp,nhưng mà có một điều làm làm chuyện này ở cửa sổ mở như thế này thì không hay cho lắm.


“Cửa sổ còn mở,lỡ ai đó nhìn thì…ưm”Trạch Kỳ nghe câu nói này thì không quan tâm,bàn tay hư hỏng ấy đưa và giữ chân cô tìm nơi tư mật ấy,Điền Điền chỉ có thể nhắm mắt cho êm chuyện,cửa sổ vẫn còn mở lỡ như có người từ căn hộ đối diện nhìn qua thì càng xấu hơn nữa.

Cô chỉ dụi đầu mình vào người anh,Trạch Kỳ vẫn không nói gì chỉ bế cô vào phòng ngủ của hai người.

“Như em muốn rồi đấy”Anh đặt cô lên giường và ôm hôn cô một cách nồng nhiệt rồi ôm cô nằm xuống giường hôn,tiếp đó nữa là cởi bỏ hết những thứ còn mặc trên người.

“Khoan đ㔓Có chuyện gì vậy?”Điền Điền ngồi dậy liền mở hộc tủ bên cạnh giường rồi lấy một cái hộp rồi đỏ mặt đưa cho anh.

“Anh dùng cái này đi”Trạch Kỳ cầm cái hộp,chỉ là cái“áo mưa”,cô ngại ngùng nói với anh “Hôm nay không phải ngày an toàn,em nghĩ anh sẽ cần” cô liền che mặt lại xấu hổ chết đi được thực ra cô không muốn có nó đâu.

Mà là bởi vì trong cuộc thi hồi sáng,khi mà Dật Thiên lấy thêm giấy vệ sinh,Điền Điền ngăn lại“Bác ơi,cháu nghĩ là lố số tiền rồi đó bác”“Vậy à,để bác bỏ ra,nhưng cháu làm sao để tròn số tiền này”Điền Điền nhìn xung quanh thì thấy hộp“áo mưa”,ngại ngùng và suy nghĩ một lúc cô quyết định lấy nó đưa cho Dật Thiên“Cháu nghĩ cái này tròn số tiền hơn”.

Trạch Kỳ thì không nói gì cả rồi xé vỏ bao rồi bọc lại cự long đang cương cứng ấy,không ngờ vợ anh biết chọn thật vừa khít và cũng không bị rách,anh liền cười và hôn vào má Điền Điền “Vợ của anh cũng biết kích thước chồng mình như thế nào.

Đêm nay anh sẽ hành em tới sáng luôn”.


Nói rồi liền hôn môi cô và đưa chiếc lưỡi vào bên trong miệng cô không ngừng liếm mút chiếc lưỡi ngọt của cô,đồng thời hai bàn tay anh đan xen ngón tay cô rồi hôn và dùng cự long tiến vào bên trong hoa huyệt của cô.

Lúc đầu Điền Điền có hơi đau vì do sử dụng bao nên lực ma sát có hơi đau một chút,mà Trạch Kỳ cũng động viên cô thế rồi cũng vào hết bên trong người cô.

Nhìn cô thở hổn hển,anh liền âu yếm ôm cô.

“Không sao,Điền Điền nhìn anh này”Tiếp đó anh hôn cô,rồi từ từ nhấp nhẹ nhàng di chuyển thân dưới của cô,đến nổi Điền Điền không ngừng rên rỉ,còn Trạch Kỳ thì khó chịu khi sử dụng bao nhưng đó là ngày không an toàn đối với cô vợ nhỏ của anh nên đành phải chấp nhận thôi chứ biết sao giờ.

Mà nhìn Điền Điền còn thở gấp và không ngừng rên ri,nhưng mà anh còn chưa có cảm giác gì cả muốn xé bỏ lớp màng bọc thằng đệ của mình để như vậy cô không chê anh.

Sau cuộc vận động ấy,Điền Điền choáng voáng đổ mồ hôi hột khắp người cô mệt mỏi khi làm chuyện này cô muốn ngủ thiếp đi nhưng mà Trạch Kỳ không có biến sắc một chút nào cả,nhưng mà Điền Điền thở dốc vì quá mệt mỏi và đỏ mặt nhìn anh.

Sáng hôm sau,Điền Điền tỉnh dậy cả người cô đều đau nhứt nhưng mà không thấy người bên cạnh mình đâu cả cô liền ngồi dậy liền lấy khăn tắm quấn quanh người sau đó mở tủ quần áo lấy bộ đồ rồi đến phòng tắm.


Điền Điền ngồi ở bồn tắm trong sự suy tư,cô suy nghĩ hôm nay là ngày sinh nhật của mình ở tháng 2 xem ra cô đã tròn 19 tuổi,tính ra đã gần 1 năm cô đã kết hôn với Trạch Kỳ rồi.

Điền Điền còn nhớ về chuyện lúc nhỏ mỗi năm sinh nhật của mình,mẹ thì bận rộn nên là năm nào Điền Điền không có một chiếc bánh kem cô ước được thổi nến một lần.

Chỉ là một lần thôi cũng được,nhưng mà cô là đứa hiểu chuyện nên không dám đòi mẹ bất cứ thứ gì cả,dù biết rằng mẹ cô một thân một mình nuôi cô ăn học cho đến lớn.

Làm sao mà có thể đòi hỏi cho bằng được,sau khi tắm xong cô liền mặc bộ đồ đơn giản và bước vào phòng bếp,trên bàn ăn là cái lồng bàn đã được đậy lại cô mở lông bàn lên là dĩa cơm tấm sườn chả món mà cô thích ăn trên đó có dòng chữ “Sinh nhật vui vẻ Điền Điền”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.