Bạn đang đọc Ông Chồng Ma Ca Rồng – Chương 25
“Tại sao cô biết tôi và Tư Vũ kết hôn với nhau???” Mẫn mẫn ngạc nhiên!.Tay cầm điện thoại của cô run run….
“Dĩ nhiên là tôi biết, tôi và Tư Vũ thân nhau như vậy mà!”
Bên đầu dây bên kia, Lâm Sương cười, nụ cười đểu giả….
“Tại sao tôi phải nghe lời cô??”
“Cô không biết à? Tư Vũ không hề thích cô, cả Mạc gia cũng không hề muốn lấy cô làm dâu, chẳng qua vì ông bố yêu quí của cô đã đến quì trước mặt Mạc gia cầu xin, vậy đấy!!”
Mẫn mẫn buông thõng điện thoại xuống đất, chân cô run lên, cô quì xuống dưới đất….
Vậy mà trước giờ cô vẫn kiêu ngạo trước mặt Tư Vũ, vậy mà từ khi kết hôn, đến điện thoại cô còn không thể gọi điện về thăm bố cô, vậy mà mỗi khi bước chân vào cửa nhà Mạc gia, cô đã…kiêu hãnh đến vậy…..
Mẫn mẫn ngồi xuống cát, nước biển đánh vào bờ, như đánh vào sự bất hiếu của cô….
“Alo, alo, Tuyết Mẫn, cô còn nghe không đấy!!” Lâm Sương kêu lên sốt ruột, cô ta đang mau chóng muốn Mẫn mẫn rời bỏ Tư Vũ…
“Còn chuyện gì nữa!!”
Mẫn mẫn đứng dậy, cầm điện thoại lên, khẽ hít 1 hơi thật sâu, vờ bình tĩnh nói chuyện với Lâm Sương….
“Còn chuyện gì nữa ư? Còn nữa, vừa nãy, Tư Vũ đã đưa tôi đi, vốn là mua nhẫn cho tôi, nhưng tôi thấy tủi thân cô, nên đã dặn Tư Vũ mua thêm cho cô 1 đôi. Nhưng thật lạ, vừa nhắc đến mua nhẫn, Tư Vũ đã cáu giận, nên tôi không nói thêm nữa. Tuyết Mẫn, nghĩ đến hoàn cảnh gia đình cô, tôi thật thấy thương cho cô, vì vậy tôi mới gọi điện cho cô!”
“Hừ, vì gia đình tôi, thì tôi sẽ không li dị với Tư Vũ!!”
“Vậy nếu tôi bí mật công khai chuyện Tư Vũ, à không, cả Mạc gia là ma cà rồng, vậy cô sẽ làm gì???”
Lâm Sương mỉm cười, cô ta đã sử dụng đến tuyệt chiêu cuối cùng….
Mẫn mẫn ớn lạnh cả người, cô ta…Lâm Sương…cô ta…cô ta thật quỉ quyệt….
“Cô…cô muốn gì??” Mẫn mẫn lắp bắp….
“Tôi muốn cô làm cho Tư Vũ tưởng cô phản bội anh ấy! Nếu cô làm được, tôi sẽ giúp cô qua mặt Tư Vũ, trở lại thành người!!”
“Cô đã biết tôi là ma cà rồng???”
“Tư Vũ nói!!”
Lâm Sương lẳng lặng trả lời, trên thực tế, mọi câu nói của cô ta, chỉ là nói dối, cô ta biết do suy đoán, duy chỉ có bố của Tuyết Mẫn đến cầu xin Mạc gia, đó là sự thật….
Mẫn mẫn cúp máy, cô cười…nụ cười thật xót xa….
“Dương tiểu thư, nước đây, lúc nãy cô nói chuyện điện thoại nên tôi đã đi mua nước cho cô, trà tam thảo, rất tốt để người ta bình tâm trở lại!!”
“Cảm ơn anh!!”
“Dương tiểu thư, cô có chuyện gì buồn ư?? Có thể tâm sự với tôi cho nhẹ lòng. Con người Triệu Tần tôi tuy khô khan, nhưng những vấn đề trong cuộc sống tôi trải qua rất nhiều, cô hãy nói cho tôi biết, có khi tôi lại có thể giúp cô ^^~”
“Triệu Tần này, anh đã bao giờ yêu 1 người chưa? Yêu đến nỗi có thể khiến bản thân bị mọi người ghét bỏ, chỉ vì yêu người đó!”
Mẫn mẫn lên tiếng, giọng nói của cô khàn khàn, Triệu Tần ngồi cạnh cô, nhìn lên mặt trăng, mỉm cười nói:
“Dương tiểu thư, cô nghĩ Triệu gia chúng tôi có nhiều kẻ thù không?”
“Dĩ nhiên, thương trường là chiếc trường, gây thù chuốc oán là chuyện không tránh khỏi, tôi đã từng bị 1 công ty bắt cóc khi còn nhỏ vì công ty của bố tôi cướp mất hợp đồng lớn của công ty đó!”
“Đúng vậy, vậy để sống trong thương trường, cần tính cách thế nào??”
“Độc đoán, thủ đoạn và tàn nhẫn!! Nhưng…sao anh lại hỏi tôi chuyện này?”
“Thương trường cần độc đoán, thủ đoạn và tàn nhẫn để kiếm được lợi nhuận, trong tình yêu cũng vậy, độc đoán, thủ đoạn, tàn nhẫn để có thể có được tình cảm!”
“Tôi không hiểu ý của anh lắm, Triệu tần!” Mẫn mẫn quay ra, thắc mắc nhìn anh ta….
“Tôi có yêu 1 người con gái, yêu hết mực, yêu bản thân, yêu vô cùng, nhưng tôi đã để cô ấy ra đi!”
“Tại sao?”
“Tại vì cô ấy yêu tôi, tôi yêu cô ấy, nhưng chúng tôi không hợp nhau, tôi độc đoán, lạnh lùng, cô ấy cũng lạnh lùng, tàn nhẫn, và rồi cô ấy gặp được 1 người cô thích cô ấy, người đó quan tâm cô ấy, và tôi đã để cô ấy ra đi!”
“Anh nghĩ rằng cô ấy có hạnh phúc không?”
“Không, dĩ nhiên cô ấy sẽ không hạnh phúc, vì cô ấy cũng yêu tôi, nhưng không có gì là mãi mãi, tình yêu là vĩnh cửu, còn người yêu thì không bao giờ, trừ phi người ta chết khi cả 2 đang yêu nhau, thì người yêu đó là vĩnh cửu!”
“Vĩnh cửu, từ đó thật xa vời!!” Mẫn mẫn ngước nhìn lên, thở dài….
“Dương tiểu thư, bây giờ đã muộn rồi, tôi nghĩ cô sẽ đưa ra quyết định đúng đắn, cô nên trở về, chắc hẳn Mạc Tư Vũ rất lo lắng cho cô!”
“Tôi sẽ không về Mạc gia, Triệu Tần, phiền anh đưa tôi về Dương gia được không?”
Mẫn mẫn đứng dậy, cô đã quyết định rồi, cô rất yêu Tư Vũ, và cô sẽ làm theo tình yêu cô dành cho Tư Vũ….
“À, còn nữa, Triệu Tần, chắc anh cũng biết tôi có chuyện gì, vì vậy, tôi nhờ anh 1 chuyện được không?….”
“Được, bất kì điều gì tôi có thể làm!!”