Đọc truyện Ông Bố Họ Hoắc Biến Thái – Chương 16
“Ủa vừa có đám xiếc sao? Sao nãy giờ em không thấy. Tiếc thật! ” – Cô gái bên cạnh ngó nghiêng xung quanh, xịu mặt
Hoắc Tư Vĩ hừ lạnh một cái rồi bước đi: “Mai anh thuê cả gánh xiếc cho em.”
Cô gái vui mừng đi theo:”Hứa nha!”
Bên kia ba con người đang ăn uống vui vẻ
Sau khi ăn xong Alan đưa Tiểu Hà và Tiếu Minh về nhà còn mình thì trở về khách sạn
Hoắc Tư Vĩ về nhà thì lên phòng đóng “Rầm” khiến cho mấy người làm trong nhà một pha sợ hãi
“Mẹ kiếp! Hóa ra em đã có người đàn ông khác.” – Hoắc Tư Vĩ vung tay đập vỡ chai rượu trên bàn, đôi mắt như bốc lửa, tay nắm quyền đập mạnh xuống bàn miếng thủy tinh trên bàn cũng theo lực đấm mà đâm vào tay anh máu bắt đầu rỉ ra
Hoắc Tư Vĩ ôm đầu cúi gằm mặt xuống, cơn giận dần hạ
*Cốc cốc* -Tiếng gõ cửa bên ngoài
“Ai?” – Hoắc Tư Vĩ lười nhìn chỉ lên tiếng, giọng khàn đặc
“Thiếu gia tôi mang trà lên cho cậu.” – Giọng người đàn ông trung niên
“Ông vào đi.” – Hoắc Tư Vĩ ngẩng đầu, ánh mắt vô thức nhìn về hướng cửa
Ông Lộc(1) từ tốn bước vào: “Cậu chủ, tay của cậu.” – Ông đặt ly trà lên bàn rồi nhìn xuống bàn tay đầy máu, nhanh chóng ông đi lại gần mở tủ thuốc lấy thuốc và băng gạc
Hoắc Tư Vĩ im lặng ngả người về sau, nhắm mắt lại mệt mỏi
Ông Lộc đi lại phía Hoắc Tư Vĩ, nhẹ nhàng cẩn thận sát trùng và băng lại vết thương
“Cậu chủ lại buồn phiền chuyện gì sao? ” – Ông Lộc vừa băng vừa ôn tồn
“Hừm…” – Hoắc Tư Vĩ vẫn nhắm mắt, chỉ gật đầu nhẹ một cái thay câu trả lời
“Vì chuyện của Chu tiểu thư? ” – nụ cười khẽ nở trên khuôn mặt phúc hậu
“Cô ấy với người đàn ông khác đang sống rất vui vẻ, họ rất hạnh phúc.” – Hoắc Tư Vĩ chán nản, khẽ nhếch mép cười khổ
“Sao cậu không nghĩ đó chỉ là một người bạn bình thường? ” – ông Lộc băng xong, quay sang dọn đồ trên bàn
Hoắc Tư Vĩ nhìn ông Lộc, rồi lắc đầu cười: “Bạn? Bạn mà đưa đi ăn, mà còn rất thân với con trai của….cô ấy…cô ấy….” – Hai chữ Cô Ấy được anh nhắc lại, nhấn mạnh trong đau khổ
“Thiếu gia, tình yêu cần có sự tin tưởng. Nếu cậu thật lòng với cô ấy hãy tin cô ấy một lần. Sẽ có ngày Chu tiểu thư sẽ tự mình nói hết tất cả cho cậu.” – Ông Lộc dọn xong, vỗ nhẹ vai Hoắc Tư Vĩ cười rồi bước ra
Hoắc Tư Vĩ đưa ánh mắt về những vì sao xa xôi kia, biết bao suy nghĩ rối bời rồi cầm điện thoại trên bàn lên bấm số
“Alo, cậu tìm hiểu tất cả các người bạn bên Mỹ của Tiểu Hà. Đặc biệt là người gần đây Tiểu Hà thường xuyên gặp. ”
Tắt máy anh đặt điện thoại xuống bàn, bất giác nói nhỏ
“Tiểu Hà thằng nhỏ có phải con của tôi?”
Hoắc Tư Vĩ một lần nữa nhắm nghiền mắt thả mình vào không gian rộng lớn với những mớ rối chưa được gỡ
Màn đêm cứ thể buông xuống rồi trôi qua lặng lẽ, yên tĩnh…
•••••••
Hôm nay không giống như mọi ngày, Alan đến đón hai mẹ con đi học đi làm
“Mama chú Alan lại đến ăn vạ gì rồi kìa.” – Tiếu Minh hai tay giữ hai bên quai cặp sách, bĩu môi ngó vào bên trong
Alan nghe vậy liền đi lại gần véo mũi thằng bé: “Thằng nhóc này, ta đến đón mi đi học mi lại nói ta đến ăn vạ. ”
Tiếu Minh bị tấn công liền mếu máo kêu to: “Huhuuu…. Mama chú Alan bắt nạt Minh Minh… Huuuuuu! ”
Alan bị đòn lật lại liền giữ mồm thằng quỷ sứ này lại: “Im im Minh Minh ngoan chú thương Minh Minh lắm, chú có mang đồ cho con. Minh Minh muốn xem không? ” – Alan đành dùng chiêu phòng bị
“Đâu, chúng ta đến xem.” – Tiếu Minh liền ngừng khóc, ngó nghiêng rồi kéo tay Alan đi về hướng xe
Alan xoa đầu bó tay lủi thui đi theo sau
Tiểu Hà chuẩn bị xong đi ra thấy hai chú cháu đang chúi đầu vào cốp liền cười trêu:”Hai người có đi hay không? Tôi cho đi bộ bây giờ!” – Tiểu Hà mặt căng đi thẳng lên xe
Alan và Tiếu Minh bốn mắt nhìn nhau
“What? Xe tui mà… Riết sau bị hai mẹ con nhà này đè đầu cưỡi cổ mất! Mà cũng không sao, để “Vợ” ngồi lên đầu mà cung phụng cũng không đến nỗi nhục nhã…” -Alan thầm nghĩ
Tiếu Minh bên cạnh nhìn điệu cười của Alan liền lắc đầu, bĩu môi: “Haizzz có ngày bị lây bệnh tự kỉ của ông này!!! ”
Alan nghe được câu của Tiếu Minh mà đen mặt…
Tiểu Hà trên xe đợi ngó ra: “Có đi không hả? ”
“Rồi rồi! ”
Sau khi đưa Minh Minh đến trường thì Alan đưa Tiểu Hà đến công ty
Tại Nk, mới sáng sớm mà ai đó đã vác “Mặt mỏng” đến chực sẵn trên phòng Tổng giám đốc
“Này Hoắc Tổng anh không lo chuyện công ty bên đó, mới sáng sớm chạy qua đây làm gì? ” – Thiên Quốc Tùng nhìn bộ dạng sốt ruột cứ ngó qua ngó lại từ cửa kính phòng xuống dưới mà không khỏi nực cười
“Tôi qua đây là muốn bàn chuyện quan trọng với anh.” – Hoắc Tư Vĩ vẫn ngó xuống dưới, tay phẩy phẩy
Thiên Quốc Tùng cười khổ: “Thế anh qua đây bàn chứ đứng đó làm gì? ” – Nhìn về hướng con người cứ loăng quăng như con nòng nọc mới đầu thai….
“Ừ anh cứ suy nghĩ một mình trước, lát tôi vào” – Hoắc Tư Vĩ phẩy tay, ánh mắt vẫn hướng xuống bên dưới, căng mắt nhìn cặp đôi dưới kia nói chuyện gì đó
Thiên Quốc Tùng bất lực thở dài: “Này ông Hoắc thiết nghĩ anh nên đi hẳn xuống đó mà nhìn, trên này không rõ đâu.”
Hoắc Tư Vĩ gật đầu: “Ừ, tôi cũng nghĩ vậy. Tôi đi đây.” – Hoắc Tư Vĩ bước đi về phía cửa ra vào
Thiên Quốc Tùng to mắt: “Này, anh vừa bảo muốn bàn gì với tôi mà.” – lấy ấm trà trên bàn rót vào ly đưa lên hớp một ngụm
Hoắc Tư Vĩ đang đi thì dừng lại: “À đúng rồi, Lão Thiên tôi với anh đổi công ty, tôi đổi NK với anh, anh về CY và quản lý thêm một công ty bên Pháp nữa.” – Hoắc Tư Vĩ nói rồi nhanh chân bước đi
Thiên Quốc Tùng vừa hớp ly trà liền phun hết ra ngoài, nhìn con người đã đi ra ngoài: “Này lão Hoắc anh vì gái mà không cần tiền đồ luôn hả?” – Thiên Quốc Tùng lắc đầu “đau khổ”
Hoắc Tư Vĩ xuống đến nơi thì Tiểu Hà cũng đã vào trong
Quê xệ…!!!
Hoắc Tư Vĩ quay trở lại, đi qua phòng Marketing thì chậm dần thoáng liếc Tiểu Hà vài cái rồi đi thẳng lên phòng Tổng giám đốc
Vừa thấy Hoắc Tư Vĩ bước vào Thiên Quốc Tùng lại thở dài: “Ủa sao Hoắc Tổng quay lại sớm vậy? ” – cười đắc ý
“Tôi xuống xem lễ tân làm việc tốt không thôi.” – Hoắc Tư Vĩ lảng tránh nhún vai rồi thả mình xuống chiếc sofa
Thiên Quốc Tùng đi lại ngồi xuống ghế đối diện: “Hoắc Tổng đã suy nghĩ kỹ?”
Hiểu ý liền gật đầu chắc chắn: “Cậu có thể chuyển đồ sang CY bất cứ lúc nào.”
Thiên Quốc Tùng cười lắc đầu: “Không ngờ có một ngày lão Hoắc nhà ta lại chết dở về một cô gái như vậy! ” – Thiên Quốc Tùng rót hai ly trà rồi cầm một ly lên uống
Hoắc Tư Vĩ phản kháng: “Của vợ tôi.”
Thiên Quốc Tùng sặc x2: “Rồi rồi, của vợ cậu.”
“Cậu nghĩ xem, làm sao để tôi giành lại cô ấy? ” – Hoắc Tư Vĩ mặt căng đét
Thiên Quốc Tùng lắc đầu cười: “Cách thì không phải không có nhưng không biết Hoắc Tổng…” – Ánh mắt mờ ám nhìn Hoắc Tư Vĩ
Hoắc Tư Vĩ gật đầu ghé đầu gần Thiên Quốc Tùng hơn nghe ngóng
“Đẹp trai không bằng trai mặt! ” – Thiên Quốc Tùng nói nhỏ
Hoắc Tư Vĩ ngả người ra sau khoanh tay trước ngực: “Chẳng lẽ trước giờ Hoắc Tổng tôi chưa đủ mặt dày sao? ” – Giọng hậm hực
Thiên Quốc Tùng cười: “Cần phải thêm vài cm nữa. ”
Hoắc Tư Vĩ suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Được, Hoắc Tư Vĩ này ngoài giàu ra thì vô sỉ cũng có thừa!” – Cười sảng khoái
“Còn việc chuyển sang CY thì khỏi đi.” – Thiên Quốc Tùng nói rồi trở lại bàn làm việc
Hoắc Tư Vĩ nhếch mép cười rồi trầm tư suy nghĩ
*Tinh* – Tin nhắn được chuyển tới
Hoắc Tư Vĩ lấy điện thoại ra xem: ” Thiếu ra đây là thứ anh cần.” – đối phương gửi tin kèm theo ảnh hồ sơ của những người bạn của Tiểu Hà
Hoắc Tư Vĩ nhìn vào điện thoại xem từng hồ sơ của mỗi người
Tiểu Hà cũng có khá ít bạn nên cũng nhanh để Hoắc Tư Vĩ xem hết: “Alan – Vương Khải Phong ” – Hoắc Tư Vĩ đen mặt, tay nắm chặt chiếc điện thoại
Thiên Quốc Tùng thấy vậy liền từ bàn làm việc xuống: “Hoắc Tổng có tâm tư? ” – Thiên Quốc Tùng ngồi đối diện cười chừ
Hoắc Tư Vĩ lười đáp chỉ vứt điện thoại qua chỗ Thiên Quốc Tùng, Thiên Quốc Tùng đỡ lấy: “Cậu lại giận cá chém thớt gì đây? ” – Nói đoạn Thiên Quốc Tùng mở điện thoại ra xem, Hoắc Tư Vĩ hừ lạnh rồi quay đầu nhìn sang hướng khác
Thiên Quốc Tùng xem xong chỉ cười chế giễu: “Hóa ra Hoắc Tổng là đang nghĩ Chu tiểu thư có đàn ông khác.” – thuận tay thả chiếc điện thoại sang bên cạnh
Hoắc Tư Vĩ trừng mắt nhìn Thiên Quốc Tùng, Thiên Quốc Tùng chỉ nhún vai bĩu môi: ” Chuyện này cũng khó trách. Cậu bỏ rơi hai mẹ con họ như vậy mà! ”
Hoắc Tư Vĩ nghe đến “hai mẹ con họ” thì đập tay xuống bàn: “Tôi đang nghĩ đứa bé kia không phải con tôi.”
Thiên Quốc Tùng chau mày: ” Sao có thể. Trước khi đi Tiểu Hà là đang mang thai mà.”
Hoắc Tư Vĩ nhìn Thiên Quốc Tùng vẻ nghiêm túc: “Cũng có khả năng cô ấy phá thai.”
Thiên Quốc Tùng chống tay xoa cầm gật gù: “Cũng có lý, nếu phá thai rồi đưa thêm một loài nòng nọc khác vào…”
Hoắc Tư Vĩ nhìn Thiên Quốc Tùng: “Mé nó! ”
“Nhưng trước khi chuyện này xác thực thì cậu cũng đừng nên động tay động chân với tên kia.” – Thiên Quốc Tùng nghiêm túc
Hoắc Tư Vĩ nhăn mặt: “Tại sao? ”
“Chẳng phải cậu muốn có được cô ấy sao? Bây giờ cậu động đến anh ta chẳng phải càng khiến Tiểu Hà hận cậu. Như thế thì công cốc rồi. ” – Thiên Quốc Tùng kiên nhẫn giải thích
Hoắc Tư Vĩ ngẫm một chút rồi gật đầu: “Có lý, vẫn nên cẩn thận thì hơn.”
“Được rồi bây giờ thì mời Hoắc Tổng trở về, anh biết ngoài kia đồn thổi tôi với anh có nghi vấn tình cảm không hả?” – Thiên Quốc Tùng đứng dậy trở về bàn làm việc
Hoắc Tư Vĩ nhếch mép cười: “Ai dám tôi cho nó triệt sản! ”
_________
(1) Ông Lộc là quản gia tại biệt thự riêng của Hoắc Vĩ. Ông chăm sóc Hoắc Vĩ từ nhỏ nên chuyện gì về anh ông cũng biết. Ông Lộc rất tâm lý và cẩn thận nên nhà họ Hoắc rất tin tưởng và tôn trọng ý kiến của ông.
Chỉ riêng Hoắc Tư Vĩ và Thiên Quốc Tùng gọi là Ông Lộc.
Mọi người sẽ gọi là Quản gia Lộc.
__________
*Ngooc dạo này có rất ít thời gian viết truyện nên sẽ ra chap chậm. Xin lỗi mọi người:((((
_Ngooc_