Ở Show Tuyển Nữ Idol Làm Trà Xanh

Chương 57: Tiêu Chuẩn Kép Lừng Danh Trung Quốc


Bạn đang đọc Ở Show Tuyển Nữ Idol Làm Trà Xanh – Chương 57: Tiêu Chuẩn Kép Lừng Danh Trung Quốc


Edit: Vừa chơi Trung thu xong đang tính lười lười  đi hóng tý drama thì bỗng thấy nhiều comment quá chừng, thành ra lại vác cột sống ra edit tiếp :))))
———————————
Giang Tư Ngôn lần này đến thăm ban, một mặt muốn gặp lại Bành Thần sau một khoảng thời gian dài không gặp, mặt khác là cũng muốn nói chuyện với Bành Thần về việc ký hợp đồng.
Về việc ký kết hợp đồng, Giang Tư Ngôn đã từng đề cập đến ở mấy lần ghi hình trước của chương trình “Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ”, nhưng vì một ít nguyên nhân cho nên kết quả lần ấy cũng chưa tốt đẹp cho lắm.
Lần này, Giang Tư Ngôn cảm thấy quan hệ giữa hai người cũng đã tốt hơn trước nhiều, nên không nhịn được mà nhắc lại chuyện cũ.
Bành Thần thực sự không suy nghĩ quá nhiều về vấn đề ký hợp đồng, nói cách khác, ký với Giang Tư Ngôn hay ký với người khác đều như nhau cả.

Tất nhiên, tiền đề là tiền hợp đồng của Giang Tư Ngôn đủ cao và các điều kiện hợp đồng đưa ra phải đủ khoan dung.
Chứ như cái quả tiền cát xê chia 2 8 như cái hợp đồng ở chỗ Truyền thông Sơn Trúc thì thực sự không ổn.
Lần này Giang Tư Ngôn cũng rất có thành ý, điều khoản hợp đồng đưa ra cho Bành Thần cũng rất hợp lòng người, nghe xong điều khoản hợp đồng, Bành Thần chỉ hỏi một câu: “Anh chắc chắn là đang muốn ký hợp đồng với tôi mà không phải theo đuổi tôi đó chớ?”
Giang Tư Ngôn: “…”
Đương nhiên là ký hợp đồng, về phần theo đuổi…!Nói thật thì cũng không phải là không thể.
Việc ký hợp đồng cũng là một việc lớn, liên quan đến mọi mặt, nên sau khi hai bên bàn bạc sơ qua, tuy rằng đã đạt được ý định hợp tác ban đầu, nhưng việc hợp tác như thế nào thì cần phải bàn bạc cụ thể sau.
May mắn thay, chuyện này cũng không quá vội vàng cho nên hai người hẹn chờ lúc nào Bành Thần có thời gian rảnh thì trực tiếp qua phòng làm việc của Giang Tư Ngôn bàn bạc thêm một chút.
Giang Tư Ngôn đến đây lần này cũng là tới với tư cách là nhà đầu tư cho “Tinh Đồ” cho nên sau khi trò chuyện với Bành Thần một lúc, anh đã bị đạo diễn và nhà sản xuất mời qua bên đó.

Bành Thần thì cũng không qua theo cùng, giới tư bản bọn họ như nào cô cũng không hiểu, cô chỉ là một diễn viên nhỏ mà thôi.
Tuy nhiên, vì đạo diễn không có ở đây nên cũng không thể tiếp tục quay tiếp nữa, Bành Thần liền chạy qua chỗ xe tiếp ứng mà Giang Tư Ngôn mang tới, xem có cái nào ăn ngon ngon không.
Vừa chọn được mấy cái, Mạnh Dịch đã cầm điện thoại, nhảy nhót “bay” qua: “Nhìn nè, bức ảnh này tôi chụp đẹp chớ?”
Bành Thần quay đầu nhìn thoáng qua chỗ tay Mạnh Dịch, phát hiện hóa ra nãy tên này chụp hình có cô và Giang Tư Ngôn cùng khung hình.

Góc ảnh cũng được chọn lựa rất tốt, vừa lúc Bành Thần hơi ngẩng mặt lên để nói chuyện với Giang Tư Ngôn, mà Giang Tư Ngôn thì lại hơi cúi thấp đầu xuống để lắng nghe.
Sau khi xuyên sách, Bành Thần cũng không quá rõ chiều cao của nguyên chủ cho lắm, nhưng chiều cao của cô ấy được viết theo như trong sách thì là 168.

Bành Thần cảm thấy chắc cũng hơn tầm đó một chút, đi thêm giày vào thì cao 170 cũng không phải là không thể.

Còn Giang Tư Ngôn, Bành Thần cũng không biết anh ta cao bao nhiêu, nhưng chắc là tầm 180.


Nhưng mà nhìn hai người chung một khung hình thế này thì dù có chênh lệch về chiều cao và ngoại hình đi chăng nữa thì trông hai người vẫn hợp nhau tới lạ thường.
Nên Bành Thần cũng thật thà nhận xét: “Chụp đẹp đấy!”
Mạch Dịch: “Đúng chứ đúng chứ, tôi cũng thấy chụp không tệ đó.

Nào nào, thêm Wechat đê, tôi chuyển ảnh này qua cho cô cho.”
Bành Thần: “…!”
Theo yêu cầu của Mạch Dịch, hai người liền nhanh chóng kết bạn, sau đó Mạch Dịch gửi tấm ảnh đó qua chỗ Bành Thần, rồi rời đi mang theo vẻ mặt vui vẻ mỹ mãn, còn yêu đời ngâm nga vài câu hát nào đó.
Bành Thần cầm ly trà sữa trên tay, mặt mày đầu khó hiểu nhìn Mạch Dịch cả nửa này, rồi quay sang hỏi Đại Hải bên cạnh: “Chỉ là một tấm ảnh chụp thôi mà, Mạch Dịch tên đó vui vẻ vì cái quỷ gì vậy chứ?”
Đại Hải: “Cái đó là niềm vui của fan CP á, mấy người không đu CP như chị thì hiểu thế quái nào được chứ.”

Mấy người đạo diễn hàn huyên với Giang Tư Ngôn hơn nửa tiếng, sau đó lại quay trở lại phim trường tiếp tục công việc.

Giang Tư Ngôn cũng vội vàng gì, vì thế anh ngồi cạnh đạo diễn nhìn xem.
Những người không biết còn tưởng nhà đầu tư qua đây để giám sát công việc gì đó, nhưng với mấy người quen quen chút với Bành Thần thì sẽ thấy rằng tầm nhìn của anh chưa bao giờ rời khỏi người Bành Thần.
Cảnh ngày hôm nay của Bành Thần chính là cảnh cô bước lên thảm đỏ.
Mà cũng trong cảnh này, cô còn cùng nhân vật do Kiều Toa đóng “giao chiến”.
Bởi vì Kiều Toa từ sau khi ôm được đùi nhà làm phim kia cũng tham gia được một bộ phim truyền hình, mặc dù không mấy may mắn như Bành Thần ra mắt một cái là nổi tiếng, nhưng ít ra hiện tại cũng đang làm trong giới giải trí.
Vì vậy nhân cơ hội này đi thảm đỏ lần này, cô dồn hết sức lực ở trước mặt Bành Thần chứng minh bản thân.
Mà hoàn cảnh của Kiều Toa trong bộ phim lại có thể trùng hợp y chang với hoàn cảnh của cô trong thực tế – bởi vì trong thực tế, cô cũng phải cố hết sức để chứng tỏ bản thân trước mặt Bành Thần.
Điều đó có thể được nhìn ra từ bộ trang phục cô mặc cho phân cảnh đi thảm đỏ lần này.
Thật ra Kiều Toa trông cũng ưa nhìn, vẻ bề ngoài của cô lại thiên về ngọt ngào dịu dàng, nhưng tính cách của cô lại không được ngọt ngào cho lắm, nên người nào đã từng tiếp xúc với cô đều không cảm thấy vui vẻ cho lắm.
Tuy nhiên cư dân mạng lại không biết nhiều về tính tình của Kiều Toa, họ nhìn vào hình tượng của Kiều Toa nhiều hơn, nên bên ngoài người ta hay gọi Kiều Toa là “Cô gái ngọt ngào đáng yêu” hay là “Tình đầu trong sáng”.
Nhưng lần này kịch bản của Kiều Toa là một vai nữ phụ phản diện điển hình, cho nên lần này chiếc váy mà cô mang tới không phải là cái váy tiên nữ bồng bềnh hôm trước mà là một bộ màu trầm với chiếc đai vàng kim đeo bên hông, trên mặt bôi một lớp kim tuyến, thực đúng là biết cách đoạt ánh mắt người nhìn
Trái ngược với Kiều Toa, lần này Bành Thần người cầm quả kịch bản con cưng của trời – nữ chính hàng thật giá thật lại mặc bộ váy cho đoàn làm phim tới chuẩn bị.

Đó là một bộ váy đuôi cá trắng muốt, nhìn còn trông giống váy cưới vài lần.
Mặc dù Bành Thần đã xuyên sách hơn chục lần, nhưng mặc váy cưới trắng, thậm chí là chiếc váy trắng trông hao hao cảnh cuối.


Mà ngay cả trong phim, cô cũng mới mặc bộ hỷ phục đỏ chót kia mà thôi.
Vì thế mà cô rất chờ mong.
Chuyên gia trang điểm trong đoàn làm phim rất thích Bành Thần, một là nền da của cô ấy rất tốt, rất dễ trang điểm, hai là Bành Thần tốt tính cực kỳ.
Nhớ lại hồi trước khi cô được phân công trang điểm cho Bành Thần, cô cũng cảm thấy khá chột dạ.

Bởi vì trước đây cô cũng đã nghe nhiều tin đồn không hay về Bành Trân, trong tưởng tượng của cô, Bành Thần cũng là cái loại nữ minh tinh không dễ tiếp xúc, tính tình khó chiều ương ngạnh.
Nhưng sau khi nhìn thấy Bành Thần và hóa trang cho cô vài lần, chị gái này chợt nhận ra rằng mấy lời đồn thổi trên mạng toàn hại người cả! Rõ ràng là một cô gái xinh đẹp, đáng yêu lại tốt tính như thế kia mà.
Trước đây, chị gái trang điểm cũng đã từng cùng tổ hóa trang đi trang điểm cho kha khá sao nữ, thái độ của mấy người đó mới thưc sự gọi là cao ngạo đó, thậm chí còn coi là rất rất khó phục vụ.

Chỉ cần là một sợi lông mày thôi cũng có thể khiến mấy sao nữ đó phát hỏa, không được dày quá cũng không được mỏng quá, cong quá hay thẳng quá cũng không đẹp…
Còn Bành Thần thì không chú ý tới vấn đề đó tới như vậy, trang điểm có thành ra thế nào thì cô ấy vẫn luôn tự tin chính mình mới là người đẹp nhất.

Chị gái của chuyên gia trang điểm cho rằng Bành Thần có lẽ là người tự tin nhất trong số các sao nữ mà cô đã từng trang điểm, cô ấy không đẹp vì lớp trang điểm, lớp trang điểm đẹp vì cô ấy.
Vì ngày hôm nay Bành Thần muốn mặc một chiếc váy công chúa nên chuyên gia trang điểm đã đã làm cho Bành Thần một kiểu trông trẻ tuổi hơn một chút, sau đó làm kiểu tóc đơn giản, lại phối với hoa tai vỏ sò và một chiếc vương miện, nhìn qua Bành Thần trông như là nàng công chúa Disney ở đâu chạy trốn ra đây vậy.
Kiều Toa tỏ ra khá tự tin, vì cô cảm thấy trang phục của mình hôm nay rất hợp với dáng người của mình, nhưng ngay khi Bành Thần mặc một chiếc váy bồng bềnh màu trắng với một chiếc vương miện trên đầu bước ra, Kiều Toa lại thấy mất tự tin.
Cô theo bản năng nhìn thoáng qua chỗ Giang Tư Ngôn đang ngồi, sau đó phát hiện ra rằng Giang Tư Ngôn, người mà lúc cô đi ra chỉ tình cờ liếc nhìn có đúng một cái, lại đang nhìn Bành Thần một cách chăm chú.

Tuy rằng xa như vậy cũng khó nhìn thấy tầm mắt của Giang Tư Ngôn, nhưng khẳng định đó là một ánh nhìn đánh giá rất cao.

Nếu không thì khi một người đàn ông đánh giá thấp một người phụ nữ, thì làm sao anh ta lại có thể nhìn chằm chằm vào người ra cả nửa ngày như vậy?
Kiều Toa bỗng cảm thấy bực mình, có một chút khó chịu và không cam lòng.
Cô cảm thấy ánh mắt của Giang Tư Ngôn không thể đánh giá được điều gì, vì thế cô muốn tìm chút ý kiến ở xung quanh.
Lần trước bị Mạnh Dịch đâm cho một nhát dao nên cô không có muốn hỏi lại Mạnh Dịch nữa, nhưng lần này cũng chỉ đang có Mạnh Dịch đang đợi tới lượt quay tới là ở bên cạnh cô.

Mà sau khi nhẫn nại được nửa ngày, cuối cùng cô cũng không kìm lại mà hỏi: ” Nè, cậu nghĩ coi giữa tôi và Bành Thần thì ai đẹp hơn?”
Mạch Dịch: “Cô…”

Kiều Toa mới nghe thấy từ “Cô” này còn chưa kịp cao hứng, thì đã thấy Mạnh Dịch tiếp tục: “Muốn nghe nói thật hay nói xạo?”
Kiều Toa: “…”
Kiều Toa nghiêm túc liếc nhìn Mạnh Dịch một cái: “Cậu còn độc thân đúng không?”
Mạnh Dịch thành thật: “Không không, tôi kết hôn ngay khi vừa tốt nghiệp đại học rồi cơ.

Mà vợ tôi là người ngoài giới, cho nên tôi mới chưa công bố cho bên ngoài đó.”
Kiều Toa: “Không phải chứ, một thẳng nam như cậu thì sao có thể đã kết hôn rồi chứ.”
Mạnh Dịch đắc ý nói: “Chắc chắn cô không hiểu đâu? Vợ tôi thích tôi thẳng nam như vậy đó, cô ấy nói rằng tôi như vậy rất có cảm giác an toàn đó nha.”
Kiều Toa: “…” Đúng là không còn gì để nói.

Cảnh hôm nay đều quay rất thuận lợi.
Lúc đầu, Bành Thần ngẫu nhiên liếc nhìn Giang Tư Ngôn một cái, nhưng sau khi nhập vai, cô đã hoàn toàn vứt Giang Tư Ngôn sang một bên, vì thế thậm chí cô còn không biết Giang Tư Ngôn rời đoàn khi nào.
Sau khi lấy lại điện thoại di động từ chỗ Đại Hải, cô mới nhận ra là Giang Tư Ngôn đã gửi cho cô mấy tin nhắn trước khi rời đi.
Chính xác thì là hai.
Một cái thì là [Có chút việc, đi trước]
Một nữa thì là [Chờ điện thoại của cô]
Bành Thần biết tin sau có nghĩa là chờ điện thoại của cô để nói về chuyện ký kết hợp đồng, nên sau khi đọc tin nhắn, cô liền phản hồi “OK” rồi cất điện thoại đi.
Còn Đại Hải đang đứng bên cạnh thì cứ làm vẻ mặt muốn nói rồi lại thôi nhìn Bành Thần.
Đại Hải không cố ý đọc tin nhắn của Bành Thần, nhưng khi nãy điện thoại của Bành Thần còn nằm trong tay cậu, cho nên khi tin nhắn vừa hiện lên, cậu không cẩn thận nhìn thấy được.
Vừa rồi, khi Bành Thần và Giang Tư Dĩnh sau lưng cậu “trò chuyện riêng”, cậu đã muốn hỏi Bành Thần, nhưng cậu cũng nhìn được một lúc, cuối cùng lại không nén nổi tò mò mà hỏi: “Chị, chị và Giang Tư Ngôn, hai người…thực sự không phải đang ở bên nhau đó chứ?”
Ghép CP là một chuyện, truyền tai tiếng là một chuyện, nhưng nếu hai người thực sự yêu đương thì đó lại là chuyện khác.

Đại Hải cảm thấy rằng với tư cách là trợ lý duy nhất của Bành Thần, hoặc thậm chí là nhà mẹ đẻ của Bành Thần, sẽ có quyền biết nội tình, mà điều này sẽ quyết định thái độ của cậu đối với Giang Tư Ngôn sau này.
Kết quả là Bành Thần kỳ quái liếc cậu một cái: “Tại sao em lại tưởng tượng như thế hả? Chị và Giang Tư Ngôn là tình bạn rất, rất trong sáng, chắc là kiểu giống như cách mạng| chiến | hữu | tình* thôi mà.”
Đại Hải: “…” Vừa nãy ánh mắt Giang Tư Ngôn cũng không có nói như vậy mà.
Bành Thần quay thêm một tuần nữa trong đoàn phim “Tinh Đồ”, và sau đó xin nghỉ để ghi hình tập tiếp theo của “Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ”.

Đạo diễn Đường đối với diễn viên muốn xin nghỉ cũng không bao dung như đạo diễn bên “Thế Thân Tiểu Công Chúa”, cho nên trước khi xin nghỉ, Bành Thần đã phải quay thêm giờ liên tục trong một tuần để không làm chậm trễ tiến độ quay của đoàn.
Cũng may chương trình “Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ” đã đi tới kỳ công diễn thứ tư rồi, mà chỉ còn hai lần quay cho kỳ công diễn thứ tư này là chương trình kết thúc rồi.

Bành Thần nghĩ rằng nếu tới lúc đó đoàn làm phim còn khó xin nghỉ như thế nữa thì chắc cô làm y chang Giang Tư Ngôn là chỉ xuất hiện chút chút thôi là được.
Tất nhiên đây là điều cần suy xét sau.

Nhưng tình cảnh trước mắt là, Bành Thần sẽ tiếp tục xuất hiện tại trường quay ghi hình của chương trình ” Đuổi Theo Ánh Sáng Đi Thiếu Nữ “.
Ở tập trước, Giang Tư Ngôn vì đang quay phim nên không có tới, còn tập này, vì anh không còn đóng phim nên cũng tới tham gia.
Tổ bốn mentor bọn họ lại một lần nữa tụ tập ở trường quay.
Mấy người bọn họ trông thì vẫn như cũ nhưng Lâm Phương Phỉ lại có biến hóa khá lớn, bởi vì cô mới chuyển qua tạo hình mái bằng mới.

Vẫn thường hay nói thay đổi kiểu tóc cũng giống như thay đổi cả diện mạo, nhưng mà Bành Thần cảm thấy sau khi Lâm Phương Phỉ cắt tóc mái, thì lại càng trông giống Garfield*.
Cho nên lúc nói chuyện với Lâm Phương Phi, cô mới vô thức thốt ra một câu: “Phỉ Phỉ, cô nghĩ thế nào?”
Lâm Phương Phỉ nói với vẻ mặt ngạo kiều: “…!Hứ, làm gì mà kêu thân thiết như thế, cho dù cô có gọi tôi thân thiết như vậy, nhưng mà nhóm của tôi lúc tranh đấu với nhóm của cô cũng sẽ không hạ thủ lưu tình đâu.”
Lâm Phương Phỉ nói như vậy bởi vì lần này tổ chương trình lại đổi cách chơi mới.

Họ chia 40 học sinh thành 6 nhóm.

Mà sáu nhóm này được giao cho bốn mentor và hai vị huấn luyện viên phụ trách.
Mà Lâm Phương Phỉ được phân công qua nhóm ba múa cổ phong tên là “Trúc Ảnh”.
Còn Bành Thần thì được phân công qua nhóm bốn biểu diễn bài “Nhảy Nhảy Nhảy Nhảy”.
Bởi vì hai nhóm này tình cờ đều thiên về vũ đạo, nên chắc chắn họ sẽ bị đưa ra để so tài, đó là lý do tại sao Lâm Phương Phỉ lại nói như vậy.
Bành Trần liếc mắt: “Tại sao phụ nữ lại làm khó phụ nữ chứ, kết hợp rồi cùng đối phó đám đàn ông không phải không tệ sao?”
Lâm Phương Phỉ: “Cũng đúng.”
Úc Phi ở một bên: “…” Kết đồng minh nhanh lẹ dữ bà!
Úc Phi lập tức nhìn về phía Giang Tư Ngôn bên cạnh, nửa thật nửa đùa nói: “Anh Giang, nếu không thì chúng ta cũng lập tổ đội cái đi nhỉ?”
Giang Tư Ngôn từ chối ngay thẳng: “Nam tử hán đại trượng phu, thành đội cũng để làm cái gì, tự gánh cái thân mình đi thôi!”
Bành Thần: “Vậy nếu anh không phiền thì có thể vào tổ đội của chúng tôi nè, chúng ta có thể lập tổ đội ba nhóm đó.

Phía đối diện cũng có ba nhóm nữa í.”
Giang Tư Ngôn: “Chuyện này cũng không phải không thể suy xét.

Anh nghĩ thế nào, thầy Úc?”
Úc Phi: “…!???” Má, là tiêu chuẩn kép lừng danh Trung Quốc trong truyền thuyết?
==================
Sau khi tìm hiểu thì Garfield mà bà nữ chính nói là cái này nè :))))img
Ủa mắc gì kêu người ta như con nhỏ này vậy bà :))).


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.