Đọc truyện Nữ Thần Bổ – Chương 17: Lôi Đài Tỉ Võ
Trương Tam đại sư huynh của ba anh em phái Côn Lôn cười nói với Nhiếp Phong:
– Nhiếp thiếu hiệp chiêm ngưỡng dung nhan của Chu Tiểu Thư thấy thế nào? Hôm nay liệu có lên lôi đài tỉ võ lấy lòng người đẹp hay chăng?
– Ha ha. Huynh yên tâm, lôi đài tại hạ nhất định tham gia. Nhưng không phải vì cầu hôn, chẳng qua là muốn lãnh giáo võ công vị bang chủ Thiết Sư Bang tuổi trẻ tài cao mà thôi. Huynh có biết sở trường, sở đoản của hắn ta là gì không?
Trương Tam vừa cười vừa lắc đầu tỏ vẻ không biết. Bất ngờ, một vị trung niên nhân râu tóc bạc trắng cười nói xen vào:
– Ta biết. Hắn có ngoại hiệu là Truy Phong đoạt hồn kiếm khách. Tuy trẻ tuổi nhưng luyện được một thân kiếm pháp cao minh, nên Hắc Long Bang tin tưởng giao cho làm bang chủ Thiết Sư. Tu vi nghe đâu là nhị lưu đỉnh phong.
– Cám ơn tiền bối. Nhiếp Phong giơ tay thủ lễ. Vãn bối cũng dùng kiếm nên háo hức được so đấu với các cao thủ kiếm khách khác.
Đúng lúc này, Chu Phú Quý trang chủ cùng con gái là Chu Tiểu Tuyết bước lên lôi đài. Xung quanh một tràng pháo được hạ nhân đốt nổ tưng bừng tôn thêm vẻ náo nhiệt. Mọi người khắp khán đài đều đứng dậy vỗ tay hưởng ứng. Chỉ có khu vực của Hắc Long Bang và Thiết Sư Bang là ngồi im không ứ không ừ gì cả.
Chu trang chủ giơ tay. Toàn trường đều ngừng vỗ tay cổ vũ, yên lặng ngồi xuống. Không khí đượm vẻ tĩnh lặng. Chu Phú Quý tuổi đã ngoài bảy mươi nhưng thân hình vẫn còn nét rắn chắc của người tập võ. Đại hiệp vuốt chòm râu dài của mình cất giọng vang vọng khắp khán đài. Hiển nhiên Chu lão nội lực thâm hậu khó lường:
– Cám ơn chư vị hào kiệt giang hồ khắp nơi đã đến tề dự buổi đại hội tỉ võ cầu thân của bổn trang. Trong lúc đón tiếp có gì sơ xuất xin được lượng thứ.
Dứt lời, đại hiệp ngừng nói một lát. Khắp khán đài mọi người lại vỗ tay hưởng ứng kêu gào:
– Chu Gia Trang tiếp đón rất chu đáo. Chúng tôi không có gì để chê trách cả.
Thấy vậy, Chu Phú Quý tiếp tục nói:
– Hôm nay, ngày lành, tháng tốt. Ta thiết lập “Uyên Ương Lôi Đài” này để kén rể hiền cho tiểu nữ của ta đây. Tất cả quý vị đến dự tại đây đều có quyền tham gia. Nhưng chỉ chọn những người từ 30 tuổi đổ xuống và đặc biệt là chưa lập gia đình. Ai chiến thắng được 5 trận liên tiếp thì coi như hợp cách.
Quần hùng bàn tán xôn xao
– Chán quá! Ta năm nay 32 vậy coi như không có duyên với Chu tiểu thư đây rồi. Đáng tiếc thay!
– Hừ! Nhìn lại ngươi xem. Dưới ba mươi tuổi mà muốn 5 trận liên tiếp toàn thắng thì chỉ có mấy anh hùng trong Giang Hồ Bảng hay Phong Vân Bảng mới đủ bản lĩnh mà thôi. Ngươi cũng xứng?
– Ngươi là kẻ nào? Có giỏi lên tỉ thỉ?
– Ta sợ ngươi chắc.
Tiếng ồn ào huyên náo liên miên không ngớt. Đúng lúc đó, dưới đài, mấy trăm tráng đinh bưng bê hàng trăm mâm rượu, đem lên bày trên các mặt bàn tại khắp các khán đài. Thức ăn vô cùng phong phú, sơn hào hải vị có đủ, hơn nữa có cả đồ ăn chay cho các đạo sĩ hay người xuất gia.
Giang hồ nhân sĩ từ nơi xa kéo đến. Bụng đã hơi đói, nay được bày tiệc thết đãi. Ai cũng vui mừng hớn hở. Tất cả phút chốc chén tạc chén thù không quan tâm đến ai lên lôi đài thách đấu.
Nhiếp Phong âm thầm khen Chu gia đúng là không hổ trọc phú lắm tiền nhiều của. Một lúc làm ra hàng trăm mâm cỗ sơn hào hải vị. Chàng cùng 3 anh em kiếm khách phái Côn Lôn cụng ly uống rượu, tay gắp đồ ăn thật vui vẻ.
Lúc này, trên lôi đài có một số thanh niên rượu vào lời ra không hợp bèn rủ nhau lên dùng nắm đấm so cao thấp. Khắp nơi quần hùng đều vừa ăn uống vừa hò reo cổ vũ.
Sau một hồi giao tranh của mấy vị thiếu niên. Có kẻ thắng người thua nhưng chưa ai nổi bật thắng liên tiếp hai trận chứ đừng nói là 5 tràng. Lúc này, một giọng nói cất lên từ phía khán đài Thiết Sư Bang:
– Hừ! mấy tên hề múa may này làm đại gia ta ăn uống mất cả ngon. Còn không mau cút để cho bản bang bọn ta lên so đấu?
Tất cả bang chúng ở phía đông và nam khán đài đều vỗ tay cười mỉa mai. Nơi đó đều tập trung người của Hắc Long Bang và Thiết Sư Bang. Trương Tam kiếm khách của Phái Côn Lôn đang gắp miếng thịt hươu chưa kịp ăn thì nghe thấy vậy. Hắn bèn tức giận buông đũa phi thân lên đứng giữa lôi đài:
– Tại hạ là Trương Tam đệ tử Côn Lôn phái. Không biết vị nào vừa phát ngôn có thể lên đây luận bàn.
Thì ra là một trong tam kiếm song tuyệt của phái Côn Lôn. Quần hùng thì thầm bàn tán.
– Mỗ là Cao Hùng. Nghe danh kiếm pháp phái Côn Lôn đã lâu nay cho ngươi biết thế nào là núi cao còn có núi cao hơn. Một bóng đen phi lên đứng đối mặt với họ Trương. Hắn ngoại hiệu Nhất tý Thần Ưng. Một đôi trảo thủ rất âm độc, chuyên moi tim, móc gan kẻ thù.
Trương Tam rút kiếm lao vào Cao Hùng. Hắn thi ra một kiếm đâm thẳng vào ngực họ Cao. Nhất tý thần ưng cười âm u thi triển một bộ pháp kì quái xoay người vòng tròn né được chiêu kiếm. Y nhanh nhẹn hai tay móc thành trảo như móng chim ưng nhắm ngay hai đùi của Trương Tam công tới. Thấy trảo pháp hung hiểm của họ Cao hắn vội xoay kiếm biến chiêu “Thiên Tế Tấn Lôi” trong Côn Lôn kiếm pháp mũi kiếm liên tiếp chúc xuống chặt mạnh vào cổ tay Cao Hùng.
Thấy cổ tay sắp bị chém xuống, Cao Hùng chùn người ba tấc, lại hai chân dựng ngược về phía sau hất bổng qua đầu, đánh vào hai huyệt thái dương Trương Tam. Thế võ độc đáo này của họ Cao, từ xa nhìn lại như thấy một con bò cạp cong đuôi tấn công đối thủ. Trương Tam bất ngờ chỉ đành phải dùng khinh công trượt về phía sau để né tránh.