Oan Trái - Cấm Luyến

Chương 58


Đọc truyện Oan Trái – Cấm Luyến – Chương 58

Huyền Tú giữ chặt tay của Huyền Ngọc, cô mệt mỏi nằm úp sấp lên người anh để mặc cho Huyền Thiên làm càn, bởi vì cô biết, lúc này không cho các anh cô ăn no, cô đừng mong được ngủ

Anh quỳ một gối xuống, với tư thế nằm úp sấp này của Huyền Ngọc thì anh đưa mặt vào ngay vị trí đó của cô, mùi hương nữ tính vừa tắm rửa xong, cánh hoa đỏ bừng vì vừa được yêu thương qua, anh vươn đầu lưỡi khẽ liếm cảm nhận được tiểu Ngọc nhi giật nảy mình, nhưng lười đống đây, anh liếc mắt nhìn Huyền Tú, Huyền Tú hiểu ý đưa hai đầu ngón tay se se đỉnh hồng trước bầu ngực.

Vừa mới qua lễ rửa tội của tình dục thân thể cô trở nên mẩn cảm lạ thường. Cô run rẩy cảm thấy luồng sóng nhiệt lại dâng tràn lên thân cô lần nữa

Không có khúc dạo đầu, chỉ có mạnh mẽ chiếm đoạt, Huyền Thiên kéo Huyền Ngọc xuống cho hợp vừa với tầm của anh bắt đầu từ phía sau xâm nhập vào.

Bên trong cơ thể cô vẫn còn tinh dịch của Huyền Tú, nên giúp cho Huyền Thiên đi vào thật thuận lợi.

Cô rên rỉ mị hoặc đến tận xương, ưỡn cong mông hòa theo nhịp điệu của anh. Và mỗi lần anh tấn công, cô lại bị đẩy mạnh về phía trước, mặt cô úp lên ngời của Huyền Tú, ngay lúc này đây lại vừa vặn đối diện với thân hể trần truồng của anh.

Anh chỉ mỉm cười hiền hòa nhìn cô, mặt đỏ ửng, nhưng đầy áy náy.

Cô thương anh quá, nhưng mệt mỏi gần như không có sức, cô chỉ có thể vươn hai tay ôm lấy anh, mặt úp vào bộ vị của anh.


Nam căn ngẩng đầu mạnh mẽ theo nhịp điệu cọ xát của đôi nam nữ kia.

Nhìn qua như hai người đang cùng tấn công cô một lúc

Cảnh tượng dâm mỹ làm người ta tâm động không thôi, Huyền Tú càng ngày càng khổ sở, nam căn của anh đang bị cọ sát mà hơi thở ấm áp của cô như có như không phả lên nam căn đang hùng dũng của anh, mới vừa trải qua vận động kịch liệt, nhưng hình ảnh dâm mỹ như thế này làm sao anh kiềm lòng cho nổi.

Đột nhiên, Huyền Ngọc nổi lên ý xấu, cô vươn lưỡi liếm nhẹ, thấy anh giật bắn cả mình mở to mắt nhìn cô, cô cười, sau đó há miệng ngậm lấy đầu nam căn hùng dũng ấm nóng kia.

Ở phía sau, Huyền Thiên thấy cảnh tượng mất hồn như vậy cũng kiềm chế không nổi nữa đâm điên cuồng kịch liệt vào thân thể cô, rồi anh gầm một tiếng đem hết mầm mống phun vào bên trong cô, Huyền Tú cũng chịu không nổi sự dụ hoặc trước mắt, đầu lưỡi bé nhỏ của cô cứ đảo vòng trước đầu khất làm anh cũng nắm lấy gáy cô, điên cuồng trừu đưa, sau đó phun hết nồng dịch trắng ẩm ướt vào mặt mũi cô.

Lúc này, Huyền Ngọc đã quá mệt mỏi cô nằm ngất đi…….

Khi tỉnh lại lần nữa thì bên cạnh cô đã không còn ai, đây là trường hợp hiếm khi xảy ra, nhưng dạo gần đây nó thường luôn xuất hiện, bấy nhiêu đó cũng đủ để thấy trận chiến lần này kịch liệt đến mức nào, đối thủ của hai anh lần này thực sự không phải tay vừa.

Cô đứng dậy, bước ra ngoài, thấy hai anh cô đang vùi đầu vào màn hình máy tính bàn tay không ngừng gõ lên bàn phím

Bây giờ đã là thứ bảy, các thị trường chứng khoán ở phố Wall Stress đều đã tạm thời ngừng hoạt đọng, nhưng các anh thì lại khác vẫn không được nghỉ ngơi.

Nghe tiếng động nơi cửa phòng, Huyền Tú ngẩng đầu lên, thấy cô, anh gõ nhanh hơn, sau đó nhấn phím enter và bước đến gần cô.

“Bảo bối đói bụng không?”

Cô nhẹ gật đầu, anh sốt sắng móc di đọng ra nhấn nhanh dãy số, sau đó bế bổng cô lên đặt ngồi vào trong lòng mình.

Cô đưa mắt liếc sang Huyền Thiên, mọi khi Huyền Tú có những cử chỉ thế này, anh sẽ cau mày, sau đó kéo cô vào lòng, còn Huyền Tú chỉ cười cười không nói.


Nhưng hôm nay anh ngồi đó, hàng mày cau lại thật chặt vẻ mặt đăm chiêu, lo âu mà cô chưa từng thấy trước đây.

Cô thât sự muốn dùng môi của mình xoa nhẹ lên nếp gấp xấu xí giữa mi tâm của anh, cô chỉ muốn các anh thoải mái vui vẻ mà thôi.

Cô cũng biết các anh ngồi đến địa vị này không thiếu những thủ đoạn bẩn thỉu độc ác, thậm chí đã từng vì cô ra tay với những kẻ đã dám ăn hiếp cô, cô không phải thánh mẫu, nên cô không vì thế mà hoảng sợ tránh xa hai anh, bởi vì cô biết nếu cô càng tránh, thì hai anh cô, sẽ làm những chuyện càng kinh hoàng hơn.

Đồng thời, con người ai chẳng ích kỉ, cô biết các anh yêu cô, vì cô thế là đã đủ lắm rồi, nhưng gần đây mọi sự lại không hề thuận lợi.

Bên phía Kình Thiên không ngừng công kích vào thì trường tài chính của hai anh, đồng thời hầu như phá vỡ gần hết các hợp đồng của hai anh.

Hai anh cố giấu cô, nhưng cô tình cờ nghe được Huyền Thiên rít lên khi cô ngủ dù âm lượng anh đã cố giảm đến mức tối đa.

Cô cảm thấy mình lúc này đây thật bất lực, thật vô dụng, chưa bao giờ cô khao khát mình có thể làm được gì đó cho anh như bây giờ.

Nhưng, cô phải làm gì đây?

Ngoài phòng có tiếng gõ cửa nhè nhẹ cắt ngang dòng suy nghĩ của cô, cô định đứng dậy bước ra mở cửa thì Huyền Tú đã nhanh hơn một bước, bước ra trước còn mỉ cười trấn an với cô.


Cô đành ngồi đó, nhìn anh sắp xếp hết mọi thứ lên bàn. Rồi bảo cô đến ăn, cô liếc mắt nhì Huyền Thiên, dù biết anh ngoài cứng trong mềm, nhưng cô thật sự không dám đến gần anh mỗi khi anh nghiêm túc như thế này. Cô đưa mắt liếc Huyền Tú, Huyền Tú hiểu ý cô lắc đầu bảo cô đừng làm phiền anh ấy.

Nhưng chỉ cô ăn thôi cũng không ngon, bất chợt một ý nghĩ nghịch ngợm vang lên. Cô cuộn một gói su shi bước đến gần bàn làm việc, thơm nhẹ lên má anh, sau đó đưa cuốn sushi đến bên miệng anh, thật kì lạ, anh hé miệng ăn ngay.

Huyền Thiên vốn là người ăn uống rất kĩ tính, anh chưa bao giờ ăn uống qua loa tùy tiện, cũng không đồng ý vừa ăn vừa làm việc.

Với anh, nhất là với phong cách được dạy dỗ cẩn thận của gia tộc đã tạo nên thói quen ăn uống nề nếp kĩ lưỡng.

Thế mà hôm nay, anh lại ăn thức ăn ngay tại bàn và cô đút cho anh ăn. Mắt anh vẫn không rời màn hình, còn miệng thì hé ra cho cô tiếp lương thực và nước.

Huyền Tú thấy thế buồn cười không thôi. Nhưng anh cũng vội vã ăn phần của mình, và sau đó bắt đầu làm phần công việc của mình.

Ăn no xong, không có việc gì làm, cô tiện tay mở một tờ tạp chí ra xem, trên trang nhất của tạp chí ngoài tin tức giật gân rằng tập đoàn Kình Thiên đang lăm le mua lại cổ phần của Lôi Vũ, và còn một tin khác làm cô trợn mắt há hốc mồm.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.