Ông Chú Chính Là Chồng Tôi

Chương 38


Bạn đang đọc Ông Chú Chính Là Chồng Tôi FULL – Chương 38


“Điền Điền đâu rồi Tường Vi”“Kệ đi,bà nội con nhốt hai người đó rồi cho hâm nóng tình cảm”Doãn Thi cũng bất ngờ khi nghe Tường Vi nói như vậy,nên thôi vậy còn Hạo Nam thì cũng đồng tình nên là họ cũng mong Điền Điền sớm mang thai,càng nghĩ tới càng cười.

Tại phòng bỗng dưng có tiếng “Nhẹ chút,em mạnh bạo quá” Điền Điền ngồi trên người anh “Cho chú chừa,hôm qua làm tôi khá đau” thật ra thì Điền Điền đang cạo gió cho anh mà cô cạo gió cho anh mạnh thật.

Phải chi lúc đó anh nghe lời Doãn Mộc đã cảnh cáo anh hồi lúc trước,cậu của cô nói với anh trước đây không có ai cạo gió sau lưng nên là nhờ Điền Điền nào ngờ đâu muốn lấy sinh mạng người ta ra mà.

Lưng của Trạch Kỳ lúc bấy giờ tạo ra vết hằn đỏ do cô cạo gió cho anh,nhưng mà được cái là anh bớt nhứt đầu được vài phần mà cũng đáng sợ khi cô cạo gió cho anh như muốn giết anh vậy đó.

Điền Điền nắm tay khía cửa phòng định ra ngoài rửa tay nào ngờ đâu cửa phòng bị chặn ở trước cửa rồi,thật ra Tường Vi đã gài then chốt ở trước cửa phòng rồi,cô nhớ ra người đóng cửa lại chỉ có thể là em họ cô thôi,đúng là đứa em đáng quý của cô kia mà.

“Cửa khóa rồi sao,đúng là đứa gái thương em thật”“Chú im đi”Trạch Kỳ cười gian tiến gần về phía cô,mà Điền Điền lại lùi sau lưng dựa vào cánh cửa phòng,anh lại ép sát cô vào trong cánh cửa anh ghé sát tai cô mà nói“Một đứa em gái họ tốt,rất thích hợp làm chuyện mà vợ chồng chúng ta nên làm”,Điền Điền đỏ mặt lập tức đẩy anh nào ngờ bị anh lô vào ôm cô vào lòng.


Hiện tại,Trạch Kỳ thì đang ở trần nên là cô có vài phần e ngại cơ thể anh săn chắn bởi cơ bắp và cơ bụng sáu múi ấy,trước giờ cô có để ý đến đâu giờ nhìn kĩ lại cơ thể của anh thật khiến người khác mê người mà.

Điền Điền có chút xấu hổ,anh cảm nhận cô vợ nhỏ của anh đang rất ngại khi nhìn cơ thể của anh có chút phấn khính liền ôm cô vào lòng nhẹ nhàng hôn lên môi cô.

“Làm tiếp nữa nhé”Điền Điền có chút xấu hổ,“Không được,hôm qua đã…” không chờ cô nói hết câu là anh đã tấn công vào miệng cô rồi và bế cô lên giường tiếp tục hôn cô nồng nhiệt hơn.

Điền Điền cố gắng đẩy anh ra cố gắng nói “Đừng đây là phòng của mẹ tôi,nên không thể”,Trạch Kỳ giữ tay cô lại và hôn lên tay cô“Vậy thì sao chứ”,bàn tay cô còn tỏa ra mùi dầu nónganh không quan tâm đến vẫn tiếp tục việc làm với cô vợ nhỏ còn đang dang dở.

Anh liền ghé sát vào cổ trắng ngần mà hôn.

“Chú đừng,hôm qua đã làm rồi”“Hôm qua khác nay khác,từ nay về sau đừng gọi tôi là chú nữa”Trạch Kỳ hôn trượt xuống khe ngực cách lớp áo thun,anh biết rằng tối nào mỗi lần cô sẽ không bao giờ mặc áo lót cả nên thấy rõ nhũ ngực lộ rõ trước mặt anh,Trạch Kỳ liền dùng ngón tay chạm vào đỉnh nhũ hoa của cô cách lớp áo.

Điền Điền cảm thấy khó chịu mà khẽ rên lên,tiếp đó anh kéo áo thun lên lộ rõ hai cặp đào to tròn và mọng nước đang mời gọi anh.

“Không ngờ bà xã nhỏ của anh ngày càng phát triển,nhất là đôi ngực này”Anh liền ngậm một bên ngực,còn ngực lại được xoa bóp trên đùa mà tiếng rên thì nhỏ nhưng nó lại thướt tha khiến cho anh có chút say mê.

“Mới động nhẹ xíu thôi mà đầu ngực lại cứng nữa rồi”xong anh mút bên ngực còn lại và đồng thời cũng quan sát cảm xúc của cô,nhưng mà không hiểu sao trong phòng lại nóng đến thế này trong khi đó còn mở quạt máy nữa.

Trạch Kỳ liền kéo mùng xuống và làm cố định ở bốn góc giường như vậy khỏi làm cô bị muỗi đốt nữa,nhưng mà anh vẫn thực hiện nghĩa vụ một người chồng đối với cô nữa và tiếp tục hôn cô đồng thời đưa chiếc lưỡi vào bên trong khoang miệng của cô và mút chiếc lưỡi nhỏ trong miệng.

Rồi rút ra đồng thời kéo sợi chỉ bạc,cô xấu hổ mặt úp vào gối Trạch Kỳ ghé sát váo tai cô “Gọi anh là ông xã đi,anh hứa không làm gì em đâu”.

Điền Điền thì nửa tin nửa nghi ngờ nhưng vẫn yếu ớt “Ông…ông…xã” tiếng kêu yếu ớt ấy vẫn phát ra hai từ đó,mà làm cho Trạch Kỳ mất đi lý trí liền hôn vào môi cô.


“Khoan đã hứa phải giữ lời chứ”“Xin lỗi bảo bối,anh chịu không nổi nữa rồi”Anh lập tức kéo quần đùi cô xuống và dùng tay chạm khẽ chạm hoa huyệt đang run rẩy dưới thân,anh dùng ngón tay đưa vào bên trong hoa huyệt ấy Điền Điền run rấy khẽ rên vài tiếng.

Xem ra cô vợ nhỏ của anh muốn hành động ngay,lập tức trêu ghẹo“Bà xã yêu quý,coi em kìa muốn nhanh xong đúng không.

Từ từ anh sẽ phục vụ em tới lên chín tầng mây”.

Điền Điền đỏ mặt mà vẫn trách móc anh“Anh quá đáng lắm”,đã thở không ra hơi rồi mà còn ráng chửi rủa anh nữa vợ nhỏ chiều chuộng quá riết hư rồi.

Mà may mắn cái là,căn phòng của mẹ cô có cách âm tốt dù cô có la hét cỡ nào cũng không có si nhê gì cả,mà căn nhà mới được xây lại do chính tay ba mẹ cô làm việc và tiết kiệm hùn tiền cùng với hai người cậu xây căn nhà mới.

“Vợ à,anh vào nha”Cự long của Trạch Kỳ đã cương cứng từ rất lâu rồi,anh liền cởi bỏ quần đùi xuống đất lộ rõ trước mặt Điền Điền nó quá bự mà còn dài nữa.

Chính nó cũng làm cho cô đau thê thảm và cũng làm cô sướng vì nó nữa,Điền Điền gật đầu và dạng rộng hai chân ra để cho thằng em của anh vào bên trong.

Không ngờ rằng,vợ nhỏ đã chấp nhận anh nên là anh cố gắng đưa vật lớn này vào bên trong hoa huyệt nào ngờ lại tiến vào bên trong dễ dàng đến như vậy,rồi nhìn sang cô đang đỏ mặt mà không có một chút đau đớn nào cả.


Anh nhẹ nhàng di chuyển bên trong cô,tiếng rên thất thanh ấy lại vang lên một cách nhỏ nhẹ từ miệng cô vợ nhỏ này,anh bắt đầu di chuyển nhanh hơn khiến cho cô choáng voáng năn nỉ van xin“Anh…chậm lại,em…em…chịu hết nổi rồi”“Anh xin lỗi bà xã,em làm anh sướng quá.

Anh chịu hết nổi rồi”Trạch Kỳ vẫn di chuyển một tốc độ thật nhanh cho đến khi anh bắn tinh dịch vào bên trong cô rồi rút ra,tinh dịch ấy vẫn tràn xuống chiếc áo thun của anh mà đã lót ở dưới mông cô rồi.

Trạch Kỳ liền lấy khăn giấy lau đi tinh dịch ấy và ngay cả cô nữa,anh mới nhận ra là cô đã ngủ rồi mà còn say giấc nữa.

Anh liền sờ vào mặt cô rồi tới trán,nhìn vết sẹo nhỏ nằm ở xen kẽ tóc rồi hôn lên vết sẹo ấy,chính vết sẹo đó anh đã làm cô bị thương khi cô mới 3 tuổi thôi.

Trạch Kỳ liền đắp mền lên người cô rồi nằm cạnh cô đồng thời ghé sát vào tai cô nói nhỏ“Ngủ ngon nhé bả xã,anh yêu em” rồi hôn cô vào má và ôm cô rồi ngủ.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.