Nữ Sát Thủ Tuyết Băng

Chương 2: Dấu Vết Bí Ẩn


Đọc truyện Nữ Sát Thủ Tuyết Băng FULL – Chương 2: Dấu Vết Bí Ẩn


Âu Phong đang kiểm tra dấu vết để lại hiện trường bỏ trốn của tên thích khách dám lẻn vào phủ của anh.

Kẻ này cũng rất to gan.

Không ai không biết đến anh là đệ đệ ruột của hoàng thượng.

Trong tay vừa có binh quyền vừa có ẩn vệ.

Mà ẩn vệ hoàng gia được tuyển chọn và rèn luyện rất nghiêm khắc.Hàng ngàn người mới có thể tìm ra vài người đạt tiêu chuẩn làm ẩn vệ.Thật kỳ lạ, nó có mùi hắc hắc ám.

Anh chưa từng thấy có loại vũ khí hay võ thuật lại có một sức công phá lớn như thế.

Nhìn cái lỗ to trên mặt đất và đám thuộc hạ bị thương nặng nề.

Âu Phong lo sợ loại vũ khí này.

Nếu nó được sử dụng rộng rãi sẽ uy hiếp đến cả giang sơn chứ không kém là bao nhiêu đâu.

Những dấu cháy xém đen thui này có một chút bột đen.Không nghĩ ra là loại vũ khí gì làm anh nhức cả đầu.

Anh rất buồn bực.

Không những không bắt được thích khách lại làm bị thương vô số thuộc hạ mà anh tâm đắc.

Phải biết để đào tạo ra nhóm người này anh đã tốn rất nhiều công sức nha.Âu Phong quyết tâm tìm cho ra tên thích khách này.


Anh nghĩ sớm muộn gì tên thích khách đó cũng sẽ quay lại đây sớm thôi.

Nên anh chỉ cần giăng lười chờ tên đó tự chui đầu vào lưới.Tuyết Băng chạy thoát liền về môn phái.

Lấy một mình địch mười người khiến cô bị thương.

Lúc này, cô thầm rủa y thuật cổ đại.

Thật rắc rối.

Tìm một bình rượu, uống cả nửa bình.

Cô muốn gây tê để giảm đau.

Nửa bình rượu còn lại để rửa vết thương.

Cô cắn chặt răng để không phát ra tiếng hét.

Chết tiệt thật là rát mà.

Nếu không sát trùng để vết thương bị nhiễm trùng càng nguy hiểm hơn.

Lấy một cái kim nhỏ hơ lửa để khử trùng.

Rồi khâu lại nơi bắp chân và cánh tay có hai vết thương bị hở miệng.

Đau đớn khiến cô đổ đầy mồ hôi kiên nhẫn xử lý xong vết thương.

Cô rửa thân thể qua loa nằm vật vả trên giường.

Nếu như ở hiện đại có thuốc gây tê và nước sát trùng thì tốt quá rồi.

Cô không lo để lại sẹo vì trong tổ chức có một loại thuốc đặc trị các vết sẹo mà.

Bởi vì thường xuyên có người bị thương nha.

May mà cô luôn mang theo bên người.

Cô rất sợ xấu đó.

Dù phải làm rất nhiều nhiệm vụ nguy hiểm, đôi khi chết bất cứ lúc nào không ai hay biết.

Cô vẫn luôn chú ý chăm sóc bản thân.


Vì cô nghĩ trên thế gian này, cô sẽ cô đơn suốt đời.

Sẽ không được yêu thương và bảo bọc.

Chỉ có cô thôi.

Nếu cô không thương thân thể này thì phải thương ai giờ.Cô mê mang thiếp đi.

Đến khi có tiếng gõ cửa làm cô thức dậy:- Cốc..

cốc..

cốc- Ai?- Bẩm môn chủ, thuộc hạ có việc gấp cần báo.- Nói nhanh gọn.Cô mệt mỏi nói.- Cả kinh thành đang tìm một thích khách, tên thích khách này dám vào phủ của vương gia Âu phong..- Ta đã biết, ngươi lui xuống đi.Tuyết Băng lười biếng nói.

Cô không tin bọn chúng có thể tìm được cô.

Cô giỏi nhất là chạy trốn nha.

Haha.Cô không biết tương lai dù có chạy trốn cũng bị bắt lại nha.Một tháng, Âu Phong không ngừng tìm kiếm tung tích của tên thích khách.

Kẻ này như bốc hơi khỏi kinh thành vậy.

Anh không tin một kẻ bị thương có thể chạy thoát nhanh như vậy.Anh chỉ còn cách ôm cây đợi thỏ thôi.Còn về Tuyết Băng đang nhàn nhã nằm dài trên ghế vừa ăn hoa quả vừa thưởng thức phong cảnh.

Mùa xuân cả hoa viên như đua nhau khoe sắc.

Phải công nhận cung chủ trước đây rất biết cách hưởng thụ cuộc sống.Dạo gần đây, không có đơn đặt hàng.

Lại bị truy tìm nên Tuyết Băng rất an phận.

Nghĩ đến phải nuôi một đám người cô lại tức giận.Tối đến, cô mặt đồ dạ hành vào leo tường định đi trộm ở nhà một tên tham quan.

Không ngờ nhà tên này có nuôi chó dữ nha.


Làm cô bị chó dí chạy thục mạng.

Hình như cô không hợp với phong thủy nơi đây tí nào.

Ngày bị quan binh truy bắt, đêm bị chó đuổi.

Nếu đám người ở hiện đại thấy được sẽ cười nhạo cô không thôi nha.Đã nghèo còn gặp eo mà.

Cô thoáng qua suy nghĩ nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất nha.Đúng là như thế.

Cô quyết định trốn ở vương phủ Âu Phong.

Sẽ không ai nghĩ đến cô trốn ở đây.

Vừa an toàn vừa thuận lợi tìm hiểu tình hình của địch nhân.Sáng hôm sau, cô đi đến nơi giao dịch buôn bán nô tài tìm hiểu tình hình.

May mắn, cô phát hiện hằng tháng phủ vương gia luôn tuyển thêm một số nô tỳ.

Dù có ngại phải làm một nô tỳ nhưng giờ chẳng có cách nào khác.

Dành phải chịu đựng thôi.Sau khi vào được vương phủ, Tuyết Băng được phân bố quét dọn ở xung quanh nơi ở của Âu Phong.

Ở đây ra ra vào vào các oanh oanh yến yến tấp nập người như đang mở hội..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.