Đọc truyện Nữ Thần Bổ – Chương 14: Hai Hệ Thống Gặp Nhau
– Cũng không có gì. Nhiếp Phong xuống ngựa vừa cười vừa bước đến bên cạnh Du bổ đầu.
– Tại hạ trước kia đã từng nhìn qua thanh kiếm này một lần nên mãi khắc ghi. Không ngờ hôm nay lại trông thấy ở trên người cô nương đây.
– Vậy sao? Công tử có thể cho ta biết đã thấy nó ở đâu không? Du Hương tròn mắt đẹp hỏi.
Nhiếp Phong gãi đầu nói:
– Trước kia một lần giao dịch thương thành trên “game” vô tình thấy… À quên, xin lỗi cô nương. Ta vừa uống nhiều rượu nên líu lưỡi. Trước kia vô tình nhìn thấy bảo kiểm trong một buổi đấu giá hội ở Giao Châu thành mà thôi.
– Suýt nữa lỡ lời nói linh tinh. Cô ta làm sao biết được “game” là gì chứ. Dù gì cô ta cũng là nhân vật của thế giới này đâu phải người hiện đại như mình xuyên đến. Nhiếp Phong nghĩ thầm trong đầu.
Du bổ đầu mắt hạnh mở to kinh ngạc khi nghe họ Nhiếp nói. Nàng chú ý đến hắn vừa nói “giao dịch thương thành trên game” sau đó lại lấp liếm đi. Lúc này, nàng cũng phần nào hiểu rõ con người phía trước mình. Du Hương nhanh trí hỏi thầm hệ thống trong đầu:
– Kẻ phía trước ta có lai lịch như thế nào? Ngươi có tra ra được không?
– Dinh! Tiếng nói hệ thống vang lên:
– Họ tên: Nhiếp Phong
– Tuổi: 15
– Chức vụ: Tướng quân thành Giao Châu, Giang Hồ Bảng xếp thứ 10.
– Đẳng Cấp: Nhị Lưu đỉnh phong
– Vũ Khí: Tử Điện kiếm, Lưỡng Nghi Kiếm.
– Võ Công: Thánh Linh Kiếm Pháp, Phong Thần thoái, Bài Vân Chưởng, Sơ nguyên Công, Cửu Âm Chân Kinh.
– Nhắc nhở: Người này thân mang hệ thống nhưng không giống như của ta. Thỉnh kí chủ cần suy xét nghiêm túc kết giao, tránh làm kẻ thù kẻo nguy hiểm tính mạng.
Du bổ đầu sững sờ. Không ngờ rằng thiếu niên trước mặt này lại cũng mang hệ thống thêm thân như mình. Đặc biệt hắn cũng sở hữu Thánh Linh Kiếm Pháp giống hệt nàng. Nghĩ xong, nàng nhoẻn miệng cười. Đôi tay nhanh nhẹn tuốt Thủy Hàn Kiếm ra khỏi vỏ. Đám bộ khoái còn lại thấy vậy đều giật mình lùi một bước. Một tên trong bọn tên Lô Nhị vội chạy lên khuyên can:
– Du bổ đầu. Chúng ta không nên…
– Ngươi lui ra sau. Ta chỉ muốn so kiếm với vị thiếu hiệp này mà thôi. Hơn nữa, hắn ta cũng không phải người của Thiết Sư Bang. Du Hương nói xong thi triển thức thứ nhất Thánh Linh Kiếm pháp tiến công về Nhiếp Phong.
Diễn biến bất ngờ làm ba anh em họ Trương phái Côn Lôn cũng trở tay không kịp. Họ không hiểu nữ bổ đầu xinh đẹp này tại sao lại tự dưng đang nói chuyện bỗng rút kiếm tấn công.
Nhìn thấy chiêu kiếm, Nhiếp Phong há hốc mồm. Hắn đứng hình như tượng đá.
Đây chính là kiếm thứ nhất trong Thánh Linh nhị thập tam kiếm pháp nổi danh của tiền bối Kiếm Thánh. Tại sao nữ bổ đầu này lại thi triển được?
Kiếm khí hàn phong lạnh lẽo khiến cho Nhiếp Phong phải vận hết công lực thi triển Phong Thần Thoái lùi ra sau tránh được một chiêu đầu.
– Thân pháp khá lắm. Rút kiếm ra đi. Ta muốn xem kiếm pháp của ngươi. Nói đoạn Du Hương lại bổ ra một kiếm.
Nhiếp Phong vội rút Lưỡng Nghi kiếm ra đón đỡ. Đám người xung quanh vô cùng ngạc nhiên. Du bổ đầu và thiếu hiệp này kiếm pháp hoàn toàn tương đồng giống như nhau.
Trương Tam mặt tía vuốt vuốt râu trầm ngâm:
– Xem ra hai người chắc là đồng môn. Đây là cả hai đang luận bàn võ công. Không biết họ xuất xứ phái gì mà kiếm pháp sát phạt lợi hại như vậy?
Thoáng chốc đôi bên đã ra hơn chục chiêu. Nhiếp Phong chỉ học được từ hệ thống từ kiếm một đến kiếm 14 nên hắn hoàn toàn bị áp đảo. Du bổ đầu được hệ thống của nàng truyền đầy đủ từ 1 đến kiếm thứ 23 tất nhiên giành thắng thế. Nếu không có Phong Thần Thoái và Bài Vân chưởng thì Nhiếp Phong đã thua lâu rồi.
Du Hương bất ngờ thu kiếm.
– Võ công thiếu hiệp rất cao. Không hổ danh tuổi trẻ mà đã đứng thứ 10 trong Giang Hồ Bảng. Kiếm pháp cũng không tồi. Nàng nhoẻn miệng cười. Tiếng nghe thảnh thót vô cùng.
– Du bổ đầu kiếm pháp cao hơn tại hạ một bậc. Nhiếp Phong trận này nhận thua. Hắn cũng thu Lưỡng Nghi kiếm vào vỏ. Ánh mắt hồ nghi nhìn về phía Du bổ đầu.
– Chắc hẳn đang thắc mắc vì sao ta biết Thánh Linh Kiếm pháp đúng không? Hãy đi theo ta, chúng ta làm một bút giao dịch. Ở đây không tiện nói chuyện. Du Hương nói với Nhiếp Phong xong quay người phi thân lên mái nhà phóng đi.
– Ba vị cứ lên đường trước. Tại hạ có chút chuyện riêng sẽ hội ngộ cả ba tại Chu Gia Trang. Nhiếp Phong triển Phong Thần Thoái lướt đi để lại lời nói.
– Hẹn gặp lại Nhiếp thiếu hiệp sau. Trương Tam hô lớn.
Sau đó ba người lên ngựa đi hướng Chu gia. Đám bổ khoái nhìn nhau một hồi cũng quay trở về phủ.
Biết Nhiếp Phong đang bám theo mình, Du bổ đầu thả chậm tốc độ dừng lại trên một mái nhà cũ. Nhiếp Phong nhanh chóng bay đến đứng đối diện nàng. Hắn không ngờ sau một hồi nói chuyện mới biết Du Hương cũng là người địa cầu xuyên việt đến đây giống mình. Và cũng có hệ thống, tuy nhiên hệ thống của cô ta có vẻ cao cấp hơn so với Nhiếp Phong. Nó có thể giao lưu, nói chuyện với kí chủ, còn của Nhiếp Phong chỉ lúc nguy cấp, hay tình huống bất kì, thì mới đưa ra lựa chọn mà thôi.
Du Hương đưa ra trao đổi đó là nàng cấp cho Nhiếp Phong từ kiếm 15 đến 23. Bù lại hắn cấp cho nàng bí kíp Cửu Âm Chân Kinh vì nàng thiếu một môn nội công tâm pháp. Lúc đầu Du Hương muốn Bài Vân Chưởng nhưng về sau nghe họ Nhiếp nói võ công của hệ thống cấp không mang ra truyền người khác được bèn chọn Cửu Âm Chân Kinh được Nhiếp Phong tìm thấy tại phái Cổ Mộ núi Chung Nam.
Trái lại hệ thống của Du Hương không cấm đem võ công muốn tặng ai cũng được. Lại còn có điểm thành tựu, có thể mua sắm trong thương thành. Tiện nghi hơn rất nhiều so với lựa chọn hệ thống của Nhiếp Phong. Nhưng Nhiếp Phong vẫn có cái an ủi. Đó là hệ thống của hắn không đưa ra các nhiệm vụ bắt kí chủ phải hoàn thành. Nếu không làm được sẽ bị trừng phạt như của Du Hương.
Xem ra, hệ thống của Nhiếp Phong mang tính bị động hỗ trợ hơn là so với hệ thống chủ động của nàng. Du Hương nghe tin họ Nhiếp phó hội đến Chu Gia Trang xem náo nhiệt tỉ võ cầu hôn nên nàng cũng muốn đến đó. Hiện giờ có “Cửu Âm Chân Kinh” nơi tay. Nàng có thể tấn chức đến cảnh giới nhất lưu cao thủ một cách dễ dàng. Lúc đó tham gia lôi đài lấy kĩ áp quần hùng bốn phương, cho bọn bang phái biết nàng là ai. Du Hương siết tay đầy quyết tâm. Nàng cùng họ Nhiếp tách ra, Hắn đi Chu Gia còn nàng về huyện nha bế quan luyện Cửu Âm Chân Kinh.