Đọc truyện Nữ Phụ Vạn Năng: Boss Có Độc, Mau Né! – Chương 48
Hôm nay là ngày đặc biệt, trong cốt truyện hôm nay là ngày nguyên chủ đi thử giọng.
Tích Sơ ngồi trên giường ngẫm nghĩ không biết có nên đi không, bởi vì hiện tại cô rất lười biếng a!
[Sao không đi được chứ, ký chủ mau đi, chúng ta nghịch tập!]
Tích Sơ gật đầu, đúng rồi, bản cô nương là một con chiên chăm chỉ nghịch tập, làm sao không đi được!!
[…] Sao hôm nay ký chủ nhà ta dễ nói chuyện vậy?
Phải chăng có ma nhập rồi không?
Huhu, ta sợ quá!!
Tích Sơ đi thay đồ, sau đó cầm một cái bóp có chứa mấy bản nhạc do nguyên chủ sáng tác, tiêu sái đi ra trạm xe buýt.
Đúng như kịch bản, vừa đứng một lúc, con hàng Trần Thanh Ngư liền lú mặt đến, trên tay cầm một chai nước, vẻ mặt cười tươi như hoa, hỏi:
– ” Sơ Sơ, trùng hợp quá, cậu đi đâu vậy?”
Đôi mắt cô ta liếc nhìn chiếc túi của Tích Sơ, trong mắt lé lên một tia nham hiểm.
– “Tôi đi đâu cũng không liên quan đến cô, cô cũng không phải bà nội tôi, cút sang một bên cho đẹp trời!”
M* bà con hàng này chắc chắn là theo dõi ta, ta vừa đứng một chút liền mó tới!!
Cô ta chắc chắn là stalker rồi!
Bổn tiểu thư sợ quá!
Nghe Tích Sơ nói xong, khuôn mặt Trần đen lại, vì sao con nhỏ này lại dám nói như vậy chứ?
Không phải lúc trước luôn im lặng chịu đựng sao?
– “Sơ Sơ à, tớ biết cậu giận tớ vì tớ gần gũi Thái đồng học, tớ biết lỗi rồi, cậu tha lỗi cho tớ đi mà!”
– “Không, không phải, cô là nhất, nhất cô rồi, cho cô hết đó!”
– “…”
Không phải Thái Tuyên Thừa là vảy ngược của cô ta sao?
Chắc chắn là đang giả vờ!
Lúc này xe bus vừa đến, Tích Sơ hất tóc vào mặt cô ta, sảng khoái đi vào xe bus một cách không thể chảnh cún hơn.
.
truyện xuyên nhanh
Nào con hàng kia mau đi theo bổn tiểu thư!
Hôm nay ta sẽ cho mi biết thế nào là lễ hội…à nhầm, lễ độ!
Trần Thanh Ngư nắm chặt tay mình, đôi mắt nhìn bóng lưng Tích Sơ hận không thể đâm xuyên qua cô.
Không được, Châu Tích Sơ là bệ phóng của mình, không được tức giận!
Trần Thanh Ngư thay đổi nét mặt, vui vẻ bước lên xe bus, cô ta chen vào chỗ ngồi gần Tích Sơ, cười hỏi:
– “Sơ Sơ à, nhìn bóp của cậu, có phải là đi thử giọng không, lúc trước cậu có kệ với mình đấy!”
– “Ừ!”
– “Vậy cậu cố lên nha, tớ sẽ ủng hộ cậu, à tớ mới mua chai nước khoáng này, cậu uống đi cho thanh giọng với bớt lo lắng!”
Tích Sơ nhìn chai nước, híp mắt cười:
– “Cảm ơn cậu nha, để lát tớ uống, à mà cậu có muốn đi đến đó cùng tớ không!”
[…] Oẹt, gì vậy trời, thiệt sự là có ma ám rồi!
Chủ nhân cứu taa!
Trần Thanh Ngư vừa nghe xong, đôi mắt sáng lên:
– “Được chứ, vậy tớ đi cùng nha, tớ sẽ cổ vũ cậu hết mình!”
Đúng lúc này, xe bus dừng lại tại một trạm gần cửa hàng, Tích Sơ kéo Trần Thanh Ngư đi xuống:
– “Tớ muốn đi mua đồ này một chút, cậu đi cùng tớ nha!”
Tích Sơ một mạch kéo Trần Thanh Ngư xuống xe bus, sau đó lượn vào một con hẻm vắng người.
– “Sơ Sơ à, cậu dẫn mình đi đâu vậy?”
– “Dẫn cô đi chết á!”
– “…”.