Ôn Văn Nho Nhã

Chương 81


Đọc truyện Ôn Văn Nho Nhã – Chương 81

Sau khi sự kiện thương nghiệp thường niên kết thúc, giới truyền thông đối với Diệp Thiếu Cảnh hảo cảm lại tăng lên vài phần, hơn nữa ‘Thanh Thành’ lại quảng bá thường xuyên ai ai cũng biết tới, người xem bị nội dung thăng trầm của bộ phim hấp dẫn, càng bị diễn xuất nhập thần của Diệp Thiếu Cảnh thu hút mà vỗ tay tán thưởng, một tập cũng không bỏ qua, rating bộ phim ‘Thanh Thành’ đã thuận lợi đả bại các tiết mục cùng giờ công chiếu, trở thành quán quân tỷ lệ người xem cao nhất, đồng thời, nhiều nhà sản xuất Hàn Quốc cùng Nhật Bản cũng đã đặt mua bản quyền, dự tính tháng sau sẽ công chiếu trên hai nước đó.

Có người từng cười nhạt nói Diệp Thiếu Cảnh cả đời chỉ làm lá cây khiến người ta thương hại, nhưng mà, có một ngày lá cây cũng biết nở ra hoa hồng, Diệp Thiếu Cảnh lăn lộn 6 năm đã nhận được kịch bản ‘Thanh Thành’ dùng diễn xuất xuất sắc chinh phục hàng ngàn người xem.

Bởi vì ‘Thanh Thành’ mà Diệp Thiếu Cảnh trở thành minh tinh được chú ý, nhất cử nhất động đều bị truyền thông truy tung, nhưng trừ bỏ scandal với Eries, không còn bất luận tin tức bát quái nào khác, mà ngay cả đoàn phim ‘Thanh Thành’ ai nhắc tới cậu cũng khen không dứt miệng, như vậy khiến cho đám phóng viên lá cải không có được mấy cái tin như mong đợi: tính cách Diệp Thiếu Cảnh bên ngoài không giống như các nhân vật đã diễn trước đây, cậu kỳ thực lại là người thực an tĩnh, thực ôn nhu, ngôn hành cử chỉ đều khách khách khí khí, khiến người khác phi thường hảo cảm, mặc kệ đối với đạo diễn hay nhân viên công tác đều rất lịch sự lễ phép. Lúc nghỉ thường thích ngồi môt chỗ nghiên cứu kịch bản, không có người quen thì luôn yên tĩnh ngồi một góc, nhưng trên mặt luôn mang ý cười thân thiện.

Công chúng thích loại hình diễn viên ổn trọng như Diệp Thiếu Cảnh, nhờ tài năng và giá trị nhân phẩm mà cậu thuận lợi lên diễn viên hạng 2, vài đạo diễn đã tới tìm Diệp Thiếu Cảnh, thậm chí cả vài công ty thương nghiệp đã mời Diệp Thiếu Cảnh đóng quảng cáo nhưng Kỳ Dực đều cự tuyệt, không phải bởi vì muốn nổi tiếng mà tiếp nhận nhiều công tác, nhượng cậu trở thành công cụ kiếm tiền, Kỳ Dực muốn biến Diệp Thiếu Cảnh trở thành minh tinh điện ảnh, cho nên bước tiếp theo là đóng phim, tốt nhất là một tác phẩm đại đầu tư chế tác.

Lúc Diệp Thiếu Cảnh từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại, đã gần 8h, sau khi vệ sinh cá nhân xong, đi vào phòng khách, không thấy Trác Thích Nghiễn đâu, ban công: không có; phòng tắm: không có ; thư phòng: không có; cuối cùng cậu tới phòng tập thể thao thì tìm được hắn.


Trác Thích Nghiễn được James hướng dẫn luyện tập kéo giãn cơ bắp, hắn mặc một chiếc áo phông trắng, mỗi lần vận động, bả vai cùng lưng hiển hiện cơ bắp gợi cảm nhượng người tim đập chân run, cả người khô nóng, ánh mặt trời chiếu rọi khiến thân thể hắn tựa như được điêu khắc hoàn mỹ, trong không khí khuếch tán một cỗ hỗn hợp mồ hôi hương vị nam tính.

Diệp Thiếu Cảnh tựa người vào cạnh cửa nhìn hắn, Trác Thích Nghiễn là một nam nhân rất ưa nhìn, khuôn mặt tuấn mỹ, khắp người đều là cơ bắp, bất luận kẻ nào nhìn thấy đều sẽ mặt đỏ tai hồng, cân nhắc có nên dùng máy ảnh chụp một bức, cậu luôn dễ dàng bị hắn đặt lên giường gây sức ép đến chết đi sống lại, phải cực lực uy hiếp hắn dừng lại mới mong toàn mạng.

Đang lúc suy nghĩ thẩn thơ, Trác Thích Nghiễn đã tới bên cạnh cậu, phát ra một cỗ khí tức cực nóng sau khi vận động mạnh: “Lúc nào tình? Em muốn tập thể hình không, James có thể miễn phí chỉ đạo.”

“Tạm thời không cần.” Diệp Thiếu Cảnh khóe miệng run rẩy nói, mỗi ngày làm việc đã mệt chết đi, ngẫu nhiên còn bị hắn áp lên giường đè ép, tiêu hao rất nhiều thể lực, nay còn rất nhiều việc phải làm, thật sự không muốn lãng phí tinh lực.

Trác Thích Nghiễn đối cậu nhe răng cười, ánh mắt sủng nịnh: “Vậy đi ăn cơm thôi.” Quay đầu lại nói với James: “Quản gia đã chuẩn bị bữa sáng, cậu ra ăn luôn đi.”

“Tớ còn có việc chưa làm xong, bữa sáng mang lên phòng cho tớ.” James dùng tiếng trung lưu loát nói cho hắn, lập tức đem khăn hermes ném cho Trác Thích Nghiễn, lại nghịch ngợm hướng Diệp Thiếu Cảnh nháy mắt: “Muốn tập thể hình tìm tôi.”

Diệp Thiếu Cảnh cười khẽ nói “Được.” Trác Thích Nghiễn khoác vai Diệp Thiếu Cảnh rời khỏi phòng tập.


Diệp Thiếu Cảnh ngẩng đầu hỏi Trác Thích Nghiễn: “James nó tiếng trung thật tốt, trước kia đã sống tại Trung Quốc sao?” James thuộc dạng đẹp trai tóc vàng mắt xanh, tựa như một đầu sư tử trốn cái nóng bức mùa hè, không nói anh ta là bác sỹ thì không ai có thể đoán được nghề nghiệp của anh ta, mà Trác Thích Nghiễn đồng ý đem thân thể giao cho anh ta, hiển nhiên tín nhiệm y thuật của anh ta rất nhiều.

“Mẹ của cậu ta là người Trung, ở nhà cậu ta cũng hay nói chuyện với mẹ bằng tiếng Trung.” Trác Thích Nghiễn liễm liễm ý cười, cái tay khoát lên vai cậu nhẹ nhàng xoa xoa tay cậu vài cái: “Nhưng mà năng lực hiểu ý không được tốt lắm, cùng cậu ta nói chuyện phiếm thực rất vất vả.”

Diệp Thiếu Cảnh bĩu môi: “Em cũng không nói muốn tìm anh ta nói chuyện.”

“Kỳ Dực cho em phỏng vấn vai nam chính của một bộ phim điện ảnh một nửa lời kịch là tiếng Anh, tiếng Anh em phải nói tốt hơn tiếng Trung, cố gắng nắm bắt nhân vật lần này.”

Diệp Thiếu Cảnh kinh hách: “Sao anh biết?!”

“Em tối hôm qua có nói với anh, huống chi tin tức nơi nơi đều có.” Tin tức Đạo diễn quốc tế Từ Chung đang tìm vai chính cho bộ phim ‘Alone’ đều chiếm lĩnh đầu đề các tờ báo lớn, đây chính là chiến trường cho các diễn viên chém giết giành giật nhau, muốn được thắng lợi đành phải không từ thủ đoạn.


Diệp Thiếu Cảnh đau đầu nhu trán: “Tiếng anh của em..”

“Tiếng Anh của em tệ như vậy, phải luyện thêm tiếng Anh.” Trác Thích Nghiễn không chút khách khí.

“Tiếng Anh của anh giỏi liền khi dễ em sao?” Diệp Thiếu Cảnh ủ rũ, cậu vốn không thích người nước ngoài tóc vàng mắt xanh, cậu vẫn thích tóc đen mắt đen hơn, không chỉ yêu thích hay không mà là vì tiếng anh của cậu không tốt, khẩu ngữ cũng thực trúc trắc, mỗi lần cùng người nước ngoài đối thoại, bùm bùm một trận tiếng Anh, cậu hận không thể dùng google dịch ngay tại chỗ….

End 81


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.