Đọc truyện Nữ Thần Huyết Săn – Chương 18: Rơi vào tay Zombie
Phi thuyền Tomax của Khắc Liệt đã thành công thực hiện cú nhảy siêu quang về hành tinh mẹ Ossimit. Trên phi thuyền ấy còn có sự hiện diện của một nhân vật vô cùng quan trọng đó là Estienne – kẻ đứng đầu chủng tộc Vampire!
Tuy nhiên thông tin này là tuyệt đối tuyệt mật, không một binh lính Zombie nào biết được Vương của họ đã tóm được Vampire King”s. Đích thân Vua Zombie áp giải nhân vật quan trọng này về hành tinh mẹ đủ để cho thấy việc này nghiêm trọng tới mức nào! Cảnh giới của phi thuyền được đưa lên mức cao nhất, mọi động tĩnh dù là trong hay ngoài đều không lọt qua mắt được Khắc Liệt.
Tuy vậy không có nghĩa là có kẻ không đánh hơi thấy mùi vị kỳ lạ của việc này. Hạo Trạch luôn cảm thấy cuộc chiến với đám “Đồ sát vũ trụ” vừa rồi có gì đó rất bất thường.
Lúc đầu, lợi thế vốn không nghiêng về phía bọn họ. Zombie dù có vũ khí hiện đại nhưng lực lượng lại quá mỏng, hơn nữa bị tập kích bất ngờ do đó sẽ rơi vào cục diện bị động đối phó dẫn đến khó tránh khỏi nguy hiểm khi cận chiến. Ấy vậy mà chỉ trong hơn nửa giờ chiến đấu, đám đồ sát lain chịu thương vong vô số buộc phải rút lui để bảo toàn lực lượng, việc này đúng là quá đáng ngờ.
Một tổ chức phi chủng tộc hăng máu thề trung thành với tín ngưỡng đến cùng như đám “Đồ sát vũ trụ”, trừ khi bị tiêu diệt sạch không còn sót một ai, nếu không đừng mơ tới việc chúng chấp nhận bỏ cuộc, nay chúng lại có thể từ bỏ việc tiếp tục chiến đấu mà rút lui, thậm chí là dễ dàng để họ tiến hành cú nhảy siêu quang về hành tinh mẹ mà không báo thù! Điều này lại càng bất thường hơn nữa.
Nhưng, không đợi Hạo Trạch nghĩ ngợi lâu, câu hỏi của hắn đã có đáp án. Một đáp án khiến hắn bất ngờ tới mức không chuẩn bị kịp tinh thần để tiếp nhận!
“Vương đã quay trở lại!”
Hàng dài những kẻ được coi là quý tộc của chủng tộc Zombie đang xếp hàng tiếp đón sự trở lại của Khắc Liệt! Vua Zombie trẻ tuổi khát máu với năng lực chiến đấu phi phàm. Ánh mắt ái mộ từ các nữ binh sĩ Zombie đã từng kề vai sát cánh với Khắc Liệt trong các trận chiến không dấu nổi sự hưng phấn.
Vương của họ anh dũng thiện chiến, chỉ một thời gian ngắn đã thành công áp đảo sĩ khí của đám “Đồ sát vũ trụ”, khiến chúng chấp nhận bỏ cuộc giữa chừng. Quả thật trên đời này không có gì có thể làm khó Vua Zombie!
“Vương, lần này chiến đấu với đám đồ sát, bên ta thiệt hại 50 Zombie thuần chủng và toàn bộ hệ thống đạn đạo của phi thuyền Tomax. Bên địch ước tính có khoảng 170 tên bị tiêu diệt, 200 phi thuyền khí bị bắn nát”.
Hạo Trạch dùng giọng nói máy móc để báo cáo lại tình hình sau cuộc chiến cho Khắc Liệt. Hắn là chỉ huy quân đội trên tiền tuyến, đứng dưới một người nhưng trên vạn người. Tuy vậy hắn lại vô cùng nể phục Khắc Liệt – kẻ đứng đầu một chủng tộc lớn, từ nhỏ đã tắm mình trong máu tanh và rong ruổi trên khắp các chiến trường lớn trên vũ trụ, thủ đoạn của Khắc Liệt tàn độc khác hẳn vẻ bề ngoài của y. Chính vì vậy trong hoàng thất zombie, chưa từng có kẻ nào dám xem thường y, dù y không phải con ruột của vị Vương đời trước mà chỉ là con của một Zombie bình thường, nhưng như vậy thì có sao chứ, Zombie chỉ coi trọng kẻ mạnh, dù hắn có thân phận thấp hèn nhưng nếu hắn có năng lực chiến đấu mạnh mẽ, hắn ta sẽ làm chủ tất cả! Ngay cả vương vị và quân đội!
“Hạo Trạch, Lần này ngươi có công không nhỏ trong trận chiến với đám “Đồ sát vũ trụ” nhưng ngươi cũng làm vuột mất Bạch Ngưng, để ả Huyết săn đó chết dễ dàng như vậy thật không khiến ta hài lòng!”
“Vương! Thuộc hạ xin nhận tội, xin Vương trách phạt!”
“Từ bây giờ ngươi hãy rút toàn bộ khỏi các chiến dịch trên Trái đất đi, ta sẽ cử Đồ Lang đi thay ngươi. Chuyên tâm làm một nhà khoa học của Zombie đi!”
“Vương, xin người xem xét lại, thuộc hạ…”
“Việc ta đã quyết ngươi không có quyền phản đối!”
“Thuộc hạ biết lỗi!”
“Hừ, lui đi!”
“Thuộc hạ cáo lui!”
—
“Sao vậy, phạm sai lầm lớn mà Vương vẫn tha tội cho ngươi, còn dám tức giận như vậy! Xem ra thì Vương đã quá dung túng cho ngươi, Hạo Trạch!”. Đồ Lang là một cận vệ khác luôn đi bên người Khắc Liệt trong mỗi cuộc chiến,hắn ta so với Hạo Trạch càng nhiều kinh nghiệm chỉ huy hơn, nhưng đáng tiếc hắn không có cái đầu thông minh nhạy bén với thời cuộc như Hạo Trạch nên không được Khắc Liệt trọng dụng.
Lần này gã được cử đi thay thế vị trí chỉ huy của Hạo Trạch ở Trái đất, việc này cho thấy Vương đang bắt đầu nghi ngờ hắn! Hạo Trạch đang dần bị cảm giác lo sợ xâm chiếm. Chỉ cần Vương phát hiện ra hắn có ý đồ riêng, hắn chắc chắn sẽ bị “thánh phạt”, Khắc Liệt sẽ không buông tha dễ dàng cho kẻ đã lừa gạt gã, kẻ đó nhất định sẽ phải chịu đau đớn tột cùng!
“Đồ Lang, ngươi đừng vội mừng. Ngươi cũng chỉ là kẻ chịu trận thay ta trong cuộc chiến ở Trái đất thôi. Tình thế ở Trái đất bây giờ đang nghiêng về phía Vampire, chỉ bằng ngươi mà muốn đấu lại Vampire King”s, đừng có không biết tự lượng sức mình như vậy!”
“Hạo Trạch, để xem ta và ngươi ai mới là kẻ thắng trong cuộc chiến ở Trái đất. Ngươi đã sa lầy vào đó hơn 20 năm mà vẫn không thành công, để thiệt hại biết bao binh tướng Zombie thuần chủng. Lần này lại thất bại trước một ả Huyết săn, để ả có cơ hội bỏ trốn, hèn gì Vương không còn xem trọng ngươi nữa. Nghe cho rõ đây, bây giờ là thời đại của Đồ Lang ta, chỉ một chủng tộc Vampire nhỏ nhoi, ta căn bản không xem chúng vào mắt. Hãy chờ ta tiêu diệt toàn bộ Vampire. Tới lúc đó ngươi sẽ không có cơ hội phục hồi lại danh dự ở tinh cầu Ossimit nữa đâu! Haha…”.
Tiếng cười của Đồ Lang vang vọng khắp nơi mang theo dã tính và sự ngông cuồng tanh máu, hắn vĩnh viễn kkhông biết rằng, Vampire không đơn giản như hắn nghĩ. Nếu không, sao có chuyện Vương trực tiếp đến chỉ huy tác chiến trong cuộc “Cách mạng chủng tộc” 10 năm trước mà vẫn không thành công tiêu diệt được Vampire?
Estienne de Blois, hắn ta không đơn giản như người khác nghĩ! Tuyệt đối không!
“Chỉ huy, việc này…”
“Zack, ngươi không phải lo. Cuộc chiến này còn chưa tới hồi kết, ai thắng ai thua còn phải trông chờ vào thời gian…”
“Vâng, thuộc hạ hiểu!”
“Nào, cận vệ mới trung thành của ta. Ta cùng ngươi hãy đến trung tâm nghiên cứu xem xem, tên robot đã bắt được cùng với Kris bây giờ thế nào. Haha!”
—
Trong hầm giam kiên cố nhất của hoàng thành Zombie, một chút ánh sáng cũng không lọt vào được. Những bức tường được đúc từ thép vũ trụ dày cả thước cao vun vút không thấy đường ra, xung quanh là cạm bẫy chí mạng có thể tiễn ai đó tới thế giới bên kia một cách dễ dàng. Nơi đây, đã vào thì tuyệt đối không có ra, dù là ai đi chăng nữa!
Tại giữa phòng giam u tối, một người đàn ông với mái tóc màu bạch kim dài buông xuống hai vai đang bị những sợi xích điện lớn quấn chặt khắp người. Mỗi cử động nhẹ của cơ thể cũng đủ để loại xích này găm sâu vào da thịt tới tận xương. Nhưng người đang bị trói kia vẫn vô cùng ung dung, không chút rên la, dường như không hề biết đau đớn, hoặc cũng có thể là cảm thấy chúng chỉ như mấy món đồ chơi vặt vãnh không đáng lưu tâm.
Khắc Liệt lặng lẽ quan sát biểu hiện của Estienne qua màn hình 3D, nhưng thứ mà hắn muốn thấy có lẽ vĩnh viễn cũng không thể thấy được, đó là vẻ mặt bất lực của Estienne khi đau đớn bủa vây, vẻ thống khổ của hắn khi không còn đủ sức thoát khỏi trói buộc cuả gã, nhưng…hoàn toàn không có, nét mặt của Estienne quanh năm cũng không thay đổi, mãi mãi bình thản, mãi mãi đẹp tuyệt luân với thời gian!
“Khắc Liệt, còn loại hình tra tấn nào mau mang ra hết đi. Ta chơi cùng ngươi!”. Đức ngài Estienne nhẹ giọng cất lời với chiếc camera ba chiều trong góc phòng, ngài nhếch môi cười khiêu khích mặc cho chân tay đang bị xích điện quấn chặt. Máu chảy lênh láng khắp căn phòng giam cũng không khiến Estienne có một chút chật vật nào. Ngược lại, dường như dòng máu đang từng phút chảy xuống kia lại càng tô đậm thêm cho vẻ ngoài quyến rũ ma mị của ngài.
“Estienne, ngươi nên nhớ, một khi Vampire bị rút hết máu sẽ chẳng khác nào một chiếc xác khô vô hồn. Ngươi đang thách thức ta rút hết máu của ngươi sao?”
“Ngươi sẽ không làm như vậy, Khắc Liệt! Ta hiểu ngươi hơn ai hết!”
“Khốn khiếp! Estienne, ngươi cho rằng với hoàn cảnh của mình bây giờ, ngươi còn có quyền ngã giá với ta sao?”
“Để xem…câu kết với kẻ đứng đầu của “Đồ sát vũ trụ” chỉ vì truy bắt ta. Ngươi đã cho chúng lợi ích gì? Để ta đoán nhé, là một vài tinh cầu thuộc địa của Zombie? Hay là…công thức chế tạo “vũ khí nguyên tử phức hợp” quan trọng nhất của chủng tộc Zombie?”
Hạo Trạch: “…”
“Xem ra cái giá phải trả không hề nhỏ nhỉ? Bắt được ta, ngươi cho rằng có thể lấy lại được gì?”
“Estienne, ngươi không rõ giá trị của bản thân mình với Vampire? Một khi ngươi chết, bọn chúng sẽ như rắn mất đầu, hoảng loạn lo sợ. Tới lúc đó không cần tới Zombie thuần chủng, chỉ cần “binh đoàn xác sống” cũng đủ sức diệt gọn các ngươi rồi!”
“Vampire sẽ không suy yếu, kể cả khi ta không còn!”
“Haha, tự tin như vậy? Không lẽ, chủng tộc Vampire có đường lui khỏi Trái đất khi bị Zombie đuổi giết? Hay là nói…các ngươi thực sự không bao giờ chết hoàn toàn?
Ngươi biết không Estienne, so với việc bắt được ngươi, ta lại càng có hứng thú với nguồn gốc của Vampire. Vì sao sau khi ngươi thức tỉnh tại căn hầm đó, hàng loạt Vampire khác cũng thức tỉnh, nhưng lại không phải ở Trái đất mà là ở khắp mọi nơi trong vũ trụ?. Sau đó vì sao bọn chúng lại đổ bộ hàng loạt lên Trái đất và tôn sùng ngươi làm vua? Rốt cuộc thì ngươi tới từ đâu? Sao ngươi lại bị phong ấn trong một lăng ngục ở Ai Cập cổ đại?. Điều ta muốn biết rất nhiều, rất nhiều…
“Khắc Liệt, đôi khi biết nhiều quá cũng không hề tốt đâu. Ngươi vẫn nên ngoan ngoãn làm vua Zombie của ngươi thì tốt hơn là cố gắng tìm hiểu về nguồn gốc của Vampire”
“Estienne, dù ngươi không nói ta cũng có cách khiến ngươi phải mở miệng. Ngươi đã rơi vào tay ta, tính mạng của ngươi bây giờ do ta định đoạt!”
“Khắc Liệt, thật ra thì điều ngươi muốn là sinh mệnh vĩnh hằng giống Vampire phải không? Muốn tìm hiểu nguồn gốc của Vampire để nắm được lý do khiến cho bọn ta mãi mãi bất tử phải đúng chứ? Nhưng ta khuyên ngươi nên từ bỏ ý định đó đi, bởi vì Vampire đã định sẵn là chủng tộc duy nhất trong vũ trụ…có khả năng bất tử với thời gian rồi! Sẽ chẳng thể có một chủng tộc khác có khả năng như vậy đâu!”
“Estienne, ngươi có biết vì sao ta phải hy sinh nhiều thứ như vậy chỉ để bắt được ngươi không? Là vì…Ngươi quá thông minh, quá hiểu lòng người, một ngày ngươi còn tồn tại thì giấc mơ bá chủ Ngân hà của ta mãi mãi cũng sẽ không thực hiện được. Vì vậy, ngươi sẽ phải biến mất khỏi lịch sử vũ trụ! nhưng…chưa phải lúc này!”
Estienne:”…”
—
Sinh mệnh vĩnh hằng, bất lão bất tử. Cuộc sống trôi qua như một khoảnh khắc màu nhiệm. Không ai đoán trước, không ai sánh vai, mãi mãi chỉ có một mình, cô độc đối mặt với vạn kiếp xoay vần. Estienne de Blois, đức vua cao quý của chủng tộc Vampire hùng mạnh đã trải qua cuộc đời như vậy. Đằng đẵng suốt bao năm tháng, ngồi ở trên cao, dù làm gì cũng có khuôn phép ràng buộc, cuộc sống ấy dần lấy đi ở ngài sự nhiệt huyết, biến ngài trở thành kẻ cô độc nhất thế gian. Cho tới một ngày, có một cô gái bước đến…cô gái cứu ngài khỏi vực thẳm tăm tối, để ngài nhận ra rằng, sinh mệnh bất lão cũng có những bước sóng nhỏ…dù rất mơ hồ nhưng mãi mãi cũng không thể nhạt phai!