Đọc truyện Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi – Chương 7
Ai về nhà nấy mỗi người theo đuổi một suy nghĩ riêng, không ngoại trừ nó.
Ở đâu có người ở đó có giang hồ, trong giang hồ thì có phân tranh thù hận, có chém giết và có rất nhiều nam thanh nữ tú không làm gì cũng có đủ cơm no áo ấm.Hành tung của họ rất khác thường võ công thì tái thế, vậy nên đi đâu họ cũng được người người ngưỡng mộ. Tuy nhiên cái gì cũng có mặt trái của nó, có quyền lực có tiếng tăm thỳ việc mất đi cái gì đó là chuyện thường, với nó cũng vậy việc mất đi ba mẹ người nó yêu thương nhất là một cú sock rất lớn với nó. Tuy ba mẹ nuôi nó hiện giờ rất yêu thương nó, nói với nó việc ba mẹ nó mất vì thương trường có người sát hại nhưng nó không tin. Việc đó ám ảnh nó đến giờ…
-ba mẹ, hai người có hận Ji không, con có lỗi với 2 người.
Nghĩ lại chuyện cũ bất giác dòng nước mằn mặn chảy xuống thấm vào đôi mô anh đào chúm chúm, vị mặn của nó làm tim nó thắt lại. Cầm 2 viên thuốc bỏ vào miệng uống rồi lên giường thiếp đi lúc nào không hay, gương mặt thanh tú đã giãn dần ra
*Trong bar wind’s:
Có 3 chàng trai đang ngồi đối diện nhau, gương mặt hắn lạnh tanh. 15’ rồi 20’ vẫn im lặng. Không thể chịu được không khí này nữa Key lên tiếng
-2 anh muốn biết chuyện gì thì cứ hỏi_Key giõng dạc nhìn vào mắt hắn nói.
-chú biết anh định hỏi gì mà_hắn nhếch môi 1 đường cong hoàn mĩ xuất hiện trên khuôn mặt hắn,đầy mê hoặc. Ai nhìn thấy hắn lúc này chắc cũng phải chết mê.
-Người đã ra tay giải vây cho JP là Tuyết đen huyền thoại, người đó là bang chủ cũ của JP do 2 năm trước người xảy ra một số chuyện nên rút lui khỏi thế giới ngầm. Tất cả lí lịch hành tung đều được giữ kín, không ai biết được sự xuất hiện hôm nay quả thật là đáng ngạc nhiên(trước khi rời khỏi Jan đã nhắc nhở Key phải giữ kín thân phận nó, và việc Key quen biết bọn họ)
Sự im lặng lại bao trùm một lần nữa, hắn vẫn đang nghi hoặc người mang tên Tuyết đen mà nhiều người nể phục là ai. Sao giờ mới xuất hiện
-thú vị thật, tôi sẽ tìm ra cô là ai sớm thôi Tuyết đen à_nhấp ngụm chivas bạc hà, hương thơm thanh mát lan tỏa.
Khi ai ấy dần chìm vào giấc ngủ thì 1 cuộc trạm trán bất đắc dĩ xảy ra. Nhân vật chính lần này không ai khác là Khánh và Jan.
-anh có mắt chỉ để làm cảnh thôi hả_Jan trừng mắt nhìn Khánh và vết xước trên chiếc exciter mà Khánh gây ra.
Chuyện là thế này, sau khi chia tay nó ra về Jan muốn đi hóng gió một chút đi xe giảm stress thấy bên đường có bán ngô nướng thắng gấp lại lấp đầy giạ dày thì không biết từ đâu sau nó cũng có người thắng gấp lại đụng vô xe Jan. Người đó không ai khác chính là Khánh, sau đó cuộc chiến đấu mắt đấu khẩu như trên xảy ra
-cô ngang ngược thật, đã phóng ẩu lại thắng gấp tôi mà không nhanh tay thắng kịp là sảy ra tại nạn rồi, cô còn cãi cùn à_Khánh đốp chát lại, nhìn vào mắt Jan thách thức
-hơ hơ, tôi đi như thế nào là việc của tôi, đường rộng anh không biết đường tránh à, bất tài vô dụng_Jan gân cổ lên cãi
-cái *** _(hơi tục xl m.n) Khánh tức tuôn một câu, nắm chặt tay định đánh Jan nhưng cậu trước giờ không đánh con gái.
-cô đợi đấy
Nói xong Khánh bỏ đi, mình Jan ở lại vẫn không ngừng rủa tên làm xước xe cô
***
Xoảng!!! không hiểu sao nó lại cảm thấy bất an, tim thắt lại một nhịp li nước trên tay nó rơi xuống
Tít tít tít
Nó nhận được tin nhắn và một hình ảnh
“đến nhận xác ba mẹ mày đi, haha”
Tay nó run lên mở hình ảnh là hình ba mẹ nó bị đánh đập dã man, máu lăn dài trên trán mẹ nó. Mắt nó đã chuyển sang màu đỏ, tức giận thực sự. gọi điện cho ba nuôi(ba nó vua mafila ý) gọi người đến địa điểm mà người nhắn nói.
Trong đêm hàng trăm người mặc đồ đen tập trung lại ở một ngôi nhà hoang, nó đạp cửa bước vô đã thấy ba mẹ nó trên người bầm dập cùng 3 tên trên tay cầm súng chĩa súng vào nó.
-mày chết thì ba mẹ mày được sống, thế nào bõ súng xuống và bảo mấy người ỡ ngoài cút ngay đi_tên đó hăm dọa nó. Nó cười nhạt
-Ji con, không được con phải sống_ba nó thều thào kiệt sức
Nước mắt nó trào ra.
-con xin lỗi_nó gạt nước mắt bỏ súng xuống –mọi người đi hết đi_nó nói vọng ra
PẰNG!!! viên đạn tưởng chừng như gim thẳng vào tim nó nhưng ba nó đã chắn cho nó. Tim nó như ngừng đập