Đọc truyện Nương Tử, Đừng Đào Hoa Như Vậy – Chương 82
-“Haha, chính là ngươi.
Phong Đế sao? Tính ngươi có chút bản sự phá trận của ta nhưng là…hôm nay dù ra sao ngươi cũng phải chết dưới tay ta” Hắc y nhân nhìn nàng khinh bỉ nói, trong mắt hắn nàng chính là một cái nhỏ nhoi người.
Lãnh ngạo âm thanh cùng cười lạnh, hắc y nhân lại hướng nàng một kiếm đâm tới trái tim.
-“Chỉ bằng ngươi, e là muốn cũng không được” Thiên Hoa Băng thập phần bĩnh tĩnh nói, trước mắt hắn, nàng chính là không biết sợ hãi nghênh đón,hai bàn tay trắng nõn chính là vươn ra cầm lấy lưỡi kiếm.
Hắc y nhân cơ hồ không tin nàng dám làm như vậy, tinh mâu hiện ra một chút kinh ngạc nhưng nhanh chóng biến mất.
Máu giọt giọt rơi xuống, bạch y hiện tại nở rộ những đóa hoa đỏ yêu dã, đẹp đến tận tâm can.
Thiếu nữ trước mặt lạnh lùng, cao ngạo, thánh khiết, đối mặt với chết không có một chút sợ hãi.
Nàng đẹp tựa tiên giáng trần đâu.
Cơ hồ bị suy nghĩ của mình làm hoảng sợ.
Hắc y nhân tự khinh bỉ chính mình.
Hắn trước giờ chưa bao giờ nghĩ đến chính mình lại có suy nghĩ như thế này.
Không được, hắn lập tức xóa sạch suy nghĩ vừa rồi, tiếp tục đâm tới.
Đau, cơ hồ trong đầu Thiên Hoa Băng chỉ có duy nhất một suy nghĩ, bất quá nàng lại không sợ hãi nắm thật chặt lưỡi kiếm không cho nó đâm sâu vào ngực.
Giọt giọt máu chảy xuống.
Bên trong khung cảnh quỷ dị một màn, mười chín cái hắc y nhân nhìn hai cái bóng dáng một đen một trắng day dưa một thanh đoản kiếm.
-“Ai dám tổn hại người của ta” Lãnh như băng giọng nói bỗng vang lên, mặc dù lạnh nhưng là dễ nghe đến cực điểm, âm thanh như vây chắc chắn là một cái mỹ nam chứ không ai ngờ.
Mười chín cái hắc y nhân chưa kịp phản ứng đã thấy một thân bạch y trích tiên nam tử một đôi mắt lạnh lẽo đứng trước mặt bọn hắn tựa lúc nào.
Bạch y nam tử nhìn người ngọc một thân yêu diễm nở rộ hoa đỏ trên mặt liền cứng đờ.
Giận dữ, chính là giận dữ, những người này chính là dám đụng đến người của hắn.
Hắn sẽ cho bọn hắn chết không có chỗ chôn.
Phất nhẹ cánh tay áo nhưng là một chưởng mạnh mẽ ập tới hắc y nam tử, nhưng là hắc y nam tử rất nhanh liền tránh được.
Hắn lắc mình nhẹ nhàng đứng nhìn hai cái bạch y một nam một nữ trước mặt.
Lãnh Phong đôi mắt tựa hồ càng thêm âm trầm, đối thủ quá đỗi cường hãn, hắn chính là lần đầu chạm tới, khó trách Song nhi liền bị thương như thế này.
Nếu hắn không đến kịp không chừng không có lại nàng được nữa rồi.
Lúc này ngoài cửa sổ một đạo bóng dáng hoa lệ tiến vào.
Một cái bạch y yêu nghiệt, một cái hồng y tao nhã, một cái tử y cao ngạo khí tràn và cuối cùng một cái hắc y khốc khốc Tu La hơi thở.
Bọn hắn chính là cảm giác bất an, không ngủ được liền đi qua đây, bọn hắn trụ khách sạn chính là cách nơi này không có gần, bởi vậy không có nghe được động tĩnh.
Bọn hắn rất muốn ở gần nàng bảo vệ nàng, nhưng là quanh Võ lâm minh chủ viện không có cái nhà trọ nào, nàng cũng là không nhớ đến bọn hắn, vì vậy một đám ngậm ngùi ở xa xa nhìn nàng.Nhưng là lúc này bọn hắn thực hối hận, nếu bọn hắn ở gần, nàng sẽ không bị tổn thương như thế này.
Hoa Trầm Hương, Bạch Vân, Đông Y Ly cùng Bắc Thần Tử Yên lúc này chính là đau lòng cùng tức giận, có người dám tổn thương Song nhi/ Song Song của bọn hắn, làm sao bọn hắn bỏ qua.
Bốn người lập tức đánh tới hai mươi cái hắc y nhân
Lãnh Phong đương nhiên không có suy nghĩ khác, nhưng là người ngọc trong lòng đang bị thương, hắn không thể để nàng một mình, đành lặng lẽ ngồi một bên nhìn bốn người bọn họ lên sàn, hắn ngồi lại thủ hộ nàng.
Bốn cái tuấn mỹ thiếu niên cũng không phải cái vỏ ốc rỏng tuếch, bọn hắn đều là một thân võ công hơn người, đối đầu đám người này mặc dù có một chút miễn cưỡng nhưng là vẫn có thể chống đỡ được.
Kịch liệt trận đấu diễn ra làm người ta choáng váng mặt mày.
Hắc y nhân có một người võ công cao nhất cũng chính là cái người cầm kiếm đâm Thiên Hoa Băng đối đầu với một cái lãnh khốc cao ngạo Đông Y Ly.
Lúc này Đông Y Ly đôi mắt âm trầm đến cực độ, sát khí tứ phía bắn ra làm người ta có một trận không rét mà run.
Đông Y Ly chính là một cái võ công không sai, nhưng là hắc y nhân cũng tu vi không kém, đánh với Đông Y Ly là một trận ngang ngửa.
-“Hừ, dám tổn thương nàng.
Ngươi đi tử” Đông Y Ly bá đạo sắc lạnh nói, hắn giận dữ, đau lòng, hắn nhìn nàng một thân đầy máu, tay nàng dữ tợn vết thương lòng hắn như hàng ngàn mũi kim đâm xuyên vào.
Đông Y Ly mắt xếch ngày càng ác hàn, cầm trong tay trường kiếm bổ tới, hắc y nhân chính là lạnh nhạt tiếp đón, hai người cứ như thế lại tiếp tục đánh nhau.
Bạch Vân yêu nghiệt cũng là nồng đậm chiến ý, thả ra mười cái cơ quan con rối, cứ hai con rối lại vây lấy một cái hắc y nhân.
Bạch Vân lại một mình tiếp một nhân, tổng cộng sáu cái.
.