Nữ Tư Tế

Chương 15: Hiến tế đại loạn


Đọc truyện Nữ Tư Tế – Chương 15: Hiến tế đại loạn

Cách nói này lại mang đến một trận điên cuồng hôn nồng nhiệt, kích tình qua đi Imhotep nâng khuôn mặt hồng hồng của cô: “Aisha, chỉ cần nàng không muốn ta liền sẽ không chạm mặt nàng ta.”

Aisha đương nhiên không muốn, dùng sức gật gật đầu nói: “Khi ta nhìn thấy chàng cùng Anck-Su-Namun, trong lòng ta thật sự không thoải mái.”

“Cũng như ta, khi nhìn thấy Musar ôm nàng, nơi này rất khó chịu.” Hắn đem tay Aisha đặt trên ngực, nhắm mắt cảm thụ độ ấm của cô.

Aisha cảm thấy Imhotep cùng đàn ông phương đông nhận thức bất đồng, tình yêu của hắn tuy rằng cố kị trùng trùng nhưng là trực tiếp, sẽ không giống những nam nhân vật chính trong tiểu thuyết ngôn tình, các loại không thừa nhận tâm tư của mình, thậm chí còn ngược nữ chủ.

Hắn trực tiếp nói yêu cô, chính là không muốn hai người bị thần phạt nên mới né tránh cô.

Ngược lại bất luận là nam hay nữ, chỉ cần bọn họ yêu nhau khi bị ngăn cản thì sẽ xảy ra phản ứng trung gian, họ sẽ cùng chết hoặc cùng sống, còn nếu không thì sẽ đối với đối phương yêu khắc cốt ghi tâm. Aisha nhìn nhận, tất cả bọn họ đều có mối quan hệ xác thịt trước, nhưng người đàn ông này lại không như vậy.

Hai người nhu tình mật ý một lát, sau vài lần thiếu chút nữa bị thiêu đốt, Imhotep mới phái tăng lữ đưa cô về thần điện Watoda.

Aisha vỗ hai tay vào nhau, nói: “Đã vậy liền thăng cấp đi.”

Tư tế tăng cấp là xem tri thức uyên bác cùng thần lực, Aisha đã xem qua bộ truyện tranh con gái nữ thần sông Nile rất nhiều lần. 

(@Thoa: Ý chị là truyện nữ hoàng Ai Cập đấy)


Nhất là gần đây nghe thấy người Ai Cập luôn uống phải một ít nước không quá sạch sẽ. Bên trong tràn ngập bùn cát, có lẽ nếu dùng phương pháp trong truyện có khi lại có thể khiến cho bọn họ thấy mình có bao nhiêu tri thức uyên bác?

Aisha quyết định thử một lần, cô đến nơi mà nô lệ tụ tập, cũng chú mục phân phó bọn họ đem tảng đá để vào một cái bình lớn, sau đó đem nước đổ vào, quả thật trong suốt không ít. Đắc ý đứng nơi đó chờ được khích lệ, thế mà các nô lệ lại quỳ xuống, nói: “Đa tạ nữ thần Watoda ban cho.” Tiếp muôn miệng một lời, không có người nào đề cập đến danh tính của Aisha, vì thế cô trở thành người phát ngôn của thần.

Xem ra cần phải nghĩ đến biện pháp khác, ôm thân mình cúi đầu.

A mẫu nhìn thấy người đang ngồi phía trước tượng rắn hổ mang nói: “ Aisha, ngài sẽ không có khả năng trở thành tư tế cấp cao đâu.”

Aisha hỏi: “Vì sao?” Cô đã thật nỗ lực, chính là muốn thay đổi cách nhìn của nàng. Hơn nữa đã đáp ứng với Imhotep rồi, vì để có thời gian cùng hắn, cô cần phải trở thành tư tế trung cấp.

A mẫu lại chỉ vào vị trí trái tim nàng nói: “Nơi đó của ngài không thuần khiết, như thế làm sao có thể đãi phụng thần linh.”

“Ta thật sự đãi phụng nữ thần Watoda.” Cô biết a mẫu nhìn ra tâm tư của mình, nói có phần giãy dụa một chút.

A mẫu xoay người nói: “Cho dù ngài cầu nữ thần Watoda như thế nào, nàng cũng sẽ không đáp ứng thỉnh cầu của ngài.”

Aisha nhìn nàng rời đi, chính mình chỉ vào cái mũi của mình nói: “Watoda dường như là ta đi, vì sao ta không thể thăng chức chính mình?”

Cô quỳ một lát rồi quyết định trở về phòng, nhưng vừa vào đã bị một cây đao đặt lên cổ. Mà người nằm trên giường chính là người đàn ông yêu nghiệt lúc trước, cô theo bản năng giở hai tay lên nói: “Anh….Anh trai.” Không phải bên ngoài có tăng lữ trấn thủ sao, thế nào hắn có thể vào đây?

“Tasha, buông người trong tay ra, ngươi như thế sẽ làm em gái đáng yêu của ta bị thương.” Musar mỉm cười hướng Aisha câu ngón tay, cô cứng ngắc đi về phía trước hai bước nói: “Ngài tìm ta có chuyện gì?”

“Aisha, em có thể yêu thương Imhotep, có thể tha thứ cho hắn hết thảy, nhưng là em vẫn không đem chuyện vòng tay tử thần nói ra mà bí mật giấu trong lòng. Ta biết cha thích em nhất định sẽ đem chuyện vòng tay nói ra, em hẳn là biết nó có thể giúp chúng ta trả thù thậm chí được cả Ai Cập.” Musar đi xuống giường, dùng cánh tay thon dài choàng qua cổ Aisha. Cũng nhỏ giọng cười nói: “Nhưng là ta biết, em không có khả năng yêu Imhotep, em thật ra là thích Daoud, mà ta là anh trai của em, sẽ trở thành người đàn ông đầu tiên của em.”

(@Thoa: Tên này tự kỉ thấy sợ.)

Aisha chẳng yếu thế, cô còn nhớ đã hứa với Imhotep sẽ không để bất kì người đàn ông nào khác chạm vào mình. Cầm chặt tay phải hắn đánh ngã, sau đó vọt đến một bên, theo mu bàn tay rút ra một đoản đao nói: “Đừng đến gần ta, bằng không đừng trách ta.”

Musar nhíu nhíu mày, mà Tasha ở bên nói: “Aisha  ngươi làm sao có thể đối hắn như vậy? Hắn yêu ngươi như vậy, thậm chí vì ngươi mà bị đuổi khỏi xứ sở.”

Aisha đối với tình yêu cấm kỵ này không có gì hứng thú, huống hồ thứ này cũng không của chính mình. Cô tiếp tục dùng đoản đao che ở phía trước, kiên trì nói: “Mong rời đi đi, bằng không tăng lữ của đại tư tế sẽ tiến vào, đến lúc đó các người cũng không thể yên tĩnh mà rời đi.”


Tasha lạnh lùng nói: “Ngươi rất tuyệt tình, lúc đó là vì Daoud, hiện tại lại vì kẻ thù Imhotep.”

Cho nên nói, Aisha là chọn lựa tình yêu? Nhưng là có một người anh trai yêu nghiệt như thế, nàng ta lại thích kẻ cơ bắp, xem ra quả là đầu óc có chút vấn đề.

Mà Musar lại cười nói: “Ta không vội, chỉ cần em giao vòng tay cho ta, như vậy ta liền thay đổi hết thẩy. Bằng không, ngươi Imhotep hoặc là Daoud cũng không như vậy bình yên. Hoặc là em gái của ta, bất quá là vì báo thù mà tiếp cận hắn, như vậy liền rất ngốc rất nguy hiểm, không bằng để anh trai ra tay đi.”

Thật chất, Musar là hoài nghi cô vì báo thù mà tiếp cận Imhotep, mà hắn đến đây muốn vòng tay là vì muốn cùng nhau báo thù?

Nhưng vì sao lại muốn dùng Imhotep uy hiếp cô?

Tâm tư của đàn ông luôn thật khó dò, cô quyết định không đoán đi.

Musar đi đến bên người cô, cầm lấy đoản đao nói bên tai cô: “Em đến tột cùng là khi nào mới hiểu được, chỉ có ta mới là tốt nhất, ta có thể cho em tự do.” Nói xong hôn lướt môi cô rồi cùng Tasha rời đi.

Aisha đem đoản đao cất đi, cô vốn có mục đích, nhưng lại bị bọn hắn náo một phen, phân tuyến nhiệm vụ càng nhiều càng khiến cô đau đầu.

Nhưng vẫn là quyết định, khi tìm được vòng tay thì cũng sẽ chỉ giao cho Imhotep.

Không có cách khác, ai bảo cô quan tâm hắn chi?

Nghi thức hiến tế sông Nile cần ba ngày, trong vòng ba ngày tăng lữ cùng nhóm tư tế không thể cùng người khác phái tiếp xúc, không thể uống rượu hoặc rời đi miếu thờ.


Mà nhóm nữ tư tế cấp thấp của thần điện Watoda không cần làm gì cả, các nàng cũng chỉ cần phải lắng nghe. Aisha đi giữa dòng người hiến tế, bọn họ đi ra bờ sông Nile, đối với sông Nile cầu nguyện. Nghi thức này là do Pharaoh cùng đại từ tế dẫn dắt hoàn thành.

Liên tục ba ngày, bọn họ mỗi ngày đều phải làm như thế.

Con gái của Pharaoh cùng những cô gái khác ngồi thuyền đem những cánh hoa tán hướng sông Nile, còn đại tư tế cũng trên thuyền đọc kinh văn.

Quá xa Aisha không nghe được, cô lướt qua dòng người, quan sát thịnh thế hiến tế của Ai Cập cổ.

Đây là ngày hội của đất nước, cực kỳ long trọng.

Đúng lúc này, người hiến tế lại có một trận đại loạn, chạy tứ phía ra bên ngoài thoát thân. Thậm chí có người la hét: “là rắn hổ mang, rắn hổ mang, chạy mau a…..”

Vì sao rắn hổ mang lại xuất hiện? Aisha trong đầu nghĩ đến Tasha, cô gái kia thực chất là vu nữ nàng ta có thể biết được cách khống chế rắn hổ mang.

Nhưng là lần này xuất hiện rất nhiều rắn hổ mang, nhiều đến mức từ xa cô đã có thể thấy như sóng mấp máy.

Tác giả có chuyện muốn nói: Hoa hoa a. Điên cuồng hét lớn!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.