Omega Của Ta Đến Từ Địa Cầu

Chương 17: Em làm đúng


Đọc truyện Omega Của Ta Đến Từ Địa Cầu – Chương 17: Em làm đúng

Editor: Sara

Thời gian Rafael tướng quân và De Rossi tướng quân đến hiện trường, biểu tình của hai người đều phi thường khó coi.

Rafael bước nhanh lên trước, ôm tiểu Omega của mình vào trong ngực, nâng mắt nhìn Keith, nghiêm khắc hỏi, “Sao lại thế này?”

Keith bị đôi mắt giận dữ của Rafael tướng quân nhìn chằm chằm, sợ tới mức vội vàng trốn phía sau cha mình, gã có cảm giác, nếu không có sự hiện diện của cha gã và hai vị hiệu trưởng ở đây, Rafael tướng quân có thể sẽ chĩa mũi súng chỉ vào gã.

“Tôi không sao”, Diệp Quân kéo ống tay áo của y, ý bảo y đừng lo lắng cho mình.

Rafael cúi đầu nhìn nam hài, không phát hiện có gì khác thường trên mặt hắn, mới hơi yên tâm một chút, phải biết rằng, vừa rồi y nhận được điện thoại của Downer hiệu trưởng nghe nói Diệp Quân ở ngày trao đổi phát sinh xung đột với một Alpha thì trong lòng rất khẩn trương.

Trao đổi giữa các trường, y làm sao quên được hôm nay là ngày hội trao đổi mỗi tháng một lần của St. Fies, Diệp Quân sẽ phải gặp không biết bao nhiêu Alpha trẻ đang vội vã tìm kiếm bạn lữ cho mình, vừa nghĩ tới chuyện nam hài của y bị một đám Alpha ngấp nghé liền sôi gan, lại thêm một Alpha không muốn sống dám khi dễ tiểu Omega của y, Rafael quả thực là bùng nổ rồi.

Lúc lái Merse trên đường đến trường học, Rafael cả người tản mát ra uy áp mãnh liệt, hù Merse đến nỗi một câu không dám nói, trực tiếp đem tốc độ phi hành điều đến cao nhất, vội vã bay đến trường học phía trước, sợ tốc độ chỉ chậm một chút thôi là bị chủ nhân tức giận mà giận chó đánh mèo.

—— các ngươi không biết chủ nhân nổi giận lực công kích có bao nhiêu đáng sợ đâu à!

Downer hiệu trưởng không bình luận gì cả, ông trực tiếp đem hình ảnh hiện trường điều ra, xem xong hình ảnh, trên mặt mọi người đều hiện lên thần sắc quái dị, nhưng là ngại Rafael tướng quân nên không ai dám hỏi làm thế nào Diệp Quân ném người qua vai được như vậy.

“Keith, ngươi nói cho rõ ràng, rốt cục sao lại thế này?” De Rossi tướng quân vẻ mặt quái dị cộng thêm xấu hổ, nhưng ông không thể hỏi Diệp Quân, chỉ có thể trưng vẻ mặt tức giận nhìn con trai của mình.

Keith đáng thương mới vừa trải qua một lần bị các học sinh vây xem, bây giờ chuyện này lại một lần nữa phát ra trước mặt trưởng bối, ngay lập tức gã cảm giác mình bị nhục nhã bao phủ, nhưng dưới uy áp của Rafael tướng quân và cha, đành ấp úng đem chuyện đã xảy ra nói rõ.

Sự tình đã xảy ra từ mấy hôm trước.

Hôm đó gã và mẹ đi nhà Felton thăm dì, gặp biểu muội Liya, Liya cường điệu lên án những thủ đoạn của Diệp Quân dựa theo thái độ của Rafael tướng quân.(?)


Keith và hai tỷ muội nhà dì tuổi không khác nhau là mấy, từ nhỏ cùng nhau lớn lên, cảm tình giống như huynh muội ruột vậy.

Gã đối với biểu tỷ Lena có ấn tượng vô cùng sâu sắc, cũng rất đồng tình với nàng, lúc trước gã cũng giống Liya cho rằng Rafael tướng quân không thích Omega. Nhưng khi nghe xong chuyện Liya kể lại, Keith rất tức giận, một mặt cảm thấy Rafael tướng quân đang lừa gạt tỷ tỷ của gã, mặt khác lại cho là tiểu Omega kia chắc chắn có vấn đề.

Đương nhiên gã không dám đi tìm Rafael tướng quân lý luận, chỉ tình cờ là trường biểu muội lại cùng trường của gã tổ chức ngày hội trao đổi, cho nên gã quyết định sẽ làm bẽ mặt Omega kia trong ngày trao đổi một chút, khiến hắn xấu hổ, báo thù cho biểu tỷ.

Keith còn mấy tháng nữa là vào kỳ thành niên, lúc này khả năng phân bố hormone tăng nhanh chóng, sinh lý và tâm lý đều đang trong giai đoạn cực kỳ không ổn định, giai đoạn đó toàn bộ Alpha vào kỳ thành niên nhất định phải trải qua, nếu Alpha trong thời kỳ đó còn không kịp thích ứng với mức độ mà hormone đang tăng cao, cảm xúc bất ổn, dễ dàng bị chọc giận, luôn làm việc theo bản năng mà không thèm tự hỏi qua đại não.

Gã dựa theo miêu tả của biểu muội tìm một Omega mắt đen tóc đen trong ngày trao đổi, tìm nửa ngày mới phát hiện đối phương đang ở góc bên kia chuẩn bị đi ra ngoài, ngay sau đó liền đuổi theo, nhưng mà người kia lại bỏ qua khiêu khích của mình, tiếp tục bước nhanh ra bên ngoài, lúc ấy đầu gã nóng lên, nhất thời sốt ruột mà bắt lấy bả vai đối phương, hành động đó hoàn toàn là vô ý thức, chỉ định ngăn hắn lại mà thôi.

Đối với Omega xa lạ, nếu không có sự đồng ý mà đụng vào thân thể đối phương là hành động rất phi lý, nhưng sau khi gã ý thức được điểm đó là đã muộn, gã bị Diệp Quân quật ngã trên đất.

Ngay cả trong khóa học thể thuật đi nữa, gã cũng rất ít khi bị Alpha quật ngã, gã không thể tin vào những điều đã từng xảy ra nhưng hình ảnh trước mắt lại một lần nữa nhắc nhở gã, gã bị một Omega gọn gàng linh hoạt quật ngã, hơn nữa còn ở trước mặt rất nhiều đồng học.


Chờ De Rossi tướng quân làm rõ mọi chuyện, hận không thể đánh nhi tử một trận.

Với chuyện của Rafael tướng quân và cháu gái mình, mặc dù cảm thấy đáng tiếc nhưng cũng biết Rafael tướng quân làm như vậy hoàn toàn không có gì đáng trách, người ta rất kịp thời gửi Lena về còn quyết đoán từ chối nàng.

Felton gia tộc và Rafael gia tộc bởi vì chuyện này mà kết thù với nhau, nhưng đó là chuyện của gia tộc, nhi tử của mình lăn vào xem náo nhiệt làm gì, may mắn là không gây ra thương tổn gì cho Omega nhà người ta, nếu không thì không thể giải thích với Rafael tướng quân.

“Đồ ngu, còn kiếm cớ cái gì, ngươi vẫn chưa nhận ra mình sai ở chỗ nào sao?” De Rossi tướng quân giận dữ mắng mỏ nhi tử không có tiền đồ.

“Việc ngươi làm không chỉ là hành vi xúc phạm người khác thôi đâu, còn là hành vi khiêu khích và có tính công kích, thân là một Alpha, lại làm ra chuyện này với Omega, lễ nghĩa đâu? Giáo dưỡng đâu? Ý thức Alpha của ngươi ở đâu?” Một tràng trách mắng bắn liên hồi khiến Keith sững sờ tại chỗ.

Đến tận khi gã từ nhục nhã vô tận mà hồi phục tinh thần lại, gã đã làm điều ngu ngốc gì thế này, lợi dụng ưu thế Alpha khiêu khích khi dễ Omega nhỏ yếu, điều đó cơ bản không phải là điều một Alpha bình thường có thể làm ra, đây không chỉ là ô nhục của mình mà còn là ô nhục của cả gia tộc De Rossi.

Gia tộc của gã, trường học của gã từ nhỏ đã giáo dục gã, tương lai muốn gã trở thành một Alpha chân chính, bảo vệ kẻ yếu, giữ gìn công bình chính nghĩa, thủ vệ Liên Bang, đây là bẩm sinh chức trách của mỗi một Alpha.


Người Tefra tin rằng Thượng Đế đã cho Alpha gien vĩ đại, khí lực mạnh mẽ và tinh thần lực cường đại là vì muốn bọn họ trở thành chiến sĩ dũng cảm nhất Liên Bang, người thủ hộ kiên cường nhất mà không phải lợi dụng ưu thế đó bắt nạt kẻ yếu, thỏa mãn ham muốn cá nhân.

“Còn chưa cút qua xin lỗi!” De Rossi tướng quân quát.

Keith mặt đỏ bừng đi đến trước mặt Diệp Quân, cúi đầu nói, “Tôi xin lỗi, tha lỗi cho tôi vì đã xúc phạm cậu.”

“Nói to lên!” De Rossi tướng quân lại quát.

Keith ba một tiếng đứng thẳng tắp, nhìn thẳng vào mắt Diệp Quân, lớn tiếng nói “Thực xin lỗi, tha thứ cho tôi vì đã xúc phạm cậu, tôi đã không thời khắc ghi nhớ quy tắc ứng xử của Alpha, không ở bất cứ lúc nào bất kỳ tình huống gì đều tôn trọng Omega, bảo hộ Omega, tôi thật sự xin lỗi cậu về việc tôi đã làm, hãy tha thứ cho tôi.”

“Rafael tướng quân”, Keith ngẩng đầu lên nhìn Rafael tướng quân, trịnh trọng nói, “Tôi đã mạo phạm người bị giám hộ của ngài, vô cùng xin lỗi, cách cư xử của tôi tạo thành thương tổn cho hắn, khiến trường học và gia đình tôi hổ thẹn, tôi chân thành xin lời tha thứ.”

Keith tuy rằng rất xấu hổ, nhưng là gã biết mình vốn là một Alpha, muốn trở thành một Alpha chân chính tự chịu trách nhiệm về sai lầm của mình, chịu trách nhiệm về nỗi nhục mà mình mang cho trường học, cho gia tộc.

Một khắc đó gã đột nhiên ngộ ra khẩu hiệu trường Ashley “Trách nhiệm, vinh dự, Liên Bang”, đây là quy tắc ứng xử tối cao của Alpha.


Nhìn đối phương ánh mắt kiên định, Diệp Quân không nói lên lời trách mắng, nói với thiếu niên trước mắt, “Tôi tha thứ cho anh, đồng thời cũng xin lỗi về phản ứng quá khích của mình, hi vọng sẽ không gây thương tích gì cho thân thể anh.”

Rafael tướng quân liếc mắt nhìn Keith, Keith khi y vừa nhìn liền cúi đầu, không phải chột dạ mà là khó có thể thừa nhận ánh mắt của đối phương, nó là ánh mắt chân chính của quân nhân, so với y gã quả thực là đứa trẻ ngây thơ.

“Bởi vì cậu còn chưa trưởng thành, tôi tha thứ cậu, nhưng là nếu có lần sau, tôi tuyệt sẽ không tha thứ”, Rafael tướng quân lãnh khốc nói, “Muốn trở thành một Alpha Liên Bang, cậu làm còn xa xa chưa đủ!”

Một phen tự hào vừa rồi của Keith dần dần sút giảm, lúc ánh mắt đối phương nhìn thẳng vào mình, gã liền minh bạch, đường mình phải đi vẫn còn rất dài.


“Đa tạ Rafael tướng quân chỉ điểm, tôi sẽ cố gắng để trở thành một Alpha chân chính”, Keith ngẩng đầu kiên định nói.

Rafael đối với phản ứng của Keith coi như vừa lòng, gật gật đầu với De Rossi tướng quân, ý bảo tha thứ cho việc làm của gã lúc trước.

De Rossi tướng quân thở phào một cái, cuối cùng đã không còn vấn đề gì với Rafael gia tộc nữa, phải biết rằng Rafael gia tộc trong quân bộ có sức ảnh hưởng rất lớn, cùng đối phương kết thù là thập phần ngu xuẩn, hơn nữa nhi tử của mình cũng trưởng thành từ sự cố này, so sánh việc nhi tử ở trước mặt mọi người mất mặt, cái giá đó cũng không quá đắt.

Sau khi Rafael tướng quân và De Rossi tướng quân tách ra mang người bị giám hộ của mình rời đi, Downer hiệu trưởng và hiệu trưởng trường Ashley đều thở ra một tiếng, tốt rồi, tên nhóc Keith thái độ nhận sai rất tốt, hai gia tộc cũng không vì vậy mà sinh ra khoảng cách, đây là kết quả tốt nhất mà nhân viên nhà trường dự liệu.

Bất quá lại nghĩ đến sau đó nên làm thế nào để giảm bớt ảnh hưởng của chuyện này, hai hiệu trưởng liếc nhau một cái, không tự chủ thở dài một hơi.


“Khiến em chịu ủy khuất rồi”, Rafael vừa tiến vào khoang phi hành liền ôm chặt lấy cậu bé trước mặt. Nếu là y thì sẽ hận không thể quật Keith xuống đất lần nữa, dám chạm vào Omega của mình, bất kể là cố ý hay là vô ý, đều không thể tha thứ.

Có điều đối phương vẫn còn là một đứa trẻ, y kiềm chế cơn giận của mình, nhưng lại đối chính mình càng thêm phỉ nhổ, mình là cái Alpha gì cơ chứ, ngày cả Omega của mình còn không thể bảo hộ.

“Do ta mà em bị tổn thương, ta xin lỗi”, Rafael đem đầu nam hài chôn trong lồng ngực.

Diệp Quân nhận thấy đối phương đang mãnh liệt tự trách, vội vàng an ủi, “Tôi một chút cũng không chịu ảnh hưởng, thật đó.”

Rafael không nói gì.

Nếu không nghe lời Keith tự thuật, y đã hoàn toàn đã quên người tên Lena, thậm chí nàng trông như thế nào còn nhớ không rõ,mang máng nhớ ra quả thật có một Omega như vậy chạy tới Tuyết Ải Tinh tìm y, bất quá vì tôn trọng Felton gia tộc, y tự mình đem nàng gửi trở về, hơn nữa từ chối nàng rất rõ ràng.

Y đã gặp qua rất nhiều Omega trưởng thành, nhưng là không một ai lưu lại ấn tượng sâu sắc với y, chỉ có Omega trước mắt này, ghi dấu sâu sắc trong lòng y, chiếm giữ toàn bộ trái tim.

Tương lai y sẽ chú ý hành động của mình hơn, sẽ không bao giờ để sự việc tương tự xảy ra, khiến tiểu Omega bởi vì chính y mà chịu ủy khuất.

Còn về trường St. Fies, lúc trước nhường Diệp Quân đi học, chủ yếu là muốn cho cậu ấy cuộc sống tốt nhất, có điều y đã quên trường Omega vốn có truyền thống định ra ngày trao đổi với trường Alpha.

Lần này, Diệp Quân là vì chính y mà bị Keith chú ý đến, có lẽ thời gian tới hắn sẽ bị Alpha chú ý, y biết mình tiểu Omega giỏi giang cỡ nào, rất thu hút người khác.

Thủ đô Tinh có nhiều Alpha quý tộc sắp đến hoặc chỉ mới bước vào kỳ thành niên, mỗi một người đều có thể đối thủ tiềm năng với mình. Y không dám cam đoan Diệp Quân sẽ không thích một trong số họ, dù sao bọn hắn tuổi tác xấp xỉ, so với mình thì họ có tiếng nói chung nhiều hơn.


Nên để hắn biết tâm ý của mình sớm một chút, tuy rằng cách tuổi trưởng thành còn một quãng thời gian, nhưng nếu không khiến hắn trở thành người của mình, Rafael nhận thấy thời thời khắc khắc đều có nguy cơ.

***

Diệp Quân im lặng để Rafael ôm, hắn cảm giác mình mơ hồ chạm đến cảm xúc đối phương, mặc dù không quá mức rõ ràng, nhưng vẫn có thể cảm nhận được đối phương cần mình, mà mình cũng đồng dạng cần hắn.

Sau khi quật Keith xuống đất trước mặt mọi người, hắn vẫn luôn sợ hãi và lo lắng trong lòng, làm vậy sẽ không gây rắc rối cho Rafael không, gã ta đến từ gia đình quý tộc, nếu chỉ vì lời nói và việc làm của mình mà Rafael xung đột với người ta, hắn chắc chắn sẽ hối hận suốt đời.

Hơn nữa hành động của mình sẽ dẫn đến sự chú ý của người khác, dù sao ở Tefra, một Omega làm được điểm ấy là rất đáng ngạc nhiên, hắn có bị bại lộ vì thế không đây, trong ngày đầu tiên đến trường, Rafael đã dặn hắn rằng, nhất định phải cẩn thận không để lộ thông tin của mình.

Quan trọng hơn là, Rafael sẽ cảm thấy kỳ quái với hắn hay không, mọi người nhìn hắn như thế nào, hắn hoàn toàn không quan tâm, nhưng hắn không thể chịu đựng được nếu Rafael cũng lấy ánh mắt khác thường mà nhìn mình.

“Tôi xin lỗi, tôi đã không nghe lời anh mà cẩn thận”, Diệp Quân chán nản cúi đầu.

“Không, em làm đúng.”

“Vậy anh có thấy, cử chỉ của tôi rất kỳ lạ không”, hắn chần chờ hỏi.

“Không có”, Rafael nhìn vào ánh mắt nam hài, “Ta biết trên địa cầu, người ở đó không nhu nhược như Omega, hành động của em hôm nay làm ta rất cao hứng, em rất tuyệt cũng rất dũng cảm.”

Diệp Quân có chút ngượng ngùng cúi đầu, “Hi vọng là không để lộ manh mối gì”.

“Đừng sợ, có ta ở đây”, Rafael vỗ nhẹ vào lưng hắn, “Sẽ không để em bị tổn thương.”

“Được.”

Rafael không một câu trách cứ hay là nghi ngờ nào, từ đầu đến cuối đều khẩn trương vì mình, lo lắng cho mình, tin tưởng mình. Trái tim hắn tràn ngập một loại cảm giác thật kỳ lạ, Rafael vô điều kiện bao dung mình, tín nhiệm và bảo vệ mình, làm hắn muốn cả đời sa vào lồng ngực ấm áp của đối phương.

Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:

Hết Chương 17 ~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.