Đọc truyện Ôn Văn Nho Nhã – Chương 43
Tin nhắn gửi đi chưa đến 10s, di động liền vang lên, Diệp Thiếu Cảnh vốn định nhận điện thoại nhưng lại bị ánh mắt hai người kia nhìn chăm chăm, theo bản năng tắt điện thoại, tiếng chuông lần thứ 2 lại vang lên, liên tục không ngừng.
“Sao không nhận?” Lục Triển Đình tò mò hỏi.
Diệp Thiếu Cảnh một trận xấu hổ, việc quen biết với Trác Thích Nghiễn thực sự không muốn ai biết, không phải sợ hắn không đồng ý mà là tắt điện thoại khó tránh khỏi bị truy vấn, vì thế quyết định tốc chiến tốc thắng, nhận điện thoại của Trác Thích Nghiễn.
Trác Thích Nghiễn đơn giản rõ ràng nói tóm tắt cho cậu biết: “Nửa giờ sau tôi tới đón em.” Hiển nhiên không đồng ý Diệp Thiếu Cảnh tham gia tụ tập, nhưng đã hưa rồi không thể thất hứa được.
“Tôi đã đáp ứng đi rồi, sẽ không lán lại lâu đâu.” Diệp Thiếu Cảnh biết cự tuyệt Trác Thích Nghiễn sẽ bị bác bỏ, thế là thay đổi phương thức khác: “Xong sẽ gọi điện cho anh.” Nói xong cúp điện thoại.
Một thanh âm lạnh như băng vang lên bên tai: “Bạn của anh nếu không có việc gì thì có thể gọi tham gia cùng.”
Diệp Thiếu Cảnh quay đầu, giật mình nhìn Lục Triển Đình, không biết đoạn đối thoại với Trác Thích Nghiễn anh ta nghe được bao nhiêu nhưng mà anh ta đã hỏi thế liền lịch sự đáp lại “Anh ta rất bận không có thời gian tới đâu.”
“Thật đáng tiếc, tùy anh vậy.”
Diệp Thiếu Cảnh cười cười, nói sang chuyện khác “địa điểm tổ chức ở đâu?” Trác Thích Nghiễn không muốn cho hắn tới, hắn mà tới chắc chắn sẽ khuân cậu mang về, cậu không muốn mọi việc bị hắn quản thúc.
“Câu lạc bộ Hằng Long.” Lục Triển Đình nói cho Diệp Thiếu Cảnh, muốn nhìn thần sắc Diệp Thiếu Cảnh thế nào, câu lạc bộ này là câu lạc bộ nổi danh nhất thành phố nhưng Diệp Thiếu Cảnh “A” một tiếng rồi chẳng nói gì nữa, một bộ chả hứng thú.
Lục Triển Đình cho rằng Diệp Thiếu Cảnh giả vờ không có hứng thú, thoạt nhìn bất đồng với những nghệ sỹ gã đã tiếp xúc, nhưng nếu cùng Lâm Tú Nhi đi chơi chắc sẽ lộ ra bộ mặt thật cả thôi.
Bữa tiệc xa lạ thường thường ẩn chứa rất nhiều mục đích xấu xa đằng sau, Trác Thích Nghiễn bấm điện thoại gọi cho Diệp Thiếu Cảnh, đầu dây bên kia toàn vang lên tiếng ngoài vùng phủ sóng, hắn cúp điện thoại rồi gọi cho Phương Vĩ Đông đang phụ trách ở đoàn phim.
Điện thoại vang lên 3s đã được tiếp ngay, vì liên tục nhận điện thoại của Trác Thích Nghiễn nên Phương Vĩ Đông đặt cho hắn một tiếng chuông riêng, để nhanh chóng cỏ thể nhận điện thoại từ hắn, không thì rắc rối lắm “Xin chào ngài, có chuyện gì cần tôi cống hiến sức lực?” Trên thực tế, chả khác gì ngữ điệu của quản gia luôn theo sau hắn chuyên nghiệp mà phục vụ.
Trác Thích Nghiễn mặt không đổi sắc mà hỏi “Diệp Thiếu Cảnh đã đi chưa?”
“Mới vừa đi không lâu.” Phương Vĩ Đông đáp đúng vào trọng tâm không lan man.
Trác Thích Nghiễn thanh âm không cảm xúc gì “Đi một mình?”
“Cậu ấy đi cùng Lâm Tú Nhi.” Phương Vĩ Đông đã biết mục đích của ông sếp mình gọi đến.
Trác Thích Nghiễn cầm một chiếc di động khác gọi cho Lâm Tú Nhi, cũng tắt máy, hắn bất động thanh sắc nói vào di động: “Liên hệ trợ lý của Lâm Tú Nhi, gửi ngay lịch trình của cô ta cho tôi.”
“Tôi đã biết.” Phương Vĩ Đông không do dự mà đáp ứng, trung thành và tận tâm với Trác Thích Nghiễn, nếu muốn anh làm mật thám lấy thông tin cơ mật của công ty giải trí Canh Giờ, anh chắc chắn sẽ anh dũng đi làm ngay không phàn nàn gì.
Anh rất thích cách xử sự của Trác Thích Nghiễn, nhưng không ngờ rằng hắn sẽ mê luyến Diệp Thiếu Cảnh đến vậy, còn muốn mình ở phim trường chú ý cậu ấy, nếu cậu ấy gặp phiền toái thì đảm đương vị trí trợ lý bên người giúp đỡ Diệp Thiếu Cảnh, hắn lẳng lặng bảo vệ người mình yêu như vậy cỡ nào động lòng người, trừ bỏ Trác Thích Nghiễn, anh sẽ không đối bất luận kẻ nào phục tùng như thế.
Cũng không nghĩ làm trái ý Trác Thích Nghiễn, anh tại phim trường cũng không hề khó dễ Diệp Thiếu Cảnh, nhưng đối với yếu cầu trợ giúp của Diệp Thiếu Cảnh đôi khi cũng làm như không thấy, cũng vì không muốn gây phiền toái cho mình, không nghĩ tới vẫn phải chú ý chuyện của cậu ta
5p sau, Trác Thích Nghiễn nhận được tin Phương Vĩ Đông truyền đến, lịch trình hàng ngày của Lâm Tú Nhi, nhanh chóng xem nội dung, ngón tay thon dài dừng lại ở dòng “tiệc sinh nhật của Lục Triển Đình”
Tiệc sinh nhật đúng nghĩa thì không có khả năng, vô luận ở đâu đều có lừa lọc cả, những người đó bề ngoài là thiên sứ cười rộ lên cứ như thiên thần thánh thiện nhưng bên trong chính là một con quỷ cho nên càng phải cẩn thận hơn với loại người này.
End 43