Đọc truyện Nước Mắt Sẽ Ngừng Rơi – Chương 4
Bước đến cửa phòng hiệu trưởng, nó gõ cửa mãi không ai mở nên tự vào luôn (tự nhiên như ỡ nhà :3). Nhìn một lượt chẳng thấy ai trong phòng dịnh bước ra bỗng có tiếng gọi
-Ji hả, vào đi cháu_bác Thịnh từ ngoài hành lang bước vào(bác họ nó làm hiệu trưởng)
Nó còn chưa kịp nói câu nào bác Thịnh đã tuôn một tràng
-Cháu về khi nào thế, ba mẹ có khỏe không, cái Jan không đi với cháu à,…
-Chà!!! lớn quá rồi, càng lớn càng xinh #^%$$^%
Nó choáng, hét ầm lên
-STOP
hix hix tiếng sụt sùi của bác nó, lớn rồi mà hơi tí là khóc nhưng chỉ như thế này khi gặp nó thôi :))
-cháu học lớp 10a1 đúng không?_nó hỏi. Bác gật đầu thế là nó quay người đóng cửa đi luôn. trước khi ra nó còn nhắc lí lịch của nó nhớ giữ kín
Nó đi rồi bác Thịnh mới mỉm cười hài lòng trở về với dáng vẻ nghiêm túc điềm đạm thường ngày, cháu gái ta lớn quá rồi nhỉ mỉm cười khó hiểu…
Cầm trên tay bản đồ của trường nó bắt đầu đi tìm phòng học nó, cũng dễ tìm vì khối 10a nằm trên tầng 2. Nó vừa tìm được phòng 10a1 cũng là lúc tiếng chuông vào học bắt đầu vang lên, trường nó vào học lúc 8h30 đến 11h ăn trưa rồi tiếng tục ca học chiều. Nó đang mơ màng nhớ đến lời nhõ Jan hồi sáng giới thiệu thỳ tiếng cô giáo Liên cất lên
-Em vào lớp đi
Nó bước vào lớp vẫn không hề quan tâm, phải nói rằng lớp 10a1 toàn nhân tài chỉ số IQ phải từ 180 trở lên nhưng chẵng ai quan tâm tới ai, mỗi người tự học nên xuất hiện học sinh mới hay không cũng không cần biết
RẦM!!! cô Liên đập mạnh tay lên bàn làm cả lớp ngoái nhìn lên cô mới thở phào bắt đầu giới thiệu
-năm nay lớp ta có hsinh mới, em tự giới thiệu về mình đi_cô cười hiền nhìn nó
-mình họ Vũ tên Nhi, gọi mình là Ji được rồi_nó điềm đạm giới thiệu xung quanh người nó xuất hiện không khí lạnh đến cô Liên cũng phải rùng mình.
-em tự chọn chỗ ngồi đi lớp mình còn rộng
-em ngồi cạnh Tuyết Mai_cô gật đầu đồng ý
Nó về chỗ, nhõ Jan mới bắt đầu tra hỏi
-sáng giờ mày đi đâu thế tao tìm mày không thấy gọi đt thỳ không nghe hả_Jan huých vai nó khó chịu
Nó liền mở đt ra có 63 cuộc gọi nhỡ từ Jan(kjh thật) chắc nhõ lo lắm.
-lát nữa tao kể cho giờ tao ngũ đã_trả lời Jan xong nó gục đầu thiếp đi
Jan lắc đầu ngán ngẩm rồi lôi ipod ra chơi game(nhõ này ham chơi game lắm)
Nó đâu biết rằng có ánh mắt nhìn nó nãy giờ
RENGGGGGG!!!!!! tiếng chuông hết giờ vang lên học sinh nháo nhào chạy xuống căn-tin không trừ lớp nó.
-dậy xuống kiếm gì ăn đi mày_Jan gọi nó
Vừa đi Jan vừa bắt nó kể chuyện sáng nay nó đành phải kể lại toàn bộ trừ việc hắn póp cổ nó ra nếu không Jan làm loạn lên mất…
-hú hú anh Khánh i love youuu -anh Nhật Duy handsome quá_một đứa con gái nói xong xịt máu mũi lăn ra ngất luôn
#$^%$^%^$^%
-CÂM-HẾT-ĐI_tiếng nó hét lên làm ai cũng phải ngoái nhìn kể cả 2 chàng nhà ta. Cũng không trách được nó trước giờ nó ghét nhất ồn ào mà
-uầy, tiếng hét mày có công lực thật đêý_nhõ Jan gé tai nó nói xong cười mắc mẻ
Một đứa con gái bước ra từ cái đám lao nhao đó đến gần nó và Jan, trên môi nở một nụ cười thánh thiện nhưng sau đó là một con cáo đầy mưu mô.
-chào bạn chắc bạn là học sinh mới đúng không, trông pạn thật dễ thương_cô ta cười rồi nói tiếp
-mẹ mất bố mở công ty nhỏ nhờ học bổng mà vô được TK mà đòi cao sang sao hahaaa_tiếng cười khinh bỉ đồng loạt vang lên.
CHÁT!!! cô ta im bặt, ôm mặt rồi hét lên
-mày dám động vào Hoàng Nguyễn Uyển Nhi này sao, con ranh_Uyển Nhi(UN) hét vào mặt Jan.Ai bảo UN dám sỉ nhục nó làm gì. UN định tát trả thỳ
CHÁT!!! lại một tiếng tát nữa vang lên nhưng phãi Jan bị tát mà lại là UN, nhưng lần này người tát UN là nó. Mặt nó nóng dần cười khinh bỉ rồi nắm tay Jan đi ra khỏi căn tin
UN mặt đỏ lựng vì tức, 2 đứa mày đợi đó_UN gằm lên từng chữ
Đâu ai biết rằng nhất cử nhất động của nó và Jan đều được thu gọn trong mắt hắn, Khánh và Hân. Không ai nói ai đều mỉm cười