Nữ Vương, Hành Hạ Anh Đủ Chưa ?

Chương 4: Trở Về ! (1)


Đọc truyện Nữ Vương, Hành Hạ Anh Đủ Chưa ? – Chương 4: Trở Về ! (1)

Ngay sau ngày sinh nhật , nó sang Mĩ du học cùng anh trai , ở đó , giường như mỗi ngày đều bận rộn. Công việc chính là học , học hết cái này đến cái kia hầu như thời gian nghỉ của nó rất ít . Bận rộn với việc học hành , tuy mệt rất mệt nhưng nó thích . Sau ba năm , học tập , rèn luyện nó thi đỗ vào trường đại học Harvard University . Anh trai nó sau khi tốt nghiệp cũng đã về nhà phụ giúp gia đình mặc dù anh nói muốn ở lại chăm sóc nó nhưng nó nhất quyết không chịu.
Ở Mĩ , ngoài ăn , ngủ , học ra thì dĩ nhiên là chơi và quậy .
**** Chủ Nhật *****
Nó đang ngủ thì …..
Just one last dance.
Before we say goodbye.
When we sway and turn around and round and round.
Its like the first time.
Just one more chance.
Hold me tight and keep me warm
cause the night is getting cold
and I dont know where I belong.
Just one last dance.
Chuông điện thoại của nó reo lên .

– Alo !
– Mẹ đây ! Con gái thế nào rồi ! – đầu dây bên kia vang tiếng mẹ nó !
– Con ổn , còn mẹ ? – nó ngái ngủ.
– Mẹ rất tốt ! Giờ ở đó chắc là 10h tối nhỉ ?
– Dạ , Ahhhhh ! – nó ngáp dài
– Mẹ xin lỗi vì h này con gọi con , mẹ nhớ con lắm đấy !
– Con không sao ! Con cũng nhớ mẹ lắm ! – nó nũng nịu
– Khi nào con về ? Ba năm rồi không về nhà , ba mẹ cũng không có nhiều thời gian , xin lỗi con .- mẹ nó nói giọng buồn buồn .
– Không sao mà , con đâu phải con nít ba tuổi . Mẹ yên tâm ! – nghe giọng mẹ , nó tỉnh ngủ hẳn .
– Tết nay con sẽ về ăn tết , còn không biết ba mẹ có chào đón con không nữa ! – nó hỏi.
– Con gái yên tâm nhất định sẽ mở tiệc chào đón con ! – mẹ nó vui mừng .
– Hihihi – nó cười
– Vậy con nghỉ ngơi đi , chào con !

– Chào mẹ !
______________ Ngày 27 tết____________
************** Tại biệt thự Kiều Gia *****************
Con xe Alfa Romeo mui trần màu trắng tao nhã từ từ tiến vào sân , phía sau xe bước xuống , một cô bé tóc nâu , da trắng , phong cách tomboy , hai tay đút túi quần , khuôn mặt rạng rỡ .
– Tiểu thư , tiểu thư về rồi ! – Bác quản gia cùng người làm vui mừng chạy lại cúi chào , hỏi han nó .
– Tiểu thư , cô đi lâu như vậy , ở đây thiếu tiếng cười với trò quậy phá của tiểu thư trở nên buồn lắm đấy . – bác Hoàng quản gia rơm rớm nước mắt.
Sau đó còn người làm ríu rít hỏi chuyện .
– Mọi người để em ấy cất đồ đã . – Thiên Bảo bước ra choàng lấy vai nó .
Tối hôm đó mọi người mở tiệc mừng nó về , người làm cũng liên hoan chia tay cuối năm cùng về nhà ăn tết , chỉ có chị Thu và bác Hoàng ở lại nhà nó vì họ làm ở đó từ rất lâu rồi nên cũng xem đó là nhà mình .
– Thiên Nhi , con sẽ qua đó học tiếp sao ? – ba hỏi
– Dạ , con về được khoảng 10 ngày rồi lại qua đó . – nó vừa ăn vừa chả lời .
– Còn 5 năm nữa nhỉ ? Em mới học năm nhất ! – Thiên Bảo hỏi nó
– Vâng , 5 năm sau tốt nghiệp rồi em về đây luôn . Giúp mẹ quản lí Bang như mẹ nói. – nó quay sang nhìn mẹ .
– Vậy chắc chắn sẽ rất bận , không biết là còn được về mấy lần nữa .- mẹ nó dỗi
– Sớm thôi mà mẹ , có phải con đi luôn đâu . Với lại một vài chi nhánh bang ở Mĩ cũng cần mẹ cai quản nên tiện thể thăm com luôn cũng được mà ! Mẹ yêu !!! – nó đáng yêu nhìn mẹ.
– Chỉ được cái dẻo miệng .- mẹ bẹo má nó rồi cười !
Cả nhà luôn vui vẻ như vậy , ở căn nhà đó nó cảm nhận rõ tình cảm gia đình mà lúc ở cô nhi viện nó hằng mong ước , cái mà họ cho nó không phải chỉ là tiền mà là tình thân .


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.