Đọc truyện Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi – Chương 47
Sau ngày hôm đó hắn không đến lớp, nó cũng thấy trong lòng thiếu vắng cái gì đó nhưng không thể hiện rõ bên ngoài. Jan giờ đã có Khánh bên cạnh nó cũng không muốn vì mình mà làm ảnh hương tới Jan. Quân suốt ngày có việc bên Anh với ba mẹ nó cũng ít được gặp. Khải cũng có công việc riêng và Key cũng thế.
Buổi học vẫn yên bình trôi nhanh trong sự im lặng của học sinh và cô Liên 1 mình thao thao bất tuyệt trên bảng, nó vẫn đang trong cuông cuộc ngủ vĩ đại của mình Khánh và Jan nói chuyện đùa giỡn trong lớp, Key ngủ giống nó.
RENGGGGGGGGGGGGGGGGGGGGG
-Jan đến wind’s chơi với UN và LC không_nó gọi Jan
-ô cê, đang ngứa tay chân đây
-anh đi chung được không_Khánh lên tiếng
-không_cả 2 đứa đồng thanh rồi nắm tay nhau lấy xe phóng đến wind’s cùng Key
-hôm qua cho họ được vui vẻ chứ_nó cười nửa miệng nhì Key
-đương nhiên_Key nhún vai
-chuyện gì vậy_Jan ngơ ngác trước đoạn đối thoại không đầu không đuôi
-không có gì đâu vào thôi_nó kéo Jan vào trong
Đập vào mắt bọn nó là cảnh tàn tạ của 2 chị em UN LC, quần áo rách tả tơi trên người đầy vết xước bầm dập máu khô lại rất chi là khó coi. Mặt tái nhợt đầu tóc lổm nhổm bị cắt trông không ra hình thù gì cả.
-nói cho họ vui vẻ mà sao thành ra thế này_nó nhíu mày nhìn Key
-tại có chút thuốc nên mấy thằng có hơi mạnh tay chút
-phải mạnh chút nữa chứ, thế này nhằm nhò gì_Jan chậc lưỡi
Jan bước tới tủ cạnh phòng, mở tủ ra lôi ra vài hũ đựng gì đó và 2 chiếc roi mây. Nó mỉm cười trước Jan đôi khi Jan còn ác hơn cả nó, lí do đương nhiên là vì UN LC đã động tới nó nếu không Jan cũng chả động tới họ làm gì.
-mày chọn ai_Jan đưa chiếc roi mây cho nó hỏi
Nó nhìn 1 lượt UN có vẻ sợ hãi còn LC thì ngược lại, khuôn mặt vẫn sấc sược không coi ai ra gì, mắt còn biểu lộ sự thách thức quoắc mắt nhìn nó.
-Linh Chi, Key ra ngoài đi_Key vừa bước ra ngoài đóng cửa lại thì
á á á
Tiếng la hét chói tai của LC vang lên may mà phòng cách âm chứ không người ta tưởng bạo loạn hay cháy nhà cũng nên. Nó dùng roi mây quật mạnh vào người LC tay chân mặt bụng đâu đâu cũng hằn những vết roi mây vết thương rách toác ra, mồ hôi nước mắt và máu LC hòa lẫn vào nhau.
Nhìn chị mình đau đớn mặt UN không còn 1 giọt máu sợ hãi, đau khổ, ân hận là những gì UN nghĩ hiện tại nhưng muộn rồi.
Jan nãy giờ quan sát biểu cảm trên gương mặt UN, Jan cười khẩy
-thương chị mình sao_Jan bước lại gần lấy móng tay bấu mạnh vào cổ UN
UN mắt ngấn lệ gật đầu
-vậy thay chị cô chịu đòn nhé
Dứt câu Jan quất roi mạnh vào người UN, roi cứ lần lượt chạm vào da thịt UN như muốn cắt da cắt thịt, UN cắn chặt môi để không phát ra tiếng nấc cùng tiếng hét đến nỗi môi bật máu.
Nó và Jan như biến thành con người khác, mặt lạnh băng quất từng roi vào người 2 cô không ngừng nghỉ
Quất roi mãi nó với Jan cũng thấm mệt, không bị đánh nữa nhưng vết thương vẫn không ngừng rỉ máu 2 cô ngất đi.
Để 2 cô được yên 5’
ÀO!!! nó đổ nước vào người 2 cô nhưng nước thường còn đỡ đây là hỗn hợp chanh muối và ớt nãy jan mang từ tủ ra.
á á á
Đau đớn đến tột cùng
-giết tôi đi_LC nước mắt không ngừng chảy chết sẽ đỡ đau đớn hơn
– ô cê_Jan đồng ý
Nó rút đt ra gọi ba nuôi nó
“ba đây con gái, con có chuyện gì sao”
-dạ ba cho con mượn chiếc trực thăng đến bar wind’s nhé con muốn đi ngắm cảnh biển Đông 1 chút
“được, 10’ nữa sẽ đến”
-con cảm ơn ba
***
-Key không cần nấp nghe lén ngoài khe cửa vậy đâu
Key gãi đầu bước vào, lâu lâu nó mới bạo lực phải đến chiêm ngưỡng tác phẩm chứ
-lát có trực thăng đến mang họ lên ra giữa Biển Đông thả xuống tắm, cá mập tôi nuôi chắc cũng đói rồi_nó nói bâng quơ rồi kéo Jan đi để Key giải quyết nốt những việc còn lại.
Jan về nhà nó ngủ vậy là hết một ngày, cã 2 đều nhận thấy 1 điều “hành hạ người khác cũng là 1 cách giảm strees”