Đọc truyện Ông Bố Họ Hoắc Biến Thái – Chương 4
Hai mẹ con Tiểu Hà đến một quán ăn Pháp gần đó. Tiểu Hà bảo thằng bé chọn đại một chỗ ngồi rồi vào nhà vệ sinh
“Xin chào, bé muốn gọi món gì?” -Nhân viên đi đến cúi chào
“Này chú, chú năm nay bao nhiêu tuổi?” – Chu Tiếu Minh khoanh tay trước ngược ngước mắt lên nhìn anh nhân viên đẹp trai
“À năm nay anh 20 tuổi. ” – Anh nhân viên cười cười gãi đầu
“Có người yêu chưa? Tài sản ba mẹ để lại như thế nào? À mà chú có yêu sinh lý không? ” – Tiếu Minh nghiêm nghị nhìn anh nhân viên từ đầu đến chân, từ tốn nói
“Nhóc con nói gì vậy? ” – Anh nhân viên gãi đầu, mặt đỏ ửng nhìn thằng bé
Trời thằng bé này con ai không biết? Mới có 3-4 tuổi mà đã nói được mấy câu này rồi. Bọn trẻ bây giờ tinh ranh quá…
Đúng lúc đó Tiểu Hà từ trong WC đi ra, nhìn thằng nhóc quậy phá nhà mình đang trò chuyện với anh nhân viên
Cái thằng nhóc này lại bày trò gì nữa đây?
Nhanh chóng đi đến gần chỗ hai người
“Tiếu Minh con gọi đồ chưa? ”
Thấy người phụ nữ đến gần anh nhân viên cúi đầu chào: “Từ nãy đến giờ bé chưa gọi gì, hay chị giúp bé chọn đồ ạ. ”
“Khỏi cần, cho tôi một Croque Monsieur (Bánh Mì Nướng) và một phần Salade Nicoise ”
“Thêm một ly sữa tươi, một chai rượu vang. Cảm ơn! ”
Tiểu Hà đã quá quen với thái độ cụ non của con trai nên ung dung ngồi xuống
Còn anh nhân viên thì sững sờ, đờ người hồi lâu
Trời! Thằng bé này lật mặt nhanh hơn lật bán tráng…. Nguy hiểm!!!
“Vâng, chị và bé đợi một chút em sẽ mang ra” – Anh nhân viên gật đầu rồi cầm lấy menu
Trước khi để anh nhân viên đi Tiếu Minh vẫn kịp kéo áo anh lại nói nhỏ: “Anh thấy mama của em thế nào? Đẹp đúng không? Anh yên tâm em đã cấp cho anh bằng lái rồi. Nếu anh đồng ý ngay hôm nay anh sẽ là baba của em! ”
“Hả…?! “- Anh nhân viên chân như nhũn ra
Thằng bé này đúng là ranh mãnh mà, ai là ba nó chắc bị nó hành cho tới bên
Vội lắc đầu, anh nhân viên quay sang nhìn Tiếu Minh cười cười:”Xin lỗi bé, gu của anh không phải mama bé. Kia là người yêu anh!! ” – Anh nhân viên gãi đầu nhìn xung quanh rồi chỉ đại vào anh phục vụ khác đang tiếp khách đối diện.
Tiểu Hà theo dõi nhất cử nhất động của con trai từ nãy mà sôi máu, kéo tai nó lại gần mình, quay sang cười gượng gạo: “Xin lỗi anh, con trai tôi thích nói đùa, anh cứ đi làm việc của mình. ”
Anh nhân viên như gặp cứu tinh liền cười rồi ba chân bốn cẳng mà đi nhanh vào trong
“Phù may quá thoát được thằng nhóc nghịch ngợm kia! Ngày nào cũng gặp nó chắc mình nghỉ làm mất…”
“Chu Tiếu Minh con ngồi im cho ta” – Tiểu Hà buông tay ra khỏi cái tay đã đỏ ửng của Tiểu Minh quát
Tiếu Minh phụng phịu nhìn mama: “Con đang tìm baba phụ mama này. Mệt muốn chết còn không giúp người ta. Mà đen thật mới ngày đầu gặp ngay tên gay. ” – Thằng bé nhăn mặt
Tiểu Hà nhìn thằng bé trong vô vọng
Hết nói nổi thằng nhóc này…
Sau 15 phút đồ ăn được mang ra, hai mẹ con ăn no nê sau đó rời khỏi tiệm trở về nhà.
Vừa vào nhà thằng bé thay dép rồi chạy ngay vào phòng bếp lấy dĩa trái cây, xong ra phòng khách xem hoạt hình
Tiểu Hà để túi xách lên kệ, thay dép rồi vào phòng lấy laptop ra ngồi kế thằng bé
Mở laptop Tiểu Hà chăm chú tìm kiếm
Để ý mama cứ lướt qua lướt lại Tiếu Minh quay sang hỏi: “Mama làm gì vậy? ”
“Mama đang tìm việc.” – Tiểu Hà quay sang nhìn thằng bé xoa đầu
Thằng bé không nói gì, Tiểu Hà lại bổ sung: “Nuôi một tiểu quỷ như ông không đi làm thì có cạp đất mà ăn”
Vừa dứt lời, thằng bé nhảy xuống khỏi ghế, tay chống hông, mặt phụng phịu nói: “Mama cứ đợi mà xem, 15 năm nữa là con kiếm cho mama cả tỉ một tháng”
“Rồi rồi, đợi đến khi lớn, Tiếu Minh kiếm tiền cho mama. Bây giờ thì ngồi xuống xem tivi đi để mama kiếm việc làm”
Bỗng Tiểu Hà nhớ ra một chuyện, quay sang Tiếu Minh: “Tiếu Minh con có bạn bên này sao? ”
Tiếu Minh ngây ngô nhìn: “Đâu có đâu, có người còn chưa cho người ta đến trường thì lấy đâu ra bạn. ”
“Thể sao lại có ai gửi hai chiếc kẹo mút đến nhỉ? ”
Tiếu Minh mới chợt nhớ, vài giọt mồ hôi lăn dài: “Ầ…à…chắc có thằng hâm nào gửi nhầm, mama cứ lấy ăn đi cho đỡ phí của trời”
Tiểu Hà thấy có lí liền gật gật rồi quay lại làm việc
*Trong lúc đó*
Tại một phòng làm việc sang trọng
Hoắc Tư Vĩ ngả người xuống chiếc sofa, nhìn người đang đứng đối diện là thư ký Lâm, giọng trầm
“Cậu chắc là cô ấy nhận được hộp quà tôi gửi? ”
Thư ký Lâm nghiêm nghị, chắc chắn: “Chắc ạ, chính mắt tôi nhìn thấy tiểu thư cầm vào trong”
“Thế sao bây giờ vẫn chưa có phản hồi nhỉ? Hay là mình không ghi địa chỉ nên cô ấy không biết đường. Ừ chắc vậy rồi. Lần sau phải cẩn thận hơn. ” – Hoắc Tư Vĩ lẩm bẩm
Thư ký Lâm thấy chủ tịch của mình cứ thơ thẩn, lần hỏi: “Chủ tịch anh cần gì?”
“À không, anh ra ngoài trước đi” – Hoắc Tư Vĩ định hình lại rồi phẩy phẩy tay ý bảo thư ký Lâm ra ngoài
Thư ký Lâm cúi đầu chào rồi bước ra, cẩn thận đóng lại cửa
Hoắc Tư Vĩ thấy thư ký Lâm ra hẳn mới đứng lên đi đến bàn làm việc, ngồi xuống, mở ngăn tủ lấy ra một chiếc hộp đen tuyền nữa rồi rút lấy chiếc bút trong hộp kèm một tờ giấy nhỏ
Hoắc Tư Vĩ viết viết rồi bỏ vào hộp
Không biết ông Hoắc nhà ta lại giở trò gì nữa đây…
Sau khi viết lách xong xuôi Hoắc Tư Vĩ gọi thư ký Lâm vào rồi bảo anh làm như đúng lần trước
••••••••
“Tiếu Minh mama tìm được hai công ty lớn đang tuyển nhân viên này. ” – Tiểu Hà vui mừng quay sang thằng bé đang tóp tép miếng táo trong miệng
“Âu..” – Miếng táo đang lắp đầy cái miệng nhỏ thằng bé quay sang nhìn Tiểu Hà, rồi nghé xuống chiếc laptop
“Nuốt hết đã rồi mới nói.” – Tiểu Hà gõ đầu thằng bé một cái rồi đợi nó ăn hết miếng táo trong miệng mới nói tiếp
“Đây, công ty Ceater Yios (CY) và Nier Kaiz (NK). Mama thấy hai công ty này cũng lớn, với trình độ của mama kiểu gì cũng được lên chức trong vòng 1 tháng vào làm” – Tiểu Hà tự hào nhìn con trai
Thằng bé bĩu môi, quay đầu xem phim, rồi đưa thêm một miếng táo vào miệng: “Xí, có mà trượt ngay từ vòng gửi xe”
” Cái thằng nhóc này không nói năng đàng hoàng được hả? ” – Tiểu Hà nhéo tai nó tức giận
“Aaaaa…. Sao đời tôi lại khổ thế này… ” – Thằng bé kêu oai oái
“Mi đi ngủ cho ta, xem cả hai tiếng đồng hồ rồi. Về phòng!” – Tiểu Hà giận dỗi cầm lấy chiếc điều khiển tắt tivi rồi vùng vằng đi về phòng
Tiếu Minh há hốc nhìn Tiểu Hà đi về phòng, rồi lại ung dung bật lại tivi và ăn trái cây. Vẫn không thuyết phục nó cố nói to một câu trước khi Tiểu Hà vào phòng:
“Mama nếu có trượt phỏng vấn thì cứ về nhà tìm con. Con không ngại đi tìm ông bố họ Hoắc ăn vạ đòi trợ cấp hàng tháng đâu! “