Bạn đang đọc One – Chương 19
Kô làm gì được ba mẹ mình ella càng tức giận hôn cô quay về nhà……….khi vào tới nhà cô thấy chun đang ngồi trên sòa xem tivi……….khuôn mặt rất tự đắt……….nhìn thấy cô chun liền quay đầu lại
_ella em về rùi à
chun quay đầu nhìn ella cười
_anh đang làm gì thế
ella nhìn chun
_à anh đang xem tivi chờ em về ăn cơm tối
chun đứng dậy lại gần ella
_tôi kô muốn ăn
ella quay lưng bước lên phòng
_đừng vậy mà
chun nắm tay ella nhìn cô với đôi mắt buồn bả
_ buông tôi ra anh muốn gì nào?
ella hất tay chun ra khỏi tay mình
_uhm anh muốn dẫn em đến 1 nơi
chun cười nhìn ella
_tôi kô thích
ella toan bước lên lầu
_thế em kô muốn gặp lại người mà em kính trọng nhất sao
chun nhìn theo ella
_anh nói sao…..sao anh biết người đó hả …..nói mau
ella nghe thấy liền quay người chạy lại gần chun
_thế em muốn đi kô?
chun cười nhìn ella đôi mắt diệu dàng
_đi tôi đi với anh
ella chạy 1 mạch lên phòng và thay đồ
Chun chở ella đến 1 ngôi nhà với kiến trúc rất đơn sơ………….chun dẫn ella vào trong nhà………..người trong nhà nhìn thấy chun liền chạy ra đón anh
_anh họ sao anh lại đến đây
1 cô gái chạy ra nhìn chun cười
_chào em oanh
chun cười đáp lễ với cô gái
_chào anh….à em chào chị dâu
oanh nhìn ella cười
_chào em oanh
thấy chun chào ella cũng chào theo
_hai anh chị vào nhà dùng nước
oanh nắm tay kéo ella vào phòng khách
Hai người ngồi xuống sofa……..ella nhìn quanh căn phòng……….cô cảm thậy rất dể chịu…….căn phòng được bày trí với 1 màu xanh nhạt….trên bàn có 1 lọ hòa màu hồng nhạt có vài bông hoa màu trắng…………1 người phụ nữ trung niên bước vào…..vừa thấy người phụ nử ella đứng dậy……..khuôn mặt rất bàng hoàng
_ella lâu quá kô gặp
người phụ nữ nhìn ella nở 1 nụ cười dịu dàng
_cô kara là cô sao
ella kô tin vào mắt mình nữa cô cứ dụi mãi
_vâng kể từ ngày ấy đền nay 3 năm rồi nhỉ
người phụ nữ ngồi xuống sofa
_vâng kể từ ngày cô truyền máu cho tôi đến nay….cô đã đi những đâu thế
ella an cần hỏi thăm người phụ nữ
_tôi đi du lịch khắp nơi
người phụ nữ cười nhìn ella
Hai người nói chuyện rất lâu………sau đó chun chở ella về…..trên đường về ella kêu chun chở mình ra bải biển………..cô đứng nhìn biển và la thật to
_xem ra em rất vui nhỉ
chun nhìn ella cười
_anh kô hiểu đâu kara là ân nhân của tôi đó nếu kô có cô ấy thì 3 năm trước tôi đã chết trong bệnh viện rùi
ella quay lại cười thật tươi nhìn chun
_uhm
chun cười
_cám ơn anh nha chun nhờ anh mà tôi đã gở được những khúc mắt trong lòng
ella lại gần nhìn chun cười thật tươi
_kô có chi…..việc anh giúp em chẳng qua đó là việc của một người chồng đối với vợ thui
chun nhìn ella với đôi mắt dịu dàng