Đọc truyện Omega Của Ta Đến Từ Địa Cầu – Chương 11: Đây là nơi sau này tôi sẽ sống
Editor: Sara
Thủ đô Tinh và Tuyết Ải Tinh là hai hành tinh thuộc hai thiên hà lân cận nhau, máy bay cỡ lớn vận chuyển hành khách cần đi ba ngày mới tới, giữa đường còn phải thông qua mấy cảng neo.
Mà thứ bọn họ dùng để đi chính là cơ giáp Merse, “Ảo ảnh nhanh nhất tinh tế” dùng tốc độ đi rất nhanh, Rafael lo lắng thể chất thân thể Diệp Quân, lựa chọn tốc độ trung bình, ước chừng cần mười giờ mới tới.
Đây là lần đầu tiên Diệp Quân chứng kiến không gian ngoài Tefra tinh hệ, cả người rất kích động, ánh mắt nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ không di chuyển dù chỉ một chút.
Merse đi tuyến đường này là tuyến đường hàng không dân dụng, an toàn, thẳng tắp, dọc theo đường đi có thể nhìn thấy rất nhiều phi thuyền lui tới, các loại các dạng lớn lớn nhỏ nhỏ, thoạt nhìn phi thường phồn hoa.
Diệp Quân có loại cảm giác đang xem phim khoa học viễn tưởng, mỗi đứa bé trai đối ô tô phi cơ và các loại đồ vật này nọ, bẩm sinh đã có tò mò với chúng, hắn nhìn chằm chằm vào phi thuyền Tinh tế đi tới đi lui bên ngoài, gương mặt đỏ ửng tràn ngập hưng phấn.
Merse thừa dịp chủ nhân chưa chuẩn bị bí mật đánh giá tiểu Omega dán trán sát rạt lên kính xe trong suốt.
—— không hổ là người của chủ nhân, ngay cả sở thích cũng không giống người thường, phải biết rằng đại đa số Omega yêu thích cái gì đó thì phải hòa bình một chút, không giống tiểu Omega trước mắt, cả người tản mát ra tinh thần thanh xuân phấn chấn và đam mê, ân, sau khi hắn và chủ nhân cùng một chỗ nhất định là tình cảm sẽ vô cùng mãnh liệt.
Merse đột nhiên nhớ ra thông tin đầy màu sắc nó truy cập trước đó không lâu, tiểu Omega bị chủ nhân nhà nó như vậy như vậy, điên qua rụng lại, não bổ càng nhiều, cuối cùng ở chỗ đó ha ha vài tiếng.
Đột nhiên nó có một loại dự cảm không lành rồi lặng lẽ quay đầu, Giời ơi, chủ nhân đang dùng ánh mắt phi thường lãnh khốc theo dõi nó.
—— Ta xin lỗi, chủ nhân, ta sai rồi, ta không nên YY ngài, lại càng không nên YY Omega của ngài.
“Trí tưởng tượng rất tốt, nhưng lúc sau ngươi nên dừng tưởng tượng về hắn.”
—— ta sai lầm rồi chủ nhân, ta thật sự xin lỗi, ta lập tức đi tìm hiểu ngay để bù lại tội lỗi của ta là được.
Merse ai ya lấy ra ra một quyển tư liệu, 《 Luận tư tưởng triết học Trung Quốc cổ đại 》? Triết học tốt lắm, muốn cho IQ cao, liền xem cái này.
Vài phút sau, Merse mắt nhang muỗi (buồn ngủ?): Đời là phù du, nếu mộng phi mộng. Phù Sinh thế nào? Như Mộng chi mộng. Mộng mộng mộng mộng? Mộng mộng mộng mộng.
Mấy phút đồng hồ sau, Merse mắt nhang muỗi giãy dụa lấy ra tổng hợp dự luật liên minh Tinh tế văn minh, bắt đầu ngâm nga.
—— thật tốt, đầu của ta vẫn hoạt động bình thường, ha ha, ha ha a
Mười giờ sau, bọn họ hạ cánh không gian cảng thủ đô Tinh bằng lối vào chuyên dụng cho chính quyền chính phủ liên bang để tiến vào khỏa tinh cầu này.
Ra khỏi không gian cảng, một mảnh đèn đuốc sáng trưng và cảnh tượng phồn hoa triển ra trước mắt, đáng tiếc, dọc đường đi Diệp Quân quá mức hưng phấn, chưa đến đích cuối cùng liền ngủ mất.
Nam hài tóc đen cuộn tròn thân mình tựa lưng vào ghế ngồi, nhắm hai mắt lại, miệng hơi hơi mở ra, cái đầu ngủ gà ngủ gật, tư thế ngủ này cũng không thoải mái, hắn vừa ngủ vừa cau mày.
Rafael cúi xuống, lấy tay nâng đầu nam hài đặt trên vai của mình, một tay kia kéo thân thể nam hài, đem hắn ôm ở trong ngực.
Cái tư thế này hiển nhiên thoải mái hơn, mày nam hài khẽ giãn ra.
Rafael nghiêng đầu ôn nhu nhìn nam hài, theo góc độ của Y có thể thấy rõ hai hàng lông mi, vừa đen vừa dày, như là hai đôi cánh nhỏ gãi nhè nhẹ lên trái tim của y.
Merse ở bên cạnh bầu không khí không dám ra mặt, nó một bên chậm lại tốc độ phi hành, một bên ở trong lòng thầm nghĩ:
—— chủ nhân, hôn đi!!!
—— mau hôn, mau hôn, nhanh lên, ai… Ta chỉ có thể giúp ngài đến đây thôi ( ˇˇ)
Phủ đệ Rafael gia tộc là một tòa biệt thự xinh đẹp nằm ở vùng ngoại ô thủ đô Tinh, cho dù Merse đem tốc độ bay xuống thấp một nấc, nhưng rất nhanh đã tới nơi.
Merse dừng ở cửa đình viện, trong lúc ngủ mơ Diệp Quân cũng không có cảm giác được là đã đến, Rafael hai tay xuyên qua cổ cùng đầu gối của hắn, nhẹ nhàng ôm lên, liền đem nam hài ôm vào trong ngực.
Nhẹ quá, Rafael nhíu mày, nhớ tới lúc lần đầu tiên ôm lấy Diệp Quân, cũng là nhẹ như vậy, sao nuôi nhiều ngày như thế rồi, thể trọng vẫn chưa gia tăng? (Anh coi ẻm là lợn sao (_”_))
Đi vào trong phòng, đem nam hài nhẹ nhàng đặt ở trên giường.
Diệp Quân mơ mơ màng màng mở to mắt, nhìn thấy Rafael, than thở một tiếng, “Đã tới chưa?”
“Ừ, tới rồi.”
“Ngủ đi”, Rafael vỗ nhẹ nhẹ vỗ ngực Diệp Quân, như là dỗ hài tử, thanh âm trầm thấp, “Ngủ đi, tiểu Omega của ta.”
Diệp Quân nhắm hai mắt, thời gian dài đi Tinh tế khiến cho thân thể hắn cực kỳ mệt mỏi, hắn rất nhanh ngủ lăn ra.
Rafael ngồi ở bên giường nhìn nam hài đang say giấc, tay từ lưng nhẹ nhàng đi lên vuốt ve khuôn mặt của hắn, cái mũi đến cái môi, ánh mắt sâu thẳm nhìn chăm chú vào mặt hắn hồi lâu mới nhẹ nhàng hôn một cái lên trán, sau đó đứng lên.
“Đi thôi”, Rafael bước đi nhanh chóng rời khỏi.
Merse nấp đằng sau cánh cửa nhìn lén rồi mau lẹ đuổi kịp, tung tăng bỏ đi.
—— ta chờ mong lâu như vậy, mà chỉ hôn một cái lên trán!!! Chủ nhân, ngài không nên đè nén a, (#‵′)凸.
Ngày hôm sau lúc Diệp Quân rời giường tự hỏi mình là mình trở về phòng như thế nào.
Bữa sáng là một bát cháo và salad rau, hoa quả, sữa và trứng, đây là Simon lão quản gia sắp xếp công thức nấu ăn, biên tập thành một chương trình cài đặt đầu não robot, robot có thể chuẩn bị ba bữa cơm dựa theo sách dạy nấu ăn mỗi ngày.
Diệp Quân ăn bữa sáng người máy chuẩn bị, luôn có cảm giác hương vị có gì đó hơi kém, Rafael đối diện cũng là một bộ không thèm ăn,bộ dạng khó coi, hắn nghĩ là, Rafael không quen ăn đồ ăn người máy chuẩn bị, suy nghĩ một lúc, sau này vẫn là tự mình chuẩn bị ba bữa đi, cũng không thể ăn chùa ở chùa người ta mãi.
Ăn hết điểm tâm, Rafael mang hắn đi cục quản lý gien trước, sau đó, Diệp Quân mới chính thức là công dân Thủ Đô tinh (chém đóa)
Đây là một tinh cầu phi thường phồn hoa, phi thường hiện đại hóa, mạng lưới giao thông ở khắp nơi, phi hành khí dân dụng lớn lớn nhỏ nhỏ trên mặt đất rồi không trung di chuyển qua lại, các dạng kiến trúc kỳ lạ đến nỗi khó có thể tưởng tượng, các khu vực kinh doanh nơi nơi đều là người Tefra ăn mặc kỳ dị, còn có sự xuất hiện của một số thú nuôi bộ dáng kỳ lạ.
Diệp Quân tò mò nhìn chung quanh, Merse ngay sau đó mang bọn họ đưa đến cục quản lý gien, Rafael trước tiên liên hệ Bane viện trưởng rồi bọn họ trực tiếp được nhân viên công tác dẫn tới văn phòng viện trưởng.
“Rafael, đây là Omega ông nội ngươi nói đi, thật là một tiểu tử xinh đẹp, rất vui khi gặp cháu”, Bane hiền lành tiếp đón hai người.
Diệp Quân lễ phép trả lời, “Rất vui khi gặp ngài, Bane viện trưởng.”
Sau khi Rafael cùng Bane viện trưởng hàn huyên xong, liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, “Bane viện trưởng, người mà ta giám hộ Diệp Quân muốn xin Tefra Tinh tịch, hi vọng ngài có thể chứng minh gien của hắn đủ tính sai biệt.”
“Không thành vấn đề, có thể bắt đầu ngay bây giờ, chắc hẳn là ngươi có mang theo tập ảnh tư liệu gien của hắn đi, nhưng dựa theo pháp luật Liên Bang quy định, hắn nhất định phải xét nghiệm gien di truyền thông qua cục quản lý gien”, Bane giải thích, “Bất quá, ngươi yên tâm, chúng ta nhất định sẽ giữ bí mật về tập ảnh tư liệu gien của Diệp Quân.”
Rafael gật đầu.
Bane viện trưởng tự mình lấy mẫu mô của Diệp Quân, “Tốt rồi, ta sẽ đi phòng xét nghiệm gien hoàn thành trắc tự, thỉnh kiên nhẫn chờ đợi, năm phút đồng hồ là xong”, nói xong đi vào phòng thí nghiệm cách vách.
Bane viện trưởng ở trong phòng xét nghiệm gien ngây người ước chừng nửa giờ mới đi ra, vẻ mặt phi thường cổ quái.
Ông cẩn thận đánh giá vẻ ngoài Omega trước mặt rồi thật lâu sau mới thở dài, đưa cho Rafael một phần báo cáo xét nghiệm, báo cáo xét nghiệm không hiện thị cụ thể thông tin gien, chỉ có tính sai biệt tiêu chuẩn là bao nhiêu: gien sai biệt