Nuông Chiều Em Đến Nghiện 2

Chương 103


Bạn đang đọc Nuông Chiều Em Đến Nghiện 2 – Chương 103


Cố Mặc Đình nghe thấy vậy, trong lòng liền rung động mãnh liệt, ánh mắt anh trở nên dịu dàng: “Sẽ nhớ anh à?”
“Sẽ, có anh ở bên, em luôn thấy yên tâm hơn”
Cô gật đầu, vươn hai tay ôm lấy eo anh, dụi dụi đầu vào trong lòng anh.

Dường như cô đã dần quen với những ngày tháng có anh bên cạnh mất rồi!
Trái tim Cố Mặc Đình như bỗng tan chảy thành từng mảnh, không khỏi cúi đầu hôn cô: “Em thế này thật sự khiến anh không kìm được mà ăn em”
….

Nháy mắt, hai ngày liền trôi qua, sáng sớm, Tiêu Diệp Nhiên kéo theo vali đã chuẩn bị đầy đủ, chuẩn bị đi ra sân bay tụ họp với Cố Tống Vy.

Trước khi ra khỏi cửa, Tiêu Diệp Nhiên quyến luyến ôm lấy Cố Mặc Đình: “Em đi đây”
“Ừm, lát nữa gặp” Cố Mặc Đình mím môi cười.


Tiêu Diệp Nhiên không để ý xem anh nói gì, tạm biệt xong liền đi thẳng đến sân bay.

Khoảng 40 phút sau, Tiêu Diệp Nhiên tới sân bay gặp Cố Tống Vy, người phụ nữ này mặc chiếc váy đắt tiền của Chanel, tay xách theo túi hàng hiệu của Hermes, trên mặt đeo một chiếc kính râm cỡ lớn.

Người đại diện cùng trợ lí của cô ta thì đi phía sau xách hành lí cho cô ta, dáng vẻ này còn khoa trương chói mắt hơn cả đại minh tinh.

Thấy Tiêu Diệp Nhiên đến, Tiểu Ngải, người đại diện của Cố Tống Vy liền lập tức chế nhạo: “Tiêu Diệp Nhiên, cô cũng danh giá quá, rõ ràng là đến làm nền, vậy mà lại đến muộn”
“Ai bắt cô đợi đâu, gấp gáp cái gì, cùng lắm là mấy người đi trước”
Tiêu Diệp Nhiên bĩu môi, không hề khách sáo đáp trả.

Tiểu Ngải biến sắc, đang định nổi điên lên thì Cố Tống Vy liền ngăn cô ta lại, nhìn Tiêu Diệp Nhiên rồi nói: “Tiêu Diệp Nhiên, đừng tưởng ở bên ngoài thì tôi không trị được cô, lần này đi chụp hình quảng cáo, cô đến đây để phối hợp với tôi, nên tốt nhất là cô nên nghe lời, bằng không, tôi sẽ ngay lập tức gọi điện tố cáo với công ty”
“Nghe cô?”
Tiêu Diệp Nhiên liếc cô ta một rồi cười khinh bỉ: “Cố Tống Vy, đừng có mà uy hiếp tôi, muốn tôi phối hợp với cô thì cũng được, nhưng tốt nhất là cô nên yên phận một chút cho tôi, nếu không tôi phủi tay không làm nữa, cô cũng chẳng thu được lợi ích gì đâu”

“Thế à, thế thì chúng ta cứ chờ mà xem”
“Được, chờ xem!”
Tiêu Diệp Nhiên cười lạnh, dứt lời liền không thèm để ý đến cô ta nữa, trực tiếp đi lấy vé máy bay.

Cố Tống Vy ở phía sau nhìn chằm chằm bóng lưng cô, nghiến răng nghiến lợi căm hận: “Tiểu Ngải, con tiện nhân này kiêu căng quá rồi, lần này, tuyệt đối không thể để cho cô ta yên ổn thế nữa”
“Yên tâm đi, Lam Lam, tôi đã bố trí kĩ lưỡng lắm rồi, đảm bảo chuyến đi lần này của cô ta sẽ vô cùng khó quên”
Tiểu Ngải quay sang nịnh hót với Cố Tống Vy, nụ cười trên mặt liền trở nên dữ tợn.

Tiêu Diệp Nhiên đi lấy vé máy bay, vốn dĩ cô tưởng là công ty sẽ đặt trước cho cô vé khoang phổ thông, không ngờ đến vé cầm trên tay lại là khoang hạng nhất.

Tiêu Diệp Nhiên cảm thấy cực kỳ bất ngờ, trong lòng suy nghĩ thầm từ lúc nào mà công ty lại hào phóng như vậy chứ, lúc trước khi đưa cô đi ra ngoài, công ty đã thanh toán giá vé khoang phổ thông mà
Có điều cô suy nghĩ lại, có lẽ công ty bởi vì mối quan hệ đặc biệt với Cố Tống Vy, cho nên đãi ngộ đối với những người đi theo như bọn họ cũng được nâng cao hơn.

Trong nháy mắt Tiêu Diệp Nhiên liền bình thường trở lại, sau khi lấy được đồ rồi thì lại trở về nơi của bọn người Cố Tống Vy lần nữa.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.