Nước Mắt Nàng Siêu Quậy

Chương 34: Sự Thật Sáng Tỏ


Bạn đang đọc Nước Mắt Nàng Siêu Quậy: Chương 34: Sự Thật Sáng Tỏ


Giới thiệu nv tí:
TRƯƠNG THIÊN BẢO NGỌC(Wind ): 19t, trưởng nữ nhà họ Trương, chị ruột Ji, chị họ nó. Xinh đẹp như thiên thần với đôi mắt cười thần bí. Năm 15t vì cứu nó mà bị Nali sát hại, mất tích và bị nghi ngờ đã chết. Nhưng không ngờ lại được anh trai cùng pama Shi cứu và bảo vệ tới bây giờ. IQ: 200/200. Nhìn vẻ bề ngoài thì yếu liễu đào tơ nhưng khi nổi giận…đáng sợ hơn cả nó.hjx
PARK JI WOO: 23t, trưởng nam nhà họ Park, anh trai Shi. Đẹp trai hơn bọn hắn vài phần. Anh có đôi mắt hổ phách sắc bén. Xử lý công việc rất bình tĩnh. Là người cứu Wind khi xưa đó, và cũng là người bị vẻ đẹp thiên thần của cô chinh phục.hj. IQ(quá đỉnh r nên hông nói nữa). Dùng gì, đánh gì cũng giỏi a. Nói chung là no.1
_ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _
Đến ngày thứ 6, nó đột nhiên ngất đi, cả người ướt đẫm mồ hôi. Mặt nó tái mét. Bọn hắn hoảng sợ hét lên:

“Ken, tỉnh lại đi.”
“Chị làm sao thế này?”
“Ken, tỉnh lại đi em.”
“Ken….”
Cùng lúc đó tại biệt thự Triệu gia. Việt Nam.
“Không được, rất nguy hiểm”_người đàn ông phản đối
“Ba, mẹ, con nhất định phải đi.”_người con gái nhìn ba mẹ mình với ánh mắt kiên định
“Ông ta rất thâm độc. Con không được đến đó.”_người phụ nữ nắm tay người con gái
“Mẹ nói đúng, em không thể đi.”_người con trai nhìn cô gái
“Ba mẹ, anh Nam. Em quyết định rồi. Em phải đi. Nếu lần này thất bại, mọi người cũng đừng cho chị ấy biết.”

3người nhìn cô gái. Họ chỉ có thể nuốt nước mắt vào trong mà gật đầu. Màn đêm buông xuống, ánh bình minh sẽ đến nhanh thôi. Nhưng ai biết được, ngày mai sẽ ra sao?
Trời còn hửng sáng, cô gái với dáng người nhỏ nhắn quay đầu nhìn nơi này rồi mỉm cười. Có lẽ đây là lần cuối cô được nhìn thấy nơi này. Cô phải bảo vệ người chị, người cha, người mẹ ruột mà suốt mười mấy năm cô mới tìm thấy. Cô đội chiếc mũ đen che gần nửa khuôn mặt rồi lên chiếc môtô mà chị cô vẫn đi, phóng vụt đi. Đèn ở căn phòng trên tầng 2 vụt sáng. Ở đó có 3con người đang nhìn theo bóng cô. Nước mắt người phụ nữ lặng yên rơi xuống. Chẳng lẽ người con họ thất lạc 17 năm nay vừa mới gặp lại phải rời xa như vậy sao?
Cô gái tới chỗ hẹn là 1bãi đất trống không 1bóng người qua lại. Ở đó có 1người đàn ông đang đứng đợi cô. Ông ta hận, rất hận người con gái này. Chỉ trong 1ngày, kế hoạch của ông ta thất bại dưới tay cô, tiếp đó là sự nghiệp mà ông ta khó nhọc dựng lên cũng mất hết bởi cô. Ông ta cũng đã phải thống khổ lắm mới giữ nổi mạng mình tới bây giờ. Ông ta hẹn cô ra đây cũng là để hoàn toàn chấm dứt cuộc chiến này. Chỉ có điều ông ta không ngờ được, người con gái hôm nay đến gặp mình không phải là nó mà chính là người em song sinh của nó khi xưa ông ta sát hại không thành. Người em song sinh cùng nó đã tách biệt 17 năm từ khi mới sinh ra không khác chính là Ruki. Có điều đặc biệt là nó và Ruki có khuôn mặt không giống nhau, nhưng dáng người lại y như một. Pama nó nhận ra Ruki là bởi vết bớt trên tay cô, còn nó, nó cũng không hề biết mình có 1người em song sinh. Ruki bước lại gần người đàn ông kia. Ông ta quay lại mỉm cười nhìn cô, nhưng trong đôi mắt vẫn loé lên sự giảo hoạt, độc ác. Ông ta nhìn Ruki. Vì chiếc mũ che nửa mặt cô, lại thêm cách ăn mặc và dáng người cô giống hệt nó khiến ông ta không nghi ngờ gì. Ông ta nói:
“Ken, con có biết vì sao ba gọi con tới đây không?”
“Ba? Ông không xứng.”_Ruki ép giọng xuống
“Haha. Không xứng thì không xứng. Ken, con vẫn lạnh lùng như vậy.”_ông ta cười
“Enda Raito. Ông thật không bằng loài cầm thú. Ngay cả con ruột mình cũng hại chết.”_cô phẫn nộ
“Ta hại ư? Là do con.”_ông ta chỉ cô

Ruki không nói gì. Im lặng nhìn ông ta.
“Do con, do con quá giỏi, quá thông minh. Nó không bằng con, nó không giết được con thì nó phải chết. Là do con hại nó. Hahaha…._ông ta ngửa cổ cười lớn
“Ông đừng có nguỵ biện. Nếu không phải từ đầu ông không có dã tâm, không lấy Nali là vật thế thân thì cô ta đã không phải chết thảm như vậy.”_Ruki gằn từng chữ
“Câm ngay. Cũng tại mày. Mày không theo tao nên mày phải chết.”_ông ta hét lên và bỗng chĩa súng vào cô
Ruki giật mình. Hôm nay cô tới chủ ý là tạo cho ông ta 1con đường sống, nên không phòng bị súng. Cô cười. Không sao. Dù cô chết thì ông ta cũng không sống mà rời khỏi đây. Ngoài kia cô đã bố trí FBI bao vây rồi. Nhưng chỉ là, cô không được gặp nó lần cuối.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.