Bạn đang đọc Oan Gia Ta Yêu Nàng – Chương 33
– Không lẽ năng lực năm trăm năm của ta không có nhẫn là không xong sao? Vô lý! Sao có thể như vậy? Nhẫn chỉ tương trợ cho năng lực, công dụng chính là thu hồn đoạt mệnh. Rốt cuộc là chuyện gì?
Nhện quản gia vừa xuất hiện trước mắt, Chấn Phong lập tức dùng năng lực “Lão nhện tịnh xấu xa! Không biết lại biến đi đâu! Nếu ông dám làm chuyện gì quá đáng, có lỗi với tôi, lần này nhất định lão đây nhất định không tha cho ông. Lão già, mau về đây, nếu không ông không xong với tôi đâu!…”
Chấn Phong nhíu mày, xoa xoa thái dương “Rõ ràng năng lực một chút cũng không bị ảnh hưởng! Yêu thành tinh lâu năm như lão nhện còn dễ dàng đọc được, sao người trần như Tịnh Yên có thể gây khó dễ chứ?”
– Diêm thiếu gia, câu có việc gì sao?
– Nhện quản gia bà giúp tôi chuẩn bị canh gà, thịt bò hầm, thêm một chút món xào đừng nhiều dầu quá! Đồ ngọt thì làm chút chè khoai môn sợi, mấy trái táo hai loại xanh, đỏ là được.
– Diêm thiếu gia! Hôm nay cậu chịu ăn rồi sao? Tốt quá, tốt quá! Thường ngày cậu chỉ uống viên đơn rồi lập tức luyện công thật có hại cho sức khỏe. Tốt quá rồi! Câu đợi một chút thức ăn có ngay!
– Được rồi! Được rồi! Thức ăn được làm bằng lời sao? Phải rồi, lão nhện nhà bà ta sai đi mua chút đồ dùng, một lát sẽ về ngay.
– Lão đi chuẩn bị thức ăn.
Chưa đến nửa giờ nhan, thức ăn nóng hổi đặt đầy đủ trên bàn không thiếu một thứ, hương thơm ngào ngạt, màu sắc bắt mắt hấp dẫn thị giác và vị giác vô cùng. Chấn Phong kể từ khi rời Diêm Thổ Vương Gia, suốt ngày chỉ biết làm nhiệm vụ, về đến nhà lại uống Qủa Đơn rồi lại tiếp tục luyện công. Vì linh hồn phải thu đủ số, áp lực về sau cũng có thể sẽ rất lớn, luôn có kẻ lăm le đe dọa cướp ngôi. Nhìn thức ăn trên bàn, đúng là có chút cảm giác được thấy hồi niệm xưa, nhưng nhớ đến họ Tiêu ngốc nghếch, Chấn Phong lại mở lời.
– Nhện quản gia!
– Thiếu gia cậu có việc gì sao?
– Có phải bà tồn tại lâu lắm rồi không?
– Đúng vậy! Lão đây tính cả thời gian tu luyện và tồn tại cũng trên dưới hai ngàn bốn năm trăm tám mươi ba năm.
– Lâu như vậy chắc chuyện gì bà cũng chứng kiến qua có phải không?
– Phải vậy! Trên trời dưới đất những chuyện hay xem qua cũng không ít.
– Kỳ Nhiên và ta có cùng thuộc năng lực chứ?