Đọc truyện Ôm Ba Ba Tí Hon Đi Gặp Cha – Chương 47: Cuộc hẹn
Đàm Minh Triết nhắm lại cặp mắt đào hoa, tao nhã mà hồi đáp: “Anh quên mất, lúc trước anh không thể nghiệm qua sao, cho nên không biết chọn nào. Bất quá không sao, sau này chúng ta có thể lần lượt thử từng cái khẩu vị một.”
Thẩm Đường Cửu một mặt c nón: “Đàm tiên sinh… Em có thể nào nghiêm túc một chút không?”
“Không biết, đại khái… không thể đi” Đàm Minh Triết nhảy đến vai Thẩm Đường Cửu, “Chúc mừng anh, cuối cùng thì cũng giải tỏa được bộ mặt nghiêm túc của anh rồi.”
Thẩm Đường Cửu: “…”
Được rồi, hắn thua, ở phương diện này, Đàm Minh Triết có thiên phú, hắn không cãi lại được.
Thẩm Duệ làm bài tập nửa ngày liền xong, sau đó chạy đến một căn phòng khác nghiên cứu thiết bị tập thể hình của Thẩm Đường Cửu
Có thể bảo trì vóc người tốt cùng thể lực như vậy, phải trải qua quá trình tập luyện kiên trì.
Phòng tập thể hình của Thẩm Đường Cửu, bên trong có vài loại thiết bị tập thể hình, thế nhưng không có thiết bị thích hợp với trẻ con.
Thẩm Đường Cửu nghĩ, có phải nên tìm thời gian biểu diễn một chút công phu để cho Tiểu Duệ xem.
Thẩm Duệ nhìn một hồi quả nhiên không có hứng thú, rất nhanh liền chạy đến phòng khách chơi đùa khủng long, và máy bay điều khiển từ xa.
Đàm Minh Triết vừa nhìn hai mắt liền tỏa sáng, biểu thị muốn cưỡi ở trên thân rồng và máy bay chiến đấu.
Hai cha con chơi đến không còn biết trời đâu đất đâu.
Thẩm Đường Cửu ở phòng thể hình rèn luyện một hồi, sau đó lại nhận được điện thoại của mẹ Thẩm.
Đơn giản hỏi hắn và Tiểu Duệ sống chung như thế nào, tuần sau rảnh rỗi đến đây ăn một bữa cơm.
“Dạ, con biết rồi.” Thẩm Đường Cửu dừng một chút, muốn hỏi chuyện mẹ Thẩm hỏi thăm đối tượng hẹn hò cho hắn, nhưng cũng không biết nên mở miệng như thế nào, vì thế cũng không hỏi nữa.
Thôi, chờ thời điểm mẹ Thẩm tự đề cập với hắn, nói sau đi.
Có lẽ mẹ chỉ là thuận miệng hỏi mẹ Âu Dương Văn một chút, cũng không thật sự muốn hắn đi gặp mặt, nếu như lúc này đột nhiên đề xuất ra, nói không chắc còn nhắc nhở mẹ.
Đường Thu Diệp quả thật đã gặp mẹ của Âu Dương Văn ở nơi chăm sóc sức khỏe, hai người một bên hưởng thụ xoa bóp, một bên tán gẫu.
Lâm Vi, mẹ của Âu Dương Văn có quen một số cô gái trẻ, đều là con nhà gia giáo, xuất thân từ bộ đội.
Xuất thân của Âu Dương Văn ngược lại không tệ, ông nội và cha đều xuất thân từ quân nhân, nói gia đình y là thế gia quân nhân cũng không quá đáng. Chỉ bất quá từ trước đến giờ y luôn có khí khái nam tử cũng không thích để quyền thế trong nhà ảnh hưởng, cho nên rất ít khi về nhà, tốt nghiệp trung học đi quân đội, mấy năm sau ma xui quỷ khiến đi tập đoàn Thẩm gia, mẹ của y Lâm Vi quen biết nhiều cô gái trẻ như vậy chủ yếu là vì con trai.Dù sao con trai chạy đi bộ đội, vừa ngẩng đầu tất cả đều là đàn ông, chính mình không giúp thu xếp, phỏng chừng sau này nó muốn độc thân.
Nhưng cùng con trai nói chuyện, con trai lại nói mình có bạn gái, còn cho bà xem bức ảnh cô gái đó.
Cô bé kia trưởng thành rất đẹp đẽ, cũng rất dịu dàng, bà cũng coi như yên lòng, vì vậy liền giới thiệu mấy cô gái trẻ cho mẹ Thẩm Đường Cửu.
Con trai Thẩm gia vẫn còn độc thân, hắn so với con gái nhà người ta còn lớn hơn vài tuổi.
Đường Thu Diệp có tâm khoe khoang cháu trai của bà một chút, nhưng lý trí vẫn còn tồn tại, bà biết đến làm như vậy không quá thích hợp, vì vậy chỉ tùy tiện hàn huyên vài câu với Lâm Vi.
Bà biết đến tính khí của đứa con nhà mình, huống chi hiện tại mới vừa cùng Tiểu Duệ quen thuộc, nhanh như vậy đã muốn tìm mẹ kế cho nó, Tiểu Duệ khẳng định sẽ không vui.
Chỉ là phụ lòng tốt của mẹ Âu Dương Văn
Thôi, lại đợi thêm một thời gian đi.
Đường Thu Diệp sau khi quyết định chủ ý rất nhanh liền thay đổi đề tài, chuyển tới trên người Âu Dương Văn con trai Lâm Vi.
Vì vậy, sau khi về nhà gọi điện thoại cho con trai cũng không nói chuyện kết thân, chỉ là hỏi Tiểu Duệ như thế nào.
Thẩm Đường Cửu sau khi kết thúc điện thoại, khẽ thở dài một cái.
“Làm sao vậy, anh có tâm sự à?” Đàm Minh Triết xuất quỷ nhập thần, vào lúc này đang ở trong xe công thức chạy một vòng quanh nhà, nghe thấy Thẩm Đường Cửu thở dài, liền chạy ra hỏi một câu.
Thẩm Đường Cửu lắc đầu: “Không có chuyện gì.”
“Không có chuyện gì than thở cái gì?” Đàm Minh Triết nhảy lên trên thiết bị tập chạy của Thẩm Đường Cửu, ngồi đối diện nhìn hắn: “Mới vừa là mẹ anh gọi điện thoại đúng không?”
“Đúng.” Thẩm Đường Cửu suy nghĩ một chút, đem lời của Âu Dương Văn nói với hắn thuật lại một lần cho Đàm Minh Triết. Muốn nhìn một chút xem cậu có biểu tình gì, nghe một chút xem cậu có ý kiến gì.
“Anh nên đi đi có thể được ngắm mỹ nữ a, cũng không mất mát gì.” Đàm Minh Triết cười xấu xa nói.
“Anh đang nói nghiêm túc đấy.” Thẩm Đường Cửu kỳ thực không nghĩ trưng cầu ý kiến của Đàm Minh Triết, mà vào giờ phút này, nhìn Đàm Minh Triết, không tự chủ được muốn cùng cậu thương lượng, “Anh vốn là muốn nhanh chóng nói cho ba mẹ anh, nhưng bây giờ em còn chưa trở lại bình thường, nếu như anh nói ra bọn họ tiếp nhận, nhưng sau này lại tìm một người đàn ông khác cho anh thì sao bây giờ?”
“Còn có thể làm sao? Lấy con trai làm bia đỡ đạn thôi!” Đàm Minh Triết nghiêm túc nói, “Yên tâm đi, có Tiểu Duệ ở đây, mẹ anh không thể nhanh như vậy nói cho anh chuyện kết thân.”
Ngày đó ở trong phòng bếp nhà cha mẹ Thẩm Đường Cửu, Đàm Minh Triết tuy ở bên trong túi áo Thẩm Đường Cửu nhưng lại nghe toàn bộ lời Đường Thu Diệp nói, Đường Thu Diệp chỉ là thuận miệng theo thói quen thúc giục Thẩm Đường Cửu, cũng không phải thật sự cái gì cũng không cân nhắc.”Cũng đúng!” Thẩm Đường Cửu ngẫm lại vừa nãy mẹ hắn chỉ là hỏi tình huống Tiểu Duệ, không nói đến chuyện kết thân.
“Nhìn cái gì?” Thẩm Đường Cửu yên lòng, nhìn thấy Đàm Minh Triết còn đang trừng mắt nhìn hắn chằm chằm, không khỏi hỏi ngược lại.
“Xem chiến lợi phẩm của em a.” Đàm Minh Triết cười lôi rèm cửa sổ bay ra, xoay chuyển người 360 độ, giống như người vượn leo đến bên người Thẩm Đường Cửu, ghé vào tai hắn nói: “Gặp được anh em đúng là rất may mắn, anh vừa biết ôn nhu vừa biết săn sóc, còn rất có trách nhiệm. Em đời trước nhất định cứu vớt dải ngân hà.”
Thẩm Đường Cửu nghe Đàm Minh Triết khen ngợi, tâm tình sung sướng, hắn nâng Đàm Minh Triết để vào trong lòng bàn tay mình, giơ đến bên môi, cười hôn nhẹ môi Đàm Minh Triết một cái, nói: “Em cũng không tồi, mồm miệng rất ngọt, lạc quan yêu đời, còn có thể sinh con cho anh. Anh đời trước nhất định đã cứu vớt toàn bộ vũ trụ.”
Đàm Minh Triết híp mắt nhìn hắn, nụ cười khuếch đại, ngầm có ý kính nể —— không sai a, Thẩm thiếu gia lúc nói lời này thật đẹp trai.
Thẩm Đường Cửu có tâm muốn hôn một cái, bất đắc dĩ người nhỏ như vậy hôn môi thực sự không ra sao, không thể làm gì khác hơn là từ bỏ, thuận tiện phun tào: “Lúc nào Lục Dương mới có thể tìm được phương pháp để em trở lại bình thường a.”
Có bạn trai nhỏ xíu như vậy thật sự là dục hỏa khó nhịn!
Thẩm Đường Cửu cảm khái như vậy, Đàm Minh Triết cũng ghi vào tâm lý.
Vì vậy tại ngày thứ hai Thẩm Đường Cửu đưa Thẩm Duệ đi học sau khi trở lại, liền phát hiện Đàm Minh Triết nằm ở trên khay trà say đến ngã trái ngã phải —— bên cạnh là hai bình rượu đỏ.
Coi như tửu lượng tốt, cũng không có thể uống như vậy!
Thẩm Đường Cửu đem người nhấc lên để lên trên giường bên trong cái ổ nhỏ Thẩm Duệ tự tay làm cho ba ba, để cho cậu an ổn ngủ một giấc, thuận tiện đem tủ rượu trong nhà khoá lại. Chìa khóa chỉ có thể một mình hắn cầm.
Hắn tuy rằng mong đợi Đàm Minh Triết trở lại bình thường, nhưng không phải kiểu trở lại bình thường rồi đột nhiên lại biến nhỏ đi.
Như vậy không thể chịu đựng được!
Cứ như vậy mỗi ngày liền qua thật nhanh.
Đảo mắt một tuần liền trôi qua.
Thẩm Đường Cửu mua đồ dùng của người lớn đã được đưa đến, hắn đem Thẩm Duệ quấn lấy hắn nhất định phải xem là vật gì, đưa vào buồng tắm, sau đó vội vàng đem đồ vật bỏ vào bên trong chỗ cao nhất của tủ quần áo, còn nhét sâu vào bên trong.
Như vậy Tiểu Duệ sẽ không thấy được.
Đàm Minh Triết cười đến mức ngã ở trên giường, đối với bộ dạng như gặp kẻ thù của Thẩm Đường Cửu vừa nãy đối mặt với con trai vô cùng yêu thích.
Mấy thứ này không phải nên đi cửa hàng thực tế mua sao! Còn mua sắm trực tuyến… Ha ha ha… Nghĩ đến vừa nãy Thẩm Duệ mừng rỡ mở hộp chuyển phát nhanh, thời điểm nhìn thấy chữ phía trên viết gì, biểu tình bức bách của Thẩm Đường Cửu lúc đó, Đàm Minh Triết cười đến không dừng được.
“Được rồi a, em còn cười?” Thẩm Đường Cửu bất đắc dĩ nhìn cậu, “Em không có chuyện gì làm sao, lại đi dạy con tiếng Pháp?”
“Cũng không phải em dạy, thời điểm nó ở nước A được trường học dạy. Tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Đức đều có. Em chỉ dạy nó tiếng Trung.” Đàm Minh Triết cười đến có chút đau bụng ngồi xuống, đề nghị, “Con đã lớn như vậy, anh nên để cho nó ngủ một mình.”
Thẩm Duệ từ buồng tắm nhô đầu ra, hô một tiếng: “Ba ba rất xấu rồi, tại sao ba ba không ngủ một mình đi?!”
“Được rồi, chỉ đùa một chút, không ai để con ngủ một mình, con nhanh lên một chút trở lại mặc quần áo tử tế, nếu không sẽ cảm mạo mất.” Thẩm Đường Cửu đi đến đẩy bé vào buồng tắm, để cho bé cọ rửa một hồi, sau đó chờ bé tắm xong đi ra liền cầm cái khăn tắm lớn lau người cho bé.
Điện thoại di động của Đàm Minh Triết đột nhiên vang lên, Đàm Minh Triết thấy Thẩm Đường Cửu đang giúp con trai lau người, không có thời gian quản cậu, tự mình rất sảng khoái nhảy đến bàn đặt điện thoại di động, ấn nút nghe.
“Ngày mai có rảnh không? Có muốn đi thư viện không?”Âm thanh Lục Dương truyền đến, Đàm Minh Triết nở nụ cười, “Tôi lúc nào cũng rảnh, dù sao cũng không có chuyện gì.”
“Vậy được, ngày mai tôi đi thư viện thành phố chờ cậu.” Lục Dương dặn dò, “Sáng sớm chín giờ gặp.”
“Được rồi.” Đàm Minh Triết nghe âm thanh của Lục Dương có chút thấp, không nhịn được hỏi một tiếng, “Anh… ở nhà Âu Dương vẫn tốt chứ?”
“Cũng tàm tạm. Chỉ làm bóng đèn có chút không quen.” Lục Dương ngồi ở trên giường, chống đỡ cái chân bị thương, lấy tay nhẹ nhàng xoa bóp, “Bạn gái của Âu Dương ngày mai sinh nhật, tôi để Âu Dương đi cùng cô ấy, tôi sẽ đến thư viện đọc sách. Vì chuyện này dù thế nào cậu cũng phải mời tôi ăn cơm.”
“Được được được, muốn ăn cái gì cũng không thành vấn đề! Nếu không anh tới chỗ của chúng tôi ở, dù sao bên này chúng tôi đều là đàn ông, cũng hơn chỗ có phụ nữ. Tôi sẽ nói với Đường Cửu.” Đàm Minh Triết an ủi Lục Dương, “Lần này là tôi liên lụy anh, hại anh không có nhà để về, còn phải đi trong nhà người ta làm kỳ đà cản mũi, tôi sai rồi. Tôi lập tức giúp anh giải quyết việc này.”
“Được rồi cậu đừng bận tâm, Âu Dương Văn rất tốt, cũng không quản tôi, anh ta tìm cho tôi một vệ sĩ khác ngày mai theo tôi đi thư viện, bất quá tôi theo người ta không quen, nê. muốn gọi cậu đi cùng.” Lục Dương giải thích, “Cậu rảnh rỗi đến là được, không rảnh tôi cũng sẽ không ngại.”
“Tôi có thời gian mà” Đàm Minh Triết trả lời, cũng không thúc giục hỏi Lục Dương về phương pháp khiến cậu trở lại bình thường, nếu muốn đi thư viện nhất định là muốn điều tra tư liệu, gọi cậu đến chắc chắn có chuyện muốn cùng cậu thương lượng.
Sau khi cúp điện thoại, Thẩm Đường Cửu ôm Thẩm Duệ tiến vào: “Lục Dương gọi à?”
“Đúng ạ, gọi em ngày mai đi thư viện. Phỏng chừng muốn điều tra tư liệu.” Đàm Minh Triết hỏi Thẩm Đường Cửu, “Ai, Thẩm thiếu gia, em có một vấn đề muốn hỏi anh.”
“Hả? Vấn đề gì?” Thẩm Đường Cửu ôm Thẩm Duệ để trên giường, đắp chăn lên cho bé, quay người đưa tay ra tiếp được Đàm Minh Triết, chính hắn cũng ngồi xuống giường bắt đầu lau tóc, vừa nãy đi buồng tắm tóm Thẩm Duệ, thuận tiện cũng vọt vào tắm chung.
“Anh tốt xấu cũng coi như người có tiền đúng không? Ngoại trừ nơi này, còn có cái nhà khác không? Càng lớn một chút. Có thể đủ cho ba người chúng ta ở thêm cả Lục Dương nữa.”
Hết chương 47.
Edit có lời muốn nói: Lục Dương đi vài ngày thôi, rồi sẽ lại về nhà Âu Dương, hơn nữa còn là Âu Dương tự mình đi đón.