Đọc truyện Ông Bố Họ Hoắc Biến Thái – Chương 13
Thiên Quốc Tùng vừa bước ra thì thư ký Tống cầm tập hợp đồng đang đứng đợi ở bên ngoài: “Thiên Tổng chúng ta có cần hoãn lại buổi ký hợp đồng?”
“Không cần. Đi thôi.” – Thiên Quốc Tùng xua tay khoan thai bước đi
Thư ký Tống theo sau
Sau khi ký xong hợp đồng Thiên Quốc Tùng bảo thư ký Tống về trước
Thiên Quốc Tùng ngồi xong xe lấy điện thoại ra bấm số quen thuộc rồi gọi:
“Alo, tôi có tin tốt cho cậu đâu.” – Nụ cười chế giễu
Tắt máy, Thiên Quốc Tùng lái xe đến CY
“Chào Thiên Tổng.” – Tiếp tân cúi chào
“Tôi muốn gặp Hoắc Tổng.” – Thiên Quốc Tùng gật đầu dừng lại tựa nửa người bên bàn tiếp tân xoa xoa cổ tay
“Vâng, Thiên Tổng mời anh lên phòng Chủ Tịch, Hoắc Tổng đang đợi anh.” – Cô lễ tân khép nép
Thiên Quốc Tùng gật đầu không quên nháy mắt với lễ tân khiến cô lễ tân ngại ngùng che mặt
“Hoắc Tổng! ” – Thiên Quốc Tùng bước vào giọng đùa
“Cơn gió độc nào đưa Thiên Tổng đến đây? ” – Hoắc Tư Vĩ ngẩng đầu, rồi đứng dậy đi đến bàn tiếp khách, ngồi xuống ghế sofa
“Hoắc Tổng không muốn biết tin vui của tôi chăng? ” – Thiên Quốc Tùng cười cười rồi ngồi xuống ghế đối diện
“Thiên Tổng cứ tự nhiên. Tôi đây có chút tò mò. ” – Hoắc Tư Vĩ nheo mắt nhìn
“Vậy hả, chắc hẳn Hoắc Tổng sẽ tò mò hơn khi biết tin về Chu tiểu thư? ” – Thiên Quốc Tùng cười vẻ mặt đầy nguy hiểm
Nghe đến “Chu tiểu thư” Hoắc Tư Vĩ liền thay đổi sắc mặt
“Ý anh là gì? ”
Thiên Quốc Tùng thấy vẻ mặt đầy dấu chấm hỏi của Hoắc Tư Vĩ liền cười lớn một tiếng rồi lại với vẻ mặt bí hiểm, nói nhỏ:
“Chu tiểu thư đang ở chỗ tôi….!”
“Anh nói gì? ” – Hoắc Tư Vĩ nhổm dậy túm lấy cổ áo Thiên Quốc Tùng, mặt nổi đầy gân xanh
Thiên Quốc Tùng đạt được mục đích cười lớn tiếng, rồi gỡ tay Hoắc Tư Vĩ ra, chỉnh lại cổ áo: “Này sao cậu manh động vậy hả? ”
Hoắc Tư Vĩ cố kiềm chế, ngồi xuống, bắt chéo chân, hai tay đặt lên sofa
“Anh nói rõ ràng. Nếu không đừng hòng rời khỏi đây.” – giọng lạnh lùng
“Tôi là bạn cậu đấy.” – Thiên Quốc Tùng cố vạch ra quan hệ tốt giữa hai người
“Còn cô ấy là người làm ấm giường tôi!” – Hoắc Tư Vĩ nhếch mép cười
“Đúng là, quân tử cũng không qua khỏi ải mỹ nhân.” – Thiên Quốc Tùng lắc đầu chẹp chẹp
“Bây giờ thì anh có thể nói rõ cho tôi lý do hôm nay anh đến. ” – Hoắc Tư Vĩ không kiềm chế được mà hỏi ngay
“Rồi rồi, Hoắc phu nhân đang làm ở công ty tôi.” – Thiên Quốc Tùng bình thản, từ từ nói từng chữ rõ rệt
“Cái gì? ” – Hoắc Tư Vĩ tỏ vẻ bất ngờ
“Không sai, Chu Tiểu Hà là nhân viên mới phòng Marketing tại NK” – Thiên Quốc Tùng kiên nhẫn nói tiếp
“Mé!” – Hoắc Tư Vĩ cuộn tròn tay khiến gân xanh nổi đầy
“Hoắc Tổng bình tĩnh chút.” – Thiên Quốc Tùng cười cười nhìn thái độ khó coi của Hoắc Tổng
“Anh có thể về.” – Hoắc Tư Vĩ thả lỏng nói không chút nuối tiếc
“Này, tôi cất công đến đây, anh còn chưa mời tôi ly trà đã đuổi về là sao? ” – Thiên Quốc Tùng nhăn mặt
“Thư ký Lâm tôi cho anh nghỉ nửa buổi cùng Thiên Tổng hàn huyên.” – Hoắc Tư Vĩ quay sang Lâm thư ký ra lệnh
“Chủ tịch…/ Cậu!!! ” – Hai người đồng thanh
“Được rồi, hai người cứ tự nhiên, coi như một buổi hẹn hò lãng mạn.” – Hoắc Tư Vĩ phẩy tay rồi trở lại bàn làm việc
Thiên Quốc Tùng đứng dậy, khoanh tay lắc đầu rồi được thư ký Lâm mời ra ngoài…
Hai người đi ra chẳng ai vui vẻ gì
“Thiên Tổng ngài muốn đi đâu? Tôi đưa ngài đi. ” – Thư ký Lâm bước dài theo sau
“Thôi, tôi về công ty, cậu cứ làm việc đi.” – Thiên Quốc Tùng cũng quá quen với tính cách nửa nắng nửa mưa của Hoắc Tư Vĩ nên chỉ quay sang Lâm thư ký bùi ngùi chia buồn vì có một ông sếp khó chiều
“Vâng, Thiên Tổng về cẩn thận.” – Thư ký Lâm cúi đầu chào rồi quay trở về làm việc
Thiên Quốc Tùng cũng lái xe trở về công ty
Trong phòng, Hoắc Tư Vĩ suy nghĩ vẩn vơ về những gì Thiên Quốc Tùng vừa nói
•••••••••
“Trợ lý Trương đây là bản báo cáo tôi vừa soạn xong, gửi anh.” – Tiểu Hà mang bản báo cáo đến
“Được rồi cô để đó giúp tôi.” – Trợ lý Trương gật đầu
Tiểu Hà cúi đầu chào rồi bước ra
Vừa ra đến cửa đi được vài bước thì một ai đó cố ý đụng Tiểu Hà khiến cô ngã nhào, mông tiếp đất hoàn mỹ
Vì đau nên Tiểu Hà kêu lên: “A, ai sao đi đứng kỳ vậy? ” – Cố đứng lên, Tiểu Hà ôm mông nhìn lên người xô mình
“Dương trưởng phòng, sao cô lại…?” – Tiểu Hà mặt khó hiểu nhìn Dương Mỹ
Dương Mỹ nhếch mép khinh bỉ: “Tôi chỉ là đi bình thường tự nhiên cô từ đâu va vào tôi chứ. ”
“Dương trưởng phòng rõ ràng là tôi không có…” – Tiểu Hà nhăn mặt nhìn cô gái ăn mặc quyến rũ trước mặt
Không để cô nói tiếp Dương Mỹ đã kéo cô đến một khu khuất
Dương Mỹ nhìn cô, tiến lại gần, nâng cằm cô lên, tay bóp chặt lấy cằm cô một tay lướt qua gương mặt trắng hồng rồi ghì chặt móng tay vào gò má tạo ra một vệt dài trén gương mặt thanh tú
Tiểu Hà trừng mắt, cô gạt tay cô ta ra nhưng cô ta càng bóp chặt cằm cô hơn, móng tay ghì chặt vào da thịt cô không thương tiếc. Tiểu Hà cố kiên cường không cho nước mắt rơi, hai mắt đã đỏ ngàu: “Cô m..uốn là..m gì? ”
Dương Mỹ nhìn bộ dạng chịu đựng của Tiểu Hà nhếch mép cười: ” Không có tôi ở công ty nên cô với hơi cao rồi thì phải. Có cần tôi khênh kiệu rước cô xuống? ” – Dương Mỹ nghên răng, đanh đá
“Ý c..ô là..gì tôi khôn..g hi..ểu? ” – Tiểu Hà cố gắng nói hết câu
Dương Mỹ lần này mới buông tay, khoanh tay trước ngực nhìn Tiểu Hà khinh bỉ: “Cô còn giả vờ ngây thơ. Mấy ngày nay nghe nói Quốc Tùng rất yêu mến cô.”
Tiểu Hà lúc này có thể nghe được tiếng răng ken két của Dương Mỹ
Tiểu Hà hiểu ra lý do Dương Mỹ hành xử như vậy liền cười chừ: “Hóa ra Dương trưởng phòng vì chuyện này mà tìm tôi. Vậy Dương trưởng phòng nghĩ tôi và Thiên Tổng có quan hệ gì? ”
Dương Mỹ bị chọc tức liền chừng mắt: “Cô dám?!” – Cô ta giơ tay định tát Tiểu Hà
Tiểu Hà bắt lấy tay ả, giọng mỉa mai: ” Sao tôi lại không dám? ”
“Hóa ra tôi đã nhìn nhầm cô rồi.” – Dương Mỹ giật tay lại, nhếch mép cười
“À, tôi quên phải nhắc nhở cô, cô có thể động đến bất kỳ ai nhưng riêng Quốc Tùng cô không có cửa dành với tôi đâu.” – Nói rồi cô ta bước đi
Tiểu Hà thở phào, nhìn dáng điệu khó coi của cô ta mà lắc đầu, chợt cảm giác buốt trên gò má và cằm khiến cô nhăn mặt: “Đúng là đen đủi mà. Vừa vào làm được 2 ngày mà gặp toàn sao chổi.”
Tiểu Hà một tay ôm mông, một tay ôm mặt khó khăn bước đi
Đi vào thang máy xuống tầng, đang đi về phòng thì gặp Thiên Quốc Tùng đang đi về phía mình, Tiểu Hà cúi đầu: “Thiên Tổng.”
Thiên Quốc Tùng gật đầu định đu qua thì dừng lại, đi lại gần phía Tiểu Hà: “Cô bị sao vậy? ”
Tiểu Hà hơi giật mình: “Dạ…tôi không sao, chỉ là bất cẩn bị té.” – Tiểu Hà xua tay
“Bị té? Nghiêm trọng vậy sao? Cô đi theo tôi.” – Thiên Quốc Tùng nắm lấy cổ tay Tiểu Hà kéo đi
Phía xa xa Dương Mỹ nhìn cảnh tượng này mà nắm chặt váy, giậm chân rồi quay ngoắt đi
Muốn vò nát chiếc váy hay gì…
“Thiên tổng…” – Gần đến phòng Tổng giám đốc Tiểu Hà ngựng lại, cố thoát khỏi cánh tay của Thiên Quốc Tùng
Thiên Quốc Tùng thấy cô không tự nhiên liền buông tay ra
Tiểu Hà lúc này mới mạnh dạn: “Thiên Tổng, tôi không sao chỉ là vết thương nhỏ thôi. Nếu không có chuyện gì tôi xin phép.”
Tiểu Hà quay lưng bước đi thì khựng lại:
“Mà, sau này xin anh đừng đối xử tốt với tôi, như vậy mọi người sẽ hiểu lầm. Chào anh.”
Tiểu Hà bước tiếp, Thiên Quốc Tùng bỗng lên tiếng: “Cô chờ tôi một chút.” – Nói rồi Thiên Quốc Tùng bước nhanh tới chỗ thư ký Tống nói chuyện gì đó rồi quay lại chỗ Tiểu Hà
“Này, cô băng lại đi, như vậy sẽ đỡ đau hơn. ” – Thiên Quốc Tùng đưa cho Tiểu Hà một chiếc băng gâu nhỏ
Tiểu Hà nhận lấy chiếc băng gâu rồi cúi đầu chào Thiên Quốc Tùng, nhanh chóng rời đi
Thiên Quốc Tùng nhìn bóng dáng Tiểu Hà cười lắc đầu. Thiên Quốc Tùng đi lại chỗ thư ký Tống: “Cậu soát hết camera trong công ty hôm nay, cái nào có liên quan đến cô gái vừa rồi mang vào cho tôi.” – Dứt lời Thiên Quốc Tùng vào phòng
Thư ký Tống gật đầu rồi nhanh chóng soát lại camera.
Sau 5 phút Thư ký Tống vào phòng Thiên Quốc Tùng báo cáo: “Đây là toàn bộ những chỗ cô Chu từng đến và dừng lại.” – Thư ký Tống đưa chiếc USB cho Thiên Quốc Tùng
Thiên Quốc Tùng gật đầu, lấy USB rồi vẫy tay ý bảo Thư ký Tống ra ngoài. Thư ký Tống hiểu ý liền đi ra, không quên đóng cửa
Thiên Quốc Tùng xem từng đoạn liền dừng lại ở camera ngoài hành lang phòng Hà trưởng phòng và trợ lý Trương.
Đoạn video quay cảnh Dương Mỹ cố ý xô Tiểu Hà và lôi cô đi. Tiếc là chỗ Dương Mỹ kéo Tiểu Hà đến và chỗ khuất chỉ nhìn thấy thấp thoáng lưng Dương Mỹ nhưng cũng đủ để Thiên Quốc Tùng hiểu mọi chuyện diễn ra.
Thiên Quốc Tùng nắm chặt tay gân xanh nổi đầy
*Cạch* – Tiếng cửa phòng
Người bước vào không ai khác là Dương Mỹ
“Quốc Tùng…” – Cô ta õng ẹo bước vào
“Sao không gõ cửa?” – Thiên Quốc Tùng nhăn mặt, gập màn hình laptop lại. Khoanh tay ngả người phía sau ghế
Cô ta bước đến gần, ngồi lên đùi Thiên Quốc Tùng áp môi kề môi: “Từ trước tới giờ em có gõ cửa sao? ” – Cô ta nói rồi hôn ngấu nghiến, cái tay vuốt ve ngực Thiên Quốc Tùng qua lớp áo sơ mi
Thiên Quốc Tùng không phản ứng, không đáp trả nụ hôn ấy, chỉ lạnh lùng nhìn ánh mắt si mê của cô ta khiến cô ta có chút hụt hẫng: “Anh sao vậy? ” – Cô ta ngả người về sau, cắn nhẹ vành tai Thiên Quốc Tùng
Thiên Quốc Tùng nhìn cô ta rồi đưa tay đẩy nhẹ cô ta khỏi lòng mình, tay còn phủi phủi quần áo
Thấy hành động của Quốc Tùng như vậy cô ta muốn tức điên nhưng vẫn mặt dày ôm lấy cổ anh: “Anh ức hiếp người ta? ” – giọng có chút mếu máo
Thiên Quốc Tùng gỡ tay cô ta khỏi cô mình, tay còn lại mở laptop
Cô ta đương nhiên muốn biết ý anh nên nhanh chóng chuyển ánh mắt sang màn hình laptop lên. Xem hết cô ta nắm chặt tay, giọng chua ngoa: “Ý anh là gì?”
“Chắc em không cần anh trả lời!”
“Anh không tin em? Em không phải loại người bắt nạt ma mới. ” – Cô ta vẫn lớn giọng
“Vậy tại sao lại hành xử như vậy? ” – Thiên Quốc Tùng lười nhìn cô ta, ánh mắt vẫn chăm chăm vào màn hình laptop
“Hóa ra anh lạnh lùng với em là vì cô ta? Người mới của anh sao? Không ngờ anh lại thích loại nai tơ như vậy. Khẩu vị không tệ.” – Lúc này cô ta mới lộ rõ bản chất
Thiên Quốc Tùng nhếch mép cười, anh đã thừa biết tính cách cô ta, mỗi lần thân mật cũng chỉ đến mức hôn, sở dĩ anh vẫn giữ cô ta bên mình là để người yêu cũ Julies hối hận khi phản bội anh.
“Anh trả lời đi!” – Thấy Quốc Tùng không nói gì cô ta quát lớn, nức nở khóc lóc
Thiên Quốc Tùng nhìn bộ mặt thảm thương của cô ta nhếch mép cười: “Dọn đồ biến khỏi đây.”
“Anh…sao anh lại như vậy….chỉ vì một con nhân viên quèn mà anh làm thế với em sao? ” – Cô ta ôm lấy Quốc Tùng khóc lóc
Quốc Tùng gỡ tay cô ta cho cô ta bạt tay: “Tôi không muốn đánh cô. Cái tát này là tôi thay Tiểu Hà vì cô đã lăng mạ cô ấy và khiến cô ấy bị thương. Cô cứ tiếp tục ở đây nếu không sợ bị nặng hơn cái tát này.”
Thiên Quốc Tùng nhìn cô ta chán ghét
Cô ta ôm mặt khóc lóc chạy ra khỏi phòng Tổng giám đốc. Thư ký Tống biết anh cũng chẳng có tình cảm gì với cô ta nên cũng kệ…
Sau khi cô ta ra Quốc Tùng mới lấy trong túi ra chiếc điện thoại bấm dòng số quen thuộc nhấn nhấn trên khuôn mặt anh tuấn thoáng hiện nụ cười sảng khoái: “Hoắc Tư Vĩ tôi cho cậu lo một chút cũng không ác đâu nhỉ… ” – Quốc Tùng thả điện thoại xuống sofa, thả người mình xuống nằm cười thỏa mãn
~ Dám thái độ với lão Thiên đây a…
Hoắc Tư Vĩ lúc này đang chăm chú vào đống tài liệu thư ký Lâm vừa mang đến nhận được tin nhắn, ánh mắt không rời khỏi tài liệu tay với lấy chiếc điện thoại trên bàn, mở ra đọc: Vợ của cậu vừa bị đánh, không biết sống chết ra sao. Khôn hồn thì mau rước cô ấy về nếu không thì đừng hối hận….
________
*Thiên Tổng cũng chơi ác thặc…
~Ai bóc bộ này sớm nhất đâyyy???
Tặng Chap 14 ai lấy không =))?? (Ngooc: Tui chỉ mún đọc bình luận mấy bựn thuiii….hí!!!)
*Ngooc cuté*