Bạn đang đọc Nước Mắt Của Em – Chương 19
Tối hôm ấy…….
Trời của bủi đêm có phần lạnh hơn. Thời tiết cóa lẽ đang thay đổi dần về đêm. Khí trời móng bức của ban ngày đã nhường chỗ cho cái khí lạnh của ban đêm tràn đến. Và trên con đường của buổi đêm đó có hai người tay trong tay đi dạo. Ko quá lãng mạng ko quá phô trương nhưng nhìn hai người vẫn chứa đầy hạnh phúc. Tất cả đều được họ thể hiện qua những khung cảm xúc đang hiện hữu rõ trên khuôn mặt họ. Nhìn vào cái cảnh hạnh phúc đó thì chỉ có Gia Huy và Nhã Kim mới làm được như vậy….
-Cũng đã 3 năm rồi nhỉ…Gia Huy tay trong tay cùng Nhã Kim.
-Nhanh thật. Thời gian thấm thoát trôi mãi. Và cũng ko biết rằng nó sẽ trôi về đâu. Nhã Kim..nắm chặt lấy đôi bàn tay của Gia Huy cùng anh bước những bước chân trên đường.
-Nhớ lúc đầu khi gặp em. Anh thấy em rất khó gần. Nhưng nào ngờ bên trong em là một con người hoàn toàn khác. Gia Huy như hồi tưởng lại những chuyện tình cảm của anh và cô trước đây. Từ cái nhìn đầu tiên cho đễn những câu chuyện tình iu của hai người.. thật sự mag nói thì anh rất hài lòng với chuyện tình cảm hiện tại của mình.
-Những kỷ niệm đó làm sao có thể phai nhòa trong chúng ta. Thật sự em rất may mắn khi có anh bên cạnh được anh iu thương, quan tâm, chăm sóc giúp đỡ em. Em thấy mình thật hạnh phúc. Mình mãi như vậy nha anh. Nhã Kim thầm cảm ơn Gia Huy.
-Anh sẽ mãi iu em Nhã Kim à. Có lẽ trong mắt nhìu người thì anh với em là một đôi hết sức hoàn hảo. Cả bên trong lẫn bên ngoài. Nhìu người nghĩ chúng ta đến với nhaucungx chỉ vì sự tương xứng của hai bên nhưng ai biết được rằng chúng ta đến với nhau xuất phát từ tình iu. Gia Huy
-Giường như cả hai chúng ta đang được bao bọc bởi một lớp vỏ bên ngoài khá là hoàn hảo. Thật sự mà nói thì em cảm thấy rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại nhưng như vậy em lại càng cảm thấy có lỗi với Nhã Kỳ.. Nhã Kim cảm thấy bùn khi nhắc đến chuyện của Nhã Kỳ.
-Em sợ Nhã Kỳ sẽ ko được hạnh phúc à. Gia Huy hỏi lại Nhã Kim.
-Đúng vậy. Em sợ Nhã Kỳ sẽ mãi ko thể thoát khỏi cái hình ảnh của Nhật Minh. Nếu như vậy htif có lẽ cuộc đời của Nhã Kỳ sẽ còn rất nhìu chông gai. Ko biết hạnh phúc khi nào mới tìm đến với nó đây. Em thật bất lực khi là chị mà ko biết làm gì giúp cho nó. Nói tới đây Nhã Kim càng cảm thấy có lỗi với em mình..nước mắt cô chợt tuôn.
-không phải như vậy đâu..đây ko phải là chuyện mà em có thể giúp Nhã Kỳ được. Chuyện này chỉ có thể tự Nhã Kỳ đối diện và vượt qua được thôi. Em đã làm rất tốt rồi. Vậy nên em không có gì để oán trách bản thân mình nữa. Gia Huy khẽ quay qua ôm Nhã Kim vào lòng. Anh khẽ nói an ủi cô.
-Rồi Nhã Kỳ cũng sẽ hạnh phúc thôi. Sẽ có một người khác thay thế Nhật Minh mạng lại hạnh phúc cho Nhã Kỳ. Nhất định là nó sẽ hạnh phúc. E đừng tự dằn vặt mình nữa.
-E…m….Nhã Kim định nói gì đó nhưng khóe môi cô đã bị một vật gì đó thật mềm mại khóa lại. Gia Huy nhanh chóng khóa môi cô lại bằng một hành động thất ngọt ngào. Hay nói đúng hơn nó là hương vị của tình iu.ngọt ngọt nhưng lại có chút dịu ngọt, chút mấm áp. Nó như khiến cô hòa cùng nụ hôn một cách ngọt ngào. Cô như đắm đuối hơn vào nụ hôn đó.
Mùa đông chưa đến nhưng sao khí trời đã trở lạnh. Hôm nay bầu trời cứ âm u. Cũng giống như tâm trạng của Nhã Kỳ. Ko có gì đặc biệt. Chỉ có sự im lặng luôn bao phủ trong cô. Cô lại lặng lẽ bước ra khỏi phòng và lê những bước chân của mình đến trường. Còn về phía Minh Thư thì cô đã đi học sớm cùng với Kelvin rồi. Nhã Kỳ thấy vậy cũng cảm thấy vui cho Minh Thư.
Nhẹ nhàng mở cánh cửa phòng ra và đập vào mắt cô là hình ảnh của Thiên Bảo. Anh đang dựa vào tường và đứng đối diện cô.
-Chào. Anh nói khi thấy cô bước ra.
Cô ko trả lời chỉ thoáng nhìn anh rồi lại mỉm cười. Và hai người cùng nhau bước những bước chân đến trường.
Trời bỗng dưng lạnh nên cả cô và anh cũng chưa kịp cảm nhận được cái sự thay đổi đột ngột đó. Bây giờ khi đã cảm nhận được cái hơi lạnh đó rồi cô như cảm thấy ở hai bàn tay mình lun có khí lạnh nào đó chăn vào. Cô lấy hai tay lồng vào nhau như mún cản lại cái hơi lạnh đó. Anh thấy vậy khẽ lên tiếng.
-Sao em ko biết quan tâm gì đến bản thân của mình vậy. Giọng nói của anh có phần hơi nóng nhưng cũng chỉ vì anh lo lắng cho cô mà thôi.
Lần này cô cũng vậy cũng chỉ biết nhìn vào ánh mắt của anh thay cho câu trả lời. Sự im lặng bắt đầu lan tỏa trong cô. Hay nói đúng hơn là cô ko biết nói gì.
-Lần sua ra đường em phải nhớ chăm sóc cho bản thân mình nghe chưa. Người em còn íu lắm đó. Mất công lại vô bênh viện nữa đó. Vừa nói anh lại nhẹ nhàng cởi chiếc áo khoác của mình khoác lên cho cô. Lần này có vẻ như anh đã nhẹ nhàng hơn.
Đây cũng là lần thứ hai anh khoác áo cho cô. Lần nào cũng vậy anh lun là người ở bên chăm sóc quan tâm đến cô. Có lẽ anh cũng muốn làm những đó cho cô. Ko biết chỉ là sự ngẫu nhiên hay là giữa anh và cô có một sự ràng buộc nào đó.lần nào cũng vậy..lúc cô cần một người để chăm sóc, lúc cô gặp nguy hiểm, lúc cô cảm thấy yếu đuối nhất…thì luôn có một bàn tay bước đến bên cạnh cô. Và người đó ko ai khác chính là anh.
-Cảm ơn nha. Cô nói rồi đón nhận chiếc áo từ anh. Bây giờ cô cũng ko thể từ chối được. Bởi vì cô đang rất cần được sưởi ấm.
-Em mặc vào lun đi. Anh nói tiếp.
Nghe anh nói vậy ko biết có gì đó như thôi thúc cô làm theo thời anh. Tại soa đứng trước mặt anh cô ko thể cãi lại..hay làm những điều trái ý anh. Và còn cả cái sự lạnh lùng giả tạo do cô tạo ra mà ai cũng phải sợ…tất cả chúng giờ ở đâu rồi. Hay là nó đã bị anh phá tan.
…………………………..
-Anh Thiên Bảo kìa tụi bây ơi. G1
-Sao lần nào anh ấy cũng đi học cùng cái con nhỏ đó vậy. G2
-Còn cả anh Kelvin của tau nữa. Hôm nào cũng đi cùng cái con nhỏ mới vào trường mình. G1
-Để xem nó còn đi được bao lâu. Dám đụng tới anh Thiên Bảo à. Ko dễ vậy đâu. Những gì tau ko có thì mày nhất định cũng không thể có được đâu. G2( Bảo Quyên).
-Này…tụi mày lên conffession của trường mình xem đi…..có một loạt ảnh về anh Thiên Bảo đó. Một con nhỏ khác từ đâu chạy đến nói với cái đám đó.
Nhanh như chớp sau khi nghe con nhỏ đó vậy ai cũng nhanh chóng lôi những con dế iu của mình lên mạng. Và đập vào mắt của chúng là một loạt ảnh của Thiên Bảo và Nhã Kỳ được tung lên conffession. Nhìn những bức ảnh khi lại tất cả cuộc đi chơi của hai người lúc sáng hôm qua. Nhìn trông rất hạnh phúc. Ai nhìn vào ko thể ko nghĩ họ là 1 cặp. Bởi vì từng bức ảnh là từng nụ cười thật hạnh phúc đang hiện hữu trên khuôn mặt hai người. Như vậy lại càng khiến cho đám con gái đó tức thêm. Nhưng bên cạnh đó vẫn còn rất nhìu người ghen tị với họ.
Ko chỉ vậy mà ở trên những bức hình còn ghi là : HOÀNG THIÊN BẢO và LÊ KHÁNH NHÃ KỲ CHÍNH THỨC TRỞ THÀNH GÀ BÔNG CỦA NHAU. Câu nói đó lại càng làm rộ lên rất nhiều nỗi căm phẫn của những đứa con gái iu thích Thiên Bảo. Vì ai cũng mong muốn làm người iu của anh. Dù chỉ là một ngày. Tất cả những tấm hình đó cũng là do vô tình một bạn học sinh trong trường chụp lại và bây giờ là đã được đăng lên conffession của trường. những tấm hình đó nhanh chóng lan tỏa đi khắp các ngỏ ngách của trường. Chưa đầy 20 phút mà bộ ảnh đã được rất nhiều lượt like. con số đó ko ổn định nó cứ tăng một cách đáng nể. Điều đó cho thấy rằng sức hút của Thiên Bảo ở trong trường QÚI TỘC thật sự rất lớn và còn ở các trường lân cận. Và biết bao nhiu là ment…đa số mọi người đều tiếc……………
Có một điều là nãy giờ chỉ có Thiên Bảo và Nhã Kỳ là không biết có chuyện gì khi từ nãy giờ họ đi tới sân trường và nhận được rất nhiều ánh mắt của đông đảo HS nhưng cả hai chả hiểu gì cả. Đúng là người trong cuộc thì ko hiểu gì cả.
-Này..có lun nghe..tiếng của Gia Huy từ đằng sau bước đến.
-Có gì mày…Thiên Bảo hỏi lại.
-Có biết bao nhiêu là ánh mắt. Nhã Kim trả lời thay cho Gia Huy.
-Ngày nào mà chả thế. Giường như Thiên Bảo cũng chưa kịp nhận ra được đìu gì. Anh cứ nghĩ Nhã Kim nói như vậy nghĩa là có rất nhìu ánh mắt đang nhìn anh. Anh cũng thấy chả có gì là ngạc nhiên vì ngày nào đi đâu anh cũng nhận được rất nhìu ánh mắt đó.
-Có cái này nè…….Minh Thư từ đâu bước đến giơ chiếc I-PAD lên cho anh xem….anh nhanh chóng lấy xem. Và đang hiện lên trên đó là một loạt ảnh của anh và cô. Anh như choáng ngợp. Vì sao lại có được những tấm ảnh này. Anh nhanh chóng đưa cho Nhã Kỳ xem. Cô nhận lấy chiếc I-PAD từ tay anh và xem từng bức ảnh và những ment. Cô cũng ko thể ngờ là ai có thể đăng những bức hình này lên conffession.
Lúc hai người ở siêu thị mua đồ cho đến lúc hia người lung giỡn với nhau khi ăn kẹo bông. Tất cả đều được chụp lại và đăng lên conffession. Tấm hình nào cũng thấy hai người cười rất hạnh phúc. Đìu đó thể hiện rất rõ qua khuôn mặt đang cười của họ. Những nụ cười ko hề gượng gạo mọt chút nào.
Biết bao nhiu là ment dành cho những tấm hình đó.
-Ôi nhìn anh Thiên Bảo cười đẹp thật.
-Tiếc quá. Anh pồ với Nhã Kỳ rồi.
-Con nhỏ đó xấu mà sao lấc quá vậy. Dám cua anh Thiên Bảo à.
-Nhìn hai người đẹp đôi thật.
-Sao ở trường anh ko cười như vậy mà lại lạnh lùng hoài vậy anh.
-Cái con nhỏ nãy sao ngu thế. Anh ấy chỉ cười khi đi cũng Nhã Kỳ thôi.
-Nhìn Nhã Kỳ và Thiên Bảo xứng đôi thật. Ai cũng dễ thương.
-Chúc hai người sẽ dài lâu.
-Ước gì mình là cô gái trong hình.
………………………….
-Quá anh nghe. Kelvin nãy giờ im lặng giờ mới lên tiếng.
-Có gì đâu mà quá mày. Thiên Bảo nói lại.
-Hôm qua anh đi chơi cũng Nhã Kỳ mà hỏi thì anh nói là anh có chuyện công ty cần giải quyết. Xạo quá. Kelvin như mún chơi Thiên Bảo.
Thiên Bảo ko trả lời lại. Đúng hơn là anh ko biết nói gì.
-Không ngờ hình ảnh của hai người được nhiều lượt LIKE thế nhỉ. Mới có 26 phút mà lượt LIKE đã được 15.362 rồi…nhanh quá…chóng mặt tau rồi. Gia Huy nói tiếp lời Kelvin.
-Thôi tụi bây giải tán hết đi…mệt quá. Thiên Bảo nói như đuổi tà.
Cũng đã đến giờ vào lớp nên mọi người cũng nhanh chóng về lớp. Cả Nhã kỳ cũng vậy.
Giờ chỉ còn lại một mình anh ở ngoài sân trường. Anh khẽ lấy chiếc điện thoại ra và nhanh chóng lên conffession của trường. Anh nhanh chóng xem lại những tấm hình đã ghi lại những kỷ niệm của anh và cô. Anh chợt khẽ mỉm cười khi xem chúng. ‘’là ai’’. Anh có chút ngạc nhiên khi xem những tấm hình đó.(m.n đừng nghĩ là Thiên Bảo cho người chụp hình rồi đăng những tấm hình ấy nhé.)
Nhã Kỳ và Minh Thư đang cùng nhau đi vào lớp. Quãng đường vào lớp như có rất nhìu gai vậy. Hai người đi đến đâu cũng nhận được rất nhìu ánh mắt của đám nữ sinh. Nói đúng hơn là những ánh mắt đó đa số là dành cho Nhã Kỳ. Những ánh mắt lun đi kèm những lời nói và những cái chỉ tay.
-Ngó bộ bây giờ cái conffession đó nổi lắm nhỉ. Đi đâu cũng có người để ý. Minh Thư nói khi nãy giờ cô bắt gặp rất nhìu ánh mắt dành tặng cho Nhã Kỳ.
-Sống ở cái trường ni trước sau gì cũng có chuyện. Nhã Kỳ đáp lại.
Hai người lại nhanh chóng bước vào lớp trong nhìu lời bàn tán sôi nổi của đám hs.
-Con nhỏ đó mới vô trường mà làm chảnh. Dám đi quyến rủ anh Thiên Bảo. G1
-Chắc những tấm hình đó là nó cho người đăng lên. G2
-Ai mà biết được. Ko biết nó cho anh Thiên Bảo uống thuốc gì mà anh ấy mê nó vậy. Còn cái con nhỏ đi bên cạnh nó nữa. Tau nghe nói là nhỏ đó pồ với anh Kelvin. G3
-Hai nhỏ đó đúng là vẫn chưa biết gì. Còn nhỏ mà đã lấc rồi. Dám dùng cái vẻ mặt ngây thơ trong sáng đội lốt quỷ đó đi quyến rủ anh Thiên Bảo và anh Kelvin à. G1
-Để xem mấy cưng còn quyến rủ được bâu lâu. G2
……………………………..
Cúi cùng Nhã Kỳ và Minh Thư cũng đã đến trước phòng học. Cả hai như dự tính được đìu gì đó sắp xảy ra khi bước vào bên trong. Nhưng hai người cũng phải bước vào lớp.
Cả bọn trong lớp cùng nhìn hai người. Bao nhiu là cặp mắt hình viên đạn. Trong đó chứa đầy sự căm phẫn nhưng ko ai dám sỉ nhục hay nói xấu gì hai người vì họ biết rằng nếu đụng vô bất cứ thứ gì của Thiên Bảo thì họ cũng sẽ ko được yên. Nhưng chỉ có một người chống lại.
-Thật là may mắn cho lớp 10A1 khi có HOT GIRL được làm pồ của anh Thiên Bảo nhỉ. Chúc cậu sẽ được dài lâu cùng anh ấy. Tiếng Bảo Quyên vang lên khi thấy Nhã Kỳ và Minh Thư bước vào.
Nghe Bảo Quyên nói vậy Nhã kỳ cũng ko ngần ngại dành cho Bảo Quyên một cái liếc đầy căm phẫn và chứa đầy sự chọc tức của Nhã Kỳ. Minh Thư thấy vậy nên cũng ko lên tiếng.
-Cảm ơn về lời chúc của cậunghe. Nhất định mình sẽ thật dài lâu với anh ấy. Để ko phụ lòng lại lời chúc của cậu. Cậu có cần mình nói với anh ấy là tha lỗi cho cậu về chuyện lần trước ko. Nhã Kỳ nói như mỉa mai lại Bảo Quyên. Cô như kéo dài từng tiếng như muốn kích thích sự tức giận trong người Bảo Quyên.
-Cảm ơn cậu nha Nhã Kỳ. Nhưng mà mình có miệng, ko cần cái loại giả danh ta đây như cậu nói hộ đâu. Mất công cậu lại làm ô uế những lời nói của mình. Bảo Quyên cũng sủa lại.
-Ồ thế à. Nhưng mà mình nghe cậu nói mấy từ như ô uế, giả danh ta đây….những từ đó sao giống với những từ mà lũ chó thường dùng quá vậy.ko lẽ cậu là chó à. Nếu ko phải thì sao mà am hiểu rõ thế. Ko nhẽ……..Nhã Kỳ ko nói nữa mà chỉ nhìn Bảo Quyên một cách e thẹn………
-Sao cậu lại biết những dấu hiệu của con chó vậy. Ko lẽ cậu đã và đang làm chó nên mới am hỉu như vậy. Cậu có phải là chó ko thì nói tiếng để mọi người còn tránh xa chứ mất công lại bị cậu cắn nữa. Bảo Quyên cố đổi sang mỉa mai Nhã Kỳ.
-Ồ….làm gì có. Mình đâu có giống như cái loài chó lát đó đâu. Đang nói chuyện về mình thì lại chuyển đối tượng. Ko nhẽ cậu sợ mình phát hiện ra cậu là chó à. Nếu cậu sợ thì nói tiếng. Như vậy thì mình còn nhường à ko nói nữa. Chứ ai lại đi nói chuyện lạc nhách như vậy. Cậu nên sửa cái tính đó đi. Cái tính đó ko hợp với lũ chó đâu. Nhã Kỳ như đã đánh trúng tim đen của Bảo Quyên.
Bảo Quyên như ú ớ ko nói được gì. Nhưng cô vẫn cố cách kím lại thế thượng phong. Bởi với tính của Bảo Quyên thì cô lun ko chịu thua ai.
-Cậu dám nói mình như vậy. Mình khuên cậu nên xem lại bản thân mình như thế nào đi rồi hãy đi nói người khác như vậy. Ko xứng đâu. Bảo Quyên tiếp lời.
-Sao lại ko dám. Mình còn làm ra những việc tồi tệ hơn như vậy nữa. Người cần xem lại là câu thì đúng hơn đó. Nhã Kỳ cũng ko vừa.
-Thôi đi Nhã Kỳ. Cậu nói vừa thôi chứ ko lại mất công có người lôi công ty của ba mình vào đây dọa bọn mình đó. Lúc đó chúng ta sẽ ko có ai đấu lại công ty của bạn Bảo Quyên đâu. Một sự nhịn chín sự lành đó. Minh Thư nãy giờ im lặng giờ mới lên tiếng khuyên Nhã kỳ. Nhưng mỗi lời nói của Minh Thư đều có ý mỉa mai.
-Ừ..mình quên mất….nhà mình nghèo lắm. Ko sao đấu lại Bảo Quyên được. May mà cậu nhắc mình. Nhã Kỳ tỏ vẻ lo sợ. Thái độ đó càng khiến cho Bảo Quyên tức giận thêm. Còn đám HS trong lớp thì ko dám ú ớ gì. Chỉ có sự im lặng là bao trùm ở trong lớp.
-Ngoan ngoãn như Minh Thư thì mình sẽ ko chấp làm gì. Bảo Quyên cố tỏ ra thích thú và vội đắc ý.
-Thôi Nhã Kỳ đừng có lôi thôi với loài chó lát nữa. Về chỗ ngồi đi. Minh Thư nói tiếp.
Nhã Kỳ và Minh Thư định bước phía chỗ ngồi nhưng nào ngờ Bảo Quyên vẫn muốn tiếp tục cuộc đấu khẩu này.
-Cậu nói ai là chó lát vậy. Bảo Quyên hỏi .
-Mình nói chơi vậy thôi chứ ai nghe nhột thì tự biết à. Cần gì hải nói thẳng ra như vậy mới biết. Minh Thư vội đáp.
-T………..á…t……t…..á…………t. Bảo Quyên đã tác Minh Thư một cái rõ đau. Minh Thư như cảm nhận được cái tát đó. Còn về phần Bảo Quyên cô chưa vui mừng đươc bao lâu thì……….5 ngón tay của Nhã kỳ lị nằm gọn trên má cô. Là Nhã Kỳ…cô đã tát Bảo Quyên một rõ đau. Cái tát này còn đâu gấp 10 lần sau với cái tát lúc nãy.
-Đau ko. Nhã Kỳ hỏi Bảo Quyên.
-Sao cậu lại dám tát tôi hả. Bảo Quyên nói mà như đang hét.
-Sao tôi lại ko dám. Nếu như cậu dám đụng đến bạn tôi thì tôi sẽ ko làm nhẹ như vậy đâu. Sẽ phải trả cái giá gấp 10 lần so với cái tát đó. Cái tát đó vẫn chưa là gì cả đâu. Cậu muốn chơi vói tôi à. Ko dễ như vậy đâu. Cậu nên về nhà soi gương lại còn hơn.
-Cậu nghĩ cậu dựa vào anh Thiên Bảo thì ngon à. Cũng chỉ là đồ bám thôi. Bảo Quyên .
-Cậu có giỏi thì dựa hơi anh Thiên Bảo như bọn tôi đi. Có cần bọn tôi bố thí cho chút ko. Nhã Kỳ lại nói Bảo Quyên một cách ngoạn mục. Từng lời nói của Nhã Kỳ đều khiến cho Bảo Quyên như cứng họng.
Bảo Quyên định giơ tay lên tát Nhã Kỳ để lấy lại sĩ diện thì……
-Cô đang làm cái gì thế hã…Kelvin từ ngoài cửa bước vào quát lên. Cả lớp học lại trùm lên nỗi sợ hãi.
-Em có làm gì đâu. Bảo Quyên cất vội cái khuôn mặt quỷ của mình.
-Như vậy mà nói là ko làm gì à. Kelvin như trừng mắt nhìn Bảo Quyên. Nhưng ánh mắt anh vô tình nhìn thấy được khuôn mặt của Minh Thư. Và dừng lại ở khuôn mặt cô là những dấu tay vẫn còn nằm trên đó. Dấu ẫn của cái tát vẫn còn đọng lại.
-Minh Thư, em sao vậy. Kelvin chuyển sang hỏi thăm Minh Thư.
-Em ko sao đâu. Chỉ là vô ý ko đề phòng nên bị một con chó lát cắn thôi. Min Thư nói nhưng ánh mắt cô lại nhìn Bảo Quyên một cách thật ghê rợn.
Có lẽ Kelvin cũng nhận thấy được đìu đó.
-Có phải cô tát Minh Thư ko. Kelvin quay qua hỏi Bảo Quyên. Cơn tức giận bắt đầu lan tỏa trong anh.
-Em chỉ là lỡ tay đánh cô ấy một cái thôi. Bảo Quyên cố tỏ ra ngây thơ vô số tội nhất có thể.
-Cô nghĩ tôi là HS lớp mẫu giáo à. Cô có tin tôi………vừa nói Kelvin vừa giơ tay lên định đánh Bảo Quyên nhưng cánh tay đó vẫn ko thể nào đáp lên khuôn mặt của Bảo Quyên.
-Cô……Có lẽ Kelvin biết rằng con trai đánh là con gái là một nỗi sỉ nhục nên anh ko thể hạ cánh tay của mình xún mặt Bảo Quyên.
-Cô được lắm. Tôi cảnh cáo cô nếu như cô còn làm những chuyện này mà đặc biệt là với Minh Thư thì cô lịu hồn đó. Lần sau cô sẽ ko còn được may mắn như lần này nữa đâu. Nói rồi kelvin lại nắm lấy tay của Minh Thư bước đi trong nhìu con mắt của đám HS. Minh Thư cũng ko nói gì thêm chỉ nắm lấy tay của Kelvin và đi theo anh.
Hai người bước đi để lại biết bao nhiu lời bình luận trong lớp. Còn về phần Bảo Quyên thì giờ cô ko dám nói gì thêm. Cô chỉ liếc xéo Nhã Kỳ một cái rồi lặng lẽ bước về chỗ của mình. Giường như mọi người trong lớp học cũng ko còn để ý đến việc của Nhã kỳ và Bảo Quyên nữa. Mà việc họ quan tâm bây giờ là mối quan hệ của Kelvin và Minh Thư.
-Chắc là nhỏ Minh Thư lớp mình pồ với anh Kelvin thật. G1
-Chứ chi nữa. nếu như ko pồ thì sao mà anh ấy quan tâm đến nhỏ đó như vậy. G3
-Hai nhỏ Nhã Kỳ và Minh Thư mới vô trường QUÍ TỘC học chưa được bao lâu mà lại làm pồ được với hot boy của trường này rồi. 1 đứa thì pồ với anh Thiên Bảo, 1 nhỏ thì pồ với anh Kelvin. G1
Biết bao nhiu là lời bình luận sôi nổi về Minh Thư và Kelvin.
…………………………….
Tại sân sau trường.
-Minh Thư em ko sao chứ. Kelvin dẫn Minh Thư ra sân sau trường.
-Ko sao. Chỉ hơi rát thôi. Cô nói rồi khẽ mỉm cười.
-Này em chườm đi. Nói rồi kelvin bỗng đưa cho cô một cái khăn đá để cô chườm.
Minh thư định đưa tay ra đón lấy chiếc khăn thì…
-Thôi để anh làm cho. Em ngồi yên đi. Sẽ rát lắm đó. Vừa nói Kelvin vừa cầm lấy chiếc khăn đá nhẹ nhàng đưa lên khuôn mặt của Minh Thư. Anh như nhìn rõ khuôn mặt của cô hơn. Một khuôn mặt ko có một chút tỳ vết nào. Đây cũng là lần đầu tiên anh ngắm nhìn khuôn mặt cô rõ nét như vậy.
-Á…..cô khẽ kêu lên.
-Rát lắm à. Anh hỏi lại
-Mà sao lúc nãy e ko tát lại Bảo Quyên. Kelvin hỏi tiếp.
-Em định tát rồi nhưng mà lúc đó Nhã Kỳ đã nhanh chóng làm việc đó rồi. Minh Thư nói lại cho kelvin.
-Lần sau em phải cẩn thận hơn đó. Kelvin như đang rất lo lắng cho cô.
-Cần gì lo lắng. Như vậy thì e sẽ được anh chăm sóc như vậy. Ko sướng hơn à. Minh Thư lại cười phá lên chọc kelvin.
-Em muốn thế à. Vậy thì để anh ngồi cầu nguyện cho em ngày nào cũng bị người khác đánh hỹ. Lúc đó ngày nào em cũng sẽ gọi anh tới để chăm sóc cho e nghe. Sau một tháng chắc anh cũng ko nhận ra được em mất. Kelvin nói như mún chọc Minh Thư.
-Sao lại ko nhận ra em. Cô hỏi lại.
-Thì ngày nào em cũng bị đánh. Sau một tháng thì chắc em sxe bầm dập. Lúc đó em sẽ ko còn là Minh Thư xinh đẹp dễ thương như vậy nữa. vậy mà cũng ko hỉu em chậm tiu quá. Ko biết sao chỉ số IQ của em thấp như vậy mà sao lại làm nhà thiết kế nhỉ. Chắc là có một sự nhầm lẫn nặng chi ở đây. Kelvin lại nói tiếp.
-Anh dám nói em như vậy à. Minh Thư quay qua nhìn Kelvin. Ánh mắt cô như đang có gì đó lôi kéo cô. Nó khiến cho cô cứ nhìn vào ánh mắt anh mãi ko thôi. Anh cũng vậy cũng đang nhìn chằm chằm vào mắt cô. Hai người ko biết cói gì đó như lôi kéo họ hơn. Khoảng cách ngày một gần hơn. Cả hai lại cùng nhắm mắt như chờ đón một đìu gì đó. Và cái gì đến cũng phải đến. Cái cảm giác ấy cũng đã tìm đến họ. Họ như cảm nhận được hơi ấm của nhau. Từng nhịp đập của con tim. Có lẽ là nó đang đập rất loạn xạ.
Một nụ hôn thật ngọt ngào ấm áp. Đây cũng là nụ hôn đầu của hai người dành cho nhau.
Nụ hôn đó mãi kéo dài cho đến khi……..
t…i…n…t..i….n tiếng chuông điện thoại của Minh Thư vang lên.
Hai người nhanh chóng buông ra. Minh Thư vôi lấy điện thoại ra. Là Nhã Kỳ gọi.
-Mình nghe đây. Minh Thư
-Cậu ko sao chứ. Nhã Kỳ
-Ừ. Mình ko sao đâu. Cậu đừng lo. Mà cậu sao rồi. Cô ta còn làm khó dễ gì cậu ko. Minh Thư
-Cô ta dám nữa ko. Lúc nãy bị bẻ mặt rồi. Nhã Kỳ
-Ừ. Minh Thư
-Mà cậu đang ở đâu vậy. Nhã Kỳ
-Mình ở trong trường. Minh Thư
-Vậy thôi cậu về lun đi. Đừng vô lớp nữa. Trong lớp mình giờ đang bàn tán về chuyện của cậu và Kelvin ko nên cậu đừng vô sxe tốt hơn đó. Nhã Kỳ.
-Ừ. Mình biết rồi. Vậy thôi nha.ppppp Minh Thư
-Nhã Kỳ gọi à. Kelvin hỏi khi thấy Minh Thư nghe điện thoại xong.
-Ừ….Kelvin hay là mình về lun đi. Minh Thư nói. Có lẽ cô cũng cảm thấy mệt.
-Hay là hôm nay chúng ta đi chơi lun đi. Kelvin như nãy ra ý kiến gì đó.
-Đi đâu. Cô hỏi lại anh.
-Cứ đi đi. Nhìu chỗ chơi lắm. Lo gì ko có chỗ. Với lại lâu rồi em cũng chưa đi chơi ở Việt Nam mà. Anh nói rồi nở nụ cười tươi.
-Vậy thì đi thôi. Minh Thư cười rồi đáp lại Kelvin. Vậy là hai người cùng nhau bước đi..
…………………..
Tại phòng học của lớp 11A1
-Cái gì nữa đây. Nhã Kim bị một phen ngạc nhiên khi cô đọc được tin trên conffession. Cô nhẹ nhàng lướt nhanh trên chiếc điện thoại cảm ứng của mình.
TIN MỚI NHẤT CỦA LỚP 10A1
Ngay sau khi Bảo Quyên tát Minh Thư một cái thì Nhã Kỳ đã tát lại Bảo Quyên một cái rõ đau. Đây là hình ảnh chụp lại cái tát đó………………………………………………………….
Cả trường đang nghi ngờ về việc anh Kelvin và Minh Thư có phải là pồ của nhau hay ko thì ngaỳ hôm nay. Khi sự việc xảy ra thì kelvin vừa xuất hiện và quan tâm chắm sóc cho cô. Anh còn dẫn Minh Thư đi. Đìu này lại càng làm ọi người khẳng định rằng việc Kelvin và Minh Thư là hoàn toàn thật.
1.325 LIKE 241 BÌNH LUẬN khoảng 15 phút trước.
-Anh Kelvin cặp với con nhỏ đó thật à.
-Anh Kelvin sao anh lại nỡ.
-Ngưỡng mộ hai bạn Minh Thư và Nhã Kỳ quá.
-Cầu chúc cho anh hạnh phúc anh nhé.
-Nhã Kỳ nhìn vậy mà cũng hung thật nhỉ.
-Ấn tường với cái tát của Nhã Kỳ dành cho Bảo Quyên quá. Nhìn như vậy chắc là đau lắm.
-Chứ còn chi nữa. ai bảo con nhỏ đó dám tát Minh Thư.
-Chúc cho anh sẽ lun được hạnh phúc.
-Mình cực kì kết bạn Nhã Kỳ. Mặc dù mình biết là Nhã Kỳ đang cặp với anh Thiên Bảo. Tiếc thật.
-Nghe nói Nhã Kỳ chỉ dựa vào anh Bảo nên mới lên mặt như thế. Theo thông tin thì mình nghe nói Nhã Kỳ là con mồ côi.
-Thật ko vậy bạn. Nhưng mà cũng có sau đâu. Mình thấy Nhã kỳ và anh Thiên Bảo rất đẹp đôi mà.
……………………
Biết bao nhiu là bình luận của HS. Giường như ở trong trường bây giờ rất nổi về chuyện Thiên Bảo-Nhã Kỳ. Minh Thư-Kelvin.
Nhã kim đọc tuwnngf lời bình luận và ko quên xem hình. cô như có vẻ như rất ngạc nhiên. Gia Huy thấy vậy liền lên tiếng.
-Có chuyện gì vậy em.
-Anh lấy điện thoại lên conffession của trường đi. Cô nói nhưng tay cô vẫn lướt nhanh trên nền cảm ứng của điện thoại.
Như nhớ ra được đìu gì đó. Cô liền khẽ đập lên vai Thiên Bảo. Thiên Bảo vội tỉnh dậy.
-Có chuyện gì vậy.
-Cậu lên conffession đi. Có tin của Nhã kỳ đó. Nghe Nhã Kim nhắc đến hai chữ Nhã kỳ Thiên Bảo như bừng tỉnh. Anh nhanh chóng lôi chiếc I-PHONE 5 của mình và nhanh chóng lên conffession trường. Anh nhíu mày rồi đọc những lời trên conffession.
-Ba đứa nhỏ nứ lại gây ra chuyện gì nữa đây. Gia Huy vừa đọc vừa nói.
-Lúc sáng thì mày và Nhã Kỳ. Còn bây giờ là đến Kelvin và Minh Thư. Hai tụi mày thay nhau làm loạn trên conffession à. Gia Huy nới với Thiên Bảo.
Nhưng đáp lại Gia Huy là sự im lặng của Thiên Bảo.