Đọc truyện Nữ Vương, Hành Hạ Anh Đủ Chưa ? – Chương 23: Manh Mối ( 2 )
Hắn trở về , sự vui mừng , thắc mắc , lo lắng .. hỗn loạn xen lẫn . Gặp lại người vú nuôi đã 7 năm xa cách , câu nói cần nói vẫn chưa thể nói thì đã nhìn thấy vẻ mặt thực bất an . Xảy ra chuyện gì , rốt cục là chuyện gì , hắn vẫn chưa thể hỏi vú nuôi , bao năm qua người sống thế nào ? Có khỏe không ? Sống có tốt không ? Sao người lại vội bảo hắn rời khỏi . Còn nữa , như thế nào người lại trở thành viện trưởng ở Bệnh Viện Tâm Thần ?
Điều lạ là khi nghe hắn nhắc đến người bà ngoại , thì liền có phản ứng gay gắt . Chẳng lẽ .. đúng như hắn nghĩ ? Bà ngoại hắn còn sống sao ? Không lí nào lại ở trong nơi như thế ?
.
Trong chuyện này đặc biệt có uẩn khúc . Chính là nút thắt mà hắn vẫn luôn muốn tháo ! Nút thắt giữa quan hệ mẹ con hắn 8 năm qua . Hoặc là mẹ , hoặc là vú nuôi , một trong hai người đang che giấu chuyện gì đó , nhất định phải tìm ra !
Hắn lén nhờ nó điều tra chuyện này , căn bản vì không muốn cho mẹ biết , đã đưa số điện thoại của nó cho bà , đành phải ngồi chờ tin tức vậy /
.
– Alo .
– À.. cô là ?
– Tôi là Kiều Thiên Nhi ! Xin hỏi .. ai vậy ?
– Kiều tiểu thư . Cô biết Hàn thiếu gia chứ ?
– Hàn .. À , tôi biết , có chuyện gì không ?
– Cô gặp cô một chút được không ? Tôi có chuyện cần phiền cô giúp !
– Được !
.
.
– Bà là người muốn gặp tôi sao ? – Trong một căn nhà hoang sơ , vắng vẻ , người phụ nữ sang trọng có khuôn mặt hiền từ , vẻ mặt lo sợ , vội vã , liên tục nhìn xung quanh .
– Cô Kiều , làm phiền cô đưa cái này cho Hàn thiếu , lần gặp mặt này hy vong cô không nói cho ai biết , cũng đừng nói tôi đã gọi cho cô . Thứ này rất quan trọng với Hàn thiếu , xin cô chuyển tận tay cậu ấy , tuyệt đối đừng mở ra ! – bà ta đưa cho nó một chiếc cặp đen , khá nặng , nó thắc mắc .
– Quan trọng ? Tôi không thân với Hàn thiếu lắm , sao lại dám tin tôi vậy ?
– Cậu ấy đã để tôi liên lạc với cô , nhất định có lý do , cũng nhất định tin tưởng cô , cậu ấy tin cô , tôi càng không thể không tin cô , chuyện này rất quan trọng , tôi đi đây , cô Kiều , cảm ơn cô trước !
Nói xong , bà ta lại nhìn một vòng xung quanh rồi vội vàng bỏ đi .
.
– Dacry , có người nhờ tôi đưa thứ này cho anh !
– Được , tôi đến ngay !
………
– Của anh đây ! – nó đưa chiếc cặp lên bàn , ngồi xuống ghế đối diện hắn trong quán cafe .
– Cảm ơn cô !
– À , nghe nói … Riah sắp xếp anh ở lại nhà tôi một thời gian ?
– Hy vọng cô cho phép , tôi chỉ cần ở ít lâu , không ảnh hưởng đến cô đâu , gia chủ , tôi thực sự mong cô đồng ý , tôi có thể đi xa nơi này một chút để sống , nhưng hiện tại tôi chỉ có thể ở lại đây , tôi có rất nhiều việc cần giải quyết .
– Tôi đâu nói là không ! Anh có việc thì đi đi !
Hắn khẽ gật đầu rồi rời đi .
.
Devils Villa
Trong phòng hắn .
Vội vã mở chiếc cặp ra xem . Những thứ bên trong là một tập tài liệu , một bức thư cùng một chiếc hộp sắt có mật mã .
Nhìn sơ qua tập hồ sơ , đây là sổ sách bí mật của mẹ hắn , trong đây ghi rõ , bà ta đã lợi dụng chức vụ quyền hạn , chiếm đoạt công quỹ , ….. làm sao bà lại có được thứ này ? Chiếc hộp bằng sắt kia , có mật mã nhưng không có bất cứ gợi ý nào .
Hắn loay hoay một lúc mới mở bức thư ra xem .
” Hàn thiếu gia , cho ta gọi con như vậy , ta không xứng đáng gọi tên con . 7 năm qua ta sống rất tốt , chỉ có điều không tốt như con mong , ta sống dưới danh phận kẻ tri thức , ai nhìn vào cũng sẽ thấy vậy , nhưng chẳng qua là bề ngoài , ta chính là kẻ tội đồ . Một con chó săn làm việc cho Lâm Tuyết Mai , trên tay không biết dính bao nhiêu máu . Hàn thiếu gia , có thể con không tin , nhưng mẹ con của 8 năm trước và 8 năm sau là hai người hoàn toàn khác nhau , 8 năm trước bà ấy tốt như thế nào , lương thiện như thế nào thì 8 năm sau , bà ta chỉ là một con quỷ dữ , giết người không ghê tay . Còn nhớ lúc trước , trước khi bà ta đưa con sang Mĩ học đã nói với ta một câu vô cùng kì quái : Thái Hà , chuyện này nhờ cô , nhất định cô phải nhớ , nếu khi tôi quay về tôi trở nên kì quặc , hỏi cô những câu tôi vốn đã biết , trở thành con người khác ,.. thì cô phải nhớ kĩ bảo vệ Bảo Duy của tôi , tuyệt đối không trả lời tôi bất cứ cái gì ! Được không ? Ta đã đồng ý . Quả nhiên là đúng như vậy , bà ta hoàn toàn khác so với lúc trước . Khi ta biết , bà ta đã bị tai nạn lúc đưa con đi thì mới hiểu , có lẽ là do biến chứng ! Điều lạ ở chỗ , sao bà ta có thể biết trước chuyện này ? Còn có một chuyện , Hàn thiếu gia , thực chất mẹ con không hề biết dùng súng , cũng không biết võ , lại càng không biết chút gì về kinh tế , nhưng sau tai nạn thì lại biết tất cả . Ta không tin có khả năng như vậy ! Hàn thiếu , những chuyện này con phải giữ kín , vẫn chưa đến lúc có thể phanh phui . Chiếc hộp sắt bên trong là do mẹ con trước khi đưa con đi đã dặn ta phải giữ , sau này còn nhất định cần tới . Mẹ con nói , con đến nơi đó thì có thể giải mật mã . Ta không biết nơi đó là nơi nào ! Mong con biết !
Vú nuôi của con !
Thái Hà “
– Nơi đó ? Là chỗ nào ?
————- Quá khứ————–
– Woa , mẹ , nơi này xây nên là cho Duy sao ?
– Phải , là của con , từ giờ là của con , sinh nhật con mẹ sẽ tự tay tổ chức tại nơi này , hằng năm mẹ cùng Duy đón sinh nhật , có được không ?
– Được ! Mẹ , Duy yêu mẹ nhất !
– Mẹ cũng rất yêu Duy !
————- Hiện Tại ————
– Mẹ , không phải đã hứa sẽ cùng Duy đón sinh nhật , không phải sẽ chính tay tổ chức sinh nhật cho Duy hay sao ? Sao mẹ không giữ lời ?
Giọt nước mắt lăn trên má hắn . Mẹ hắn sao lại không như mẹ người ta vậy ? Không biết giữ lời ?
————————————————————————–
Mọi người nhận xét xem , Thy viết thế nào nhé !!! Yêu cả nhà ạ !!!!!!!!!!!!!!!!!!!