Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày

Chương 2


Đọc truyện Ở Trước Mặt Boss Mạt Thế Xoát Thẻ 363 Ngày – Chương 2

Edit: Kuro

Beta: Ka

Thời đại phát triển, kỹ thuật tiến bộ, vượt qua cái chết cũng rất dễ. Thế nhưng theo thống kê tạm thời, có tám chín phần là do bị xe đụng, trong đó đa số người sau khi tỉnh dậy lại phát hiện mình ở một căn phòng xa lạ.

Trương Tri Âm sau khi bị xe đụng, tỉnh dậy phát hiện mình ở trong một căn phòng lạ.

Nói là xa lạ cũng không hẳn chính xác, cách bố trí gian phòng toát ra cảm giác quen thuộc – kia cái bàn đọc sách, kia thiếu một bang ghế, kia xếp giá sách,…

Hắn ngắm nhìn bốn phía sửng sốt mấy giây sau bỗng nhiên tỉnh ngộ, này, đây không phải gian phòng bắt đầu cốt truyện trong (Minh Thiên) sao?

Bên trong (Minh Thiên) khi người chơi vừa bắt đầu sẽ xuất hiện tại một gian phòng trong nhà trọ, cần phải ở đây thực hiện một loạt hành động như “Mặc trang bị”, “Chọn kỹ năng” rồi chờ người chỉ dẫn nhiệm vụ, cuối cùng đánh bại hai con tang thi.

Trương Tri Âm nấc ba tiếng, tình cảnh này không thể nào quen thuộc hơn.

Trương Tri Âm sờ sờ cái bàn, có một cảm giác phi thực tế – hắn, đây là…Làm sao vậy?

Trong (Minh Thiên) có tổng cộng năm chức nghiệp: Thư sinh, bạch lĩnh, tướng sĩ, y sĩ, lão sư, cùng với hai loại thu phí, quân đặc chủng hoặc thuật sĩ phải trả tiền mới có thể lựa chọn; ngoài ra còn có sát thủ, đạo tặc, hòa thượng, đạo sĩ, ca kĩ, đầu bếp chờ chức nghiệp đặc thù, có tỷ lệ nhất định khi bắt đầu chơi, còn có thể ở trong game vui vẻ do đó được chọn làm nghề phụ. Mỗi loại chức nghiệp đều có ưu điểm và nhược điểm, năm chức nghiệp cơ bản cân bằng, nếu có nộp thêm phí thì ưu thế sẽ càng tăng.

Trương Tri Âm chọn thư sinh, mọi thuộc tính đều ở mức trung bình, ưu thế là công lực lớn. Lúc này, hắn cùng chức danh thư sinh bắt đầu chơi game, gian phòng trong nhà chọ bố trí giống nhau như đúc, nếu như hệ thống bảo bắt đầu, hắn mười lần như một chọn chức vụ thư sinh.


Chỉ là…Hắn cúi đầu, nhìn cơ thể mình bằng phẳng không có lấy một khối cơ bắp – thực sự rất giống với cơ thể hắn, mà không phải, như nhân vật trong game tự xuất hiện tám múi cơ bụng. Tấm gương trước mặt, hắn nhìn lên lập tức thấy gương mặt mình, ôn hòa, trầm tĩnh, mơ hồ mang theo vài phần hoảng loạn, hệ thống nhảy ra bốn phía với các bảng thiết lập tính cách khác nhau.

Trong phòng không tìm được chút manh mối nào, Trương Tri Âm lảo đảo chạy đến bên cửa sổ, nhìn xuống dưới – (Minh Thiên) là một game 3D, ở trong game không thể chủ động nhảy xuống phía dưới.

Nhưng bây giờ hắn thấy, trong game với tận thế không khoác gì nhau, bốn bề yên tĩnh, tang thi lớp lớp, thỉnh thoảng lại có tiếng kêu thảm thiết từ đâu truyền đến.

Game bắt đầu như bối cảnh là ngày tận thế thứ 10, nhân vật may mắn sống sót, do ăn hết đồ trong nhà, rốt cục không rõ tình hình, quyết định không thể ngồi im chờ chết phải đi ra ngoài tìm một con đường sống.

Một giây sau, ngoài cửa xuất hiện tiếng cào cấu cửa quen thuộc. Từng tiếng kêu chói tai, không khí càng gấp gáp. Qua năm giây bắt đầu có tiếng nhai nuốt vang lên.

Ở ngoài cửa tang thi đang gặm người.

Trương Tri Âm ho một tiếng, nếu như hắn đoán không sai, không quá nửa phút sẽ có hai con từ ngoài xông vào.

Hắn từ ban công chạy về phòng ngủ, thuần thục mở ngăn kéo ở cái bàn gỗ, lấy ra một thanh kiếm. Đây chính là vũ khí hệ thống tặng thư sinh từ level 1~ 5.

Trương Tri Âm áng chừng trọng lượng, lẩm bẩm: “Nhờ vào ngươi, lão huynh đệ”. Tuy rằng qua cấp năm kim loại huynh tất nhiên sẽ bị vứt bỏ, nhưng trong game lấy được một món vũ khí, Trương Tri Âm cảm thấy vô cùng quý trọng.

Tuy rằng bây giờ vẫn không biết rõ tình cảnh của mình, nhưng cho dù là nằm mơ vẫn không thể để tang thi ăn thịt a! Vẫn là người mới tập giết tang thi! Chuyện này với một tên đã giết vô số tang thi thật là mất mặt!


Tuy rằng trước đây giết chúng đều là dùng chuột cùng bàn phím.

Trương Tri Âm tràn đầy tự tin tiến tới mai phục, đợi tang thi nhào đến – Mai phục ở đây hai con tang thi không thể thấy hắn, chỉ có bị đánh.

“Rầm” một tiếng, cánh cửa bị phá tan, hai con tang thi xông vào. Level 0 mới bắt đầu tang thi đều chuyển động trì độn, tốc độ không khác biệt lắm.

Trương Tri Âm nhìn bọn họ chậm rãi đi tới, yên lặng tính toán, một bước, hai bước, ba bước…Nhanh hơn, chờ bọn chúng tiến tới gần giá sách liền sẽ kẹp lại không động đậy được nữa.

Hai con tang thi ngửi được mùi thịt tươi, từng bước một hướng tới gần Trương Tri Âm, va vào giá sách sau đó đổi hướng, tiếp tục hướng tới chỗ Trương Tri Âm.

Tình huống gì đây?! Kịch bản không đúng!

Trương Tri Âm không nghĩ tang thi có thể vòng qua giá sách, nhất thời luống cuống tay chân, chém một đường bất ngờ về phía trước, né tránh móng vuốt đồng thời một cước đá chúng.

Chó ngáp phải ruồi, một cước trúng ngay cuống họng tang thi, nó ngã xuống đất, Trương Tri Âm chuyên tâm đối phó với con còn lại. Đợi đến con kia bò dậy, Trương Tri Âm đã giải quyết xong con thứ nhất.

Đến khi hai con tang thi đều đã bị hạ, Trương Tri Âm suy nghĩ, mới phát hiện ra điều không đúng. Hằng năm kiểm tra thân thể ở trường đại học đều là một sinh viên yếu ớt, vừa tốt nghiệp liền đi tìm việc, từ nhỏ đến lớn đều chưa cầm vũ khí đánh nhau, chỉ biết mỗi thái cực quyền do ông truyền thụ. Cho nên chính bản thân hắn không thể xử lý được hai con tang thi.


Lại hồi tưởng lại động tác vừa rồi, dáng điệu thật giống mấy động tác cơ bản trong game, cho nên, hắn phải như nhân vật trong game, tụ động nắm giữ mấy kỹ năng cơ bản?

Hiện tại suy nghĩ nhiều cũng vô ích, dù là mơ nhưng vẫn có gì đó lạ, đi được tới đâu hay tới đó.

Cánh cửa đối diện có người nheo mắt nhìn hồi lâu, rốt cục mở cửa, nhỏ giọng nói: “Tri Âm, Tri Âm à, ngươi có khỏe không?”

Trương Tri Âm đi tới cánh cửa đã bị phá tan, tâm tình phức tạp. Hắn biết phần này có trong nội dung game, đại thúc ở cửa đối diện gọi, sức mạnh biến dị, tâm địa không xấu, nhát như chuột, sau chuyện này kết giao bằng hữu, sau đó cùng đồng đội đến cứ điểm tạm thời ở chiến trường.

Hắn suy nghĩ một chút, dựa theo nhân vật mà trả lời: “Bàng thúc, ta không sao”

Bàng Quang mặt mày ủ rũ: “Hiện tại nơi này đâu đâu cũng thấy quái, đợi nhiều ngày như vậy cũng không có tin tức cứu viện, Tri Âm à, không bằng chúng ta ra ngoài đi? Nếu đợi lâu hơn nữa, sớm muộn cũng chết”

Nghe đến lời thoại quen thuộc NPC nói ra, Trương Tri Âm mím môi, ngừng một chút, nói: “Được”

Bàng Quang cầm theo dao mổ lợn ra ngoài: “Ta đã chuẩn bị xong, cẩn thận một chút, chúng ta đi!”

Trương Tri Âm cùng Bàng đại thúc đi xuống phía dưới, chạy xuống đường liền sát nhập vào nhà hàng xóm Từ Nãi Nãi, cùng tiểu cô nương lầm lì, Bổng Cầu đại ca cùng một loạt NPC khác, tổng cộng có tám người. Đoạn đường này dù sao cũng chỉ có tang thi level 0, lại là ban ngày, chiến trường không có nguy hiểm.

Nơi đây đã tụ tập rất nhiều người, bắt đầu nhiệm vụ tự chia nhóm, phân phát đồ ăn, chờ cứu viện. Đối với nơi này, Trương Tri Âm cũng không xa lạ gì, dù sao vẫn là đang tồn tại trạng thái tân thủ trong game.

Hừng sáng trong chiến trường còn có ý nghĩa, mọi người chơi thời điểm này sẽ phát hiện mình thức tỉnh dị năng.

Dị năng bên trong (Minh Thiên) có thể dễ dàng kiếm tiền, có sức hấp dẫn. Dị năng có năm loại – thể chất, công lực, phòng thủ, tốc độ, tinh nhanh. Có năm loại nguyên tố phổ biến – kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Hai loại biến dị – băng và lôi. Ba đặc thù dị năng – không gian, tinh thần và hồi phục. Vận may tốt có thể phát hiện song song hai loại dị năng.


Đương nhiên, càng tốt tỉ lệ càng thấp, hầu hết số người chơi chỉ phát hiện dị năng phổ thông. Bất quá, thu lệ phí đạo cụ trong game lại không thành vấn đề. Phí đạo cụ thị trường gồm: dị năng cường hóa phổ thông năm mươi đồng, dị năng nguyên tố phổ thông sáu mươi sau đồng, dị năng biến dị ba trăm đồng, đặc thù dị năng 666 đồng, thậm chí chỉ trần năm trăm đồng là ngươi có thể mở dị năng thứ hai.

Thế nhưng! Tiêu tốn năm trăm đồng để mở ra dị năng thứ hai là tùy cơ! Rất có thể mở ra dị năng cường hóa phổ thông vô dụng.

Mà đây cũng không phải là vấn đề, chỉ cần năm trăm đồng, người chơi có thể chọn lại hệ dị năng thứ hai, đương nhiên, điều đó cũng không thể bảo đảm nha. Nói chung, chỉ cần có tiền là có thể tùy ý chọn lại, cho đến khi ra hệ song dị năng mơ ước.

Ngoài ra còn có dị năng ẩn giấu, nhưng cái này chỉ có thể dựa vào vạn may, tiền cũng không mua được, lại càng đáng quý.

Như bình thường, có một người phụ trách xuất hiện giải thích tình huống thức tỉnh dị năng, hướng dẫn bọn họ có thể thấy mình đã thức thức dị năng hay chưa? Nếu rồi thì đó là loại dị năng nào?

Ở trong game tự động mở ra bảng kiểm tra, nhưng bây giờ Trương Tri Âm lại không được dùng chuột ấn đồng thời nhìn về phía cổ tay trái của mình.

Một dấu ấn màu xám nhạt xuất hiện trên cổ tay.

Màu xám…Nếu như nhớ không lấm, cái này là dị năng cường hóa phổ thông? Không đúng a, Trương Tri Âm sửng sốt, chính mình khóc thầm, “Băng” dị năng trước kia đâu? Vẫn là trong này cùng trước kia không giống nhau.

Một giây sau Trương Tri Âm nhớ tới một chuyện, nhất thời cả người rã rời.

“Băng” trước kia là hắn dung ba trăm đồng mua, trước kia hắn là đại gia, khi mới thức tỉnh quả thật là biến dị! Sau đó hắn không cam lòng, kêu ba tiếng, sau đó làm mới game lại ba lần, nhưng mọi lần đều là biến dị cường hóa phổ thông. Bởi mọi người đều biết dị năng này đặc biệt vô dụng, cho nên Trương Tri Âm căn răng, mới chơi liền nạp năm trăm, chi ba trăm đổi hệ “Băng” dị năng…

Trương Tri Âm buồn rầu ngồi xổm ở góc tường, đột nhiên nhìn thấy hoa văn màu xám nhạt cùng nét vẽ quen thuộc vốn không nên xuất hiện – hai vòng vàng xếp cùng nhau, ghi bốn chữ lớn – Đạo Cụ Thương Tthành.

Quả là xui xẻo đến điên rồi, chẳng lẽ nằm mơ hay xuyên không đều không buông tha tao!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.